Bạch Chi - 3

Cập nhật lúc: 2025-10-27 15:25:52
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

linh cảm điều chẳng lành, cô đừng liều, rằng đợi cùng cô trốn, nhưng khi thấy ánh mắt kiên định gì, chỉ lặng bóng cô khuất dần.

như một chiến binh pháp trường.

thức trắng đêm.

Trời hửng, tiếng pháo cưới vang rền.

Hôm nay là ngày con trai Vương Ma Tử cưới vợ, cũng là ngày Tống Thiến Thiến ép cưới.

Vương Ma Tử sĩ diện, cưới nữ sinh đại học, hãnh diện cho cả làng .

qua khe cửa, thấy đám nô nức dự.

chỉ lên xà nhà, lòng bất an.

Đến trưa ngoài, qua cửa.

“Con bé Tống Thiến Thiến c.h.ế.t  .”

như búa đập thẳng đầu, choáng váng, trống rỗng.

Mẹ kể bằng giọng thích thú.

“Tưởng nó ngoan , ai ngờ giấu deo , trong lúc động phòng đ.â.m  c.h.ế.t  con trai Vương Ma Tử.

là đàn bà ngoài đời chẳng lời.

Vương Ma Tử gần năm mươi, con trai độc nhất c.h.ế.t  , phát điên mới lạ.”

Bà dừng , mỉm độc ác.

“Biết nó ?” khàn giọng.

“Cô ?” Mẹ đáp đầy khoái trá.

“Vương Ma Tử bẻ từng ngón tay nó, đập gãy xương đ.á.n.h c.h.ế.t .”

chằm chằm, chờ sụp đổ và bà thành công.

Với , Tống Thiến Thiến chỉ là bạn, là cô giáo, là chị, đôi khi còn như .

Cô là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời nhơ nhớp của .

giờ ánh sáng đó dập tắt, còn chẳng gì.

Mẹ thỏa mãn bỏ , để mặc vật vã trong cơn tuyệt vọng.

Khi cuộc sống của bạn tệ hại, nó sẽ cho bạn rằng những điều tồi tệ hơn vẫn còn ở phía .

Gần tối đến tìm .

Lần , ngoài còn Kim Bảo.

Thằng Kim Bảo mới mười ba tuổi, hình béo núc như một con heo đội lốt .

Đôi mắt nhỏ hẹp như sợi chỉ của nó đầy ác ý.

“Con tiện nhỏ c.h.ế.t  , khi nào thì đến lượt mày hả?” Đầu ong lên, như cỗ máy rỉ sét kẹt cứng.

Hắn vẫn tiếp tục , kể rằng Ngũ Nha chiều nay gả lén sang nhà bên .

Vì ban đầu gả nó để “xung hỉ” cho lão già đang bệnh, nên chỉ mặc cho nó một bộ đồ đỏ coi như xong chuyện, chỉ còn chờ “động phòng”.

lão già vốn bệnh nặng, dày vò như nên c.h.ế.t  ngay chiều nay.

Con cái lão oán Ngũ Nha, cho rằng nó mang vận xui nên đòi sính lễ hai vạn.

Cha tất nhiên chịu, con gái gả thì như nước đổ thể lấy .

Bọn họ càng hận hơn, liền nghĩ rằng mất tiền thì để Ngũ Nha theo cha họ xuống âm phủ “vợ âm”, c.h.ế.t  cũng hầu hạ.

Thế là sự mặc nhiên đồng ý của cha , chúng dùng dây siết cổ Ngũ Nha cho đến c.h.ế.t .

mất đứa em gái duy nhất.

Trong cùng một ngày, mất hai quan trọng nhất đời .

còn nước mắt để .

Mẹ bỏ câu.

“Một tuần nữa đến lượt mày gả ,” đó kéo Kim Bảo rời .

Nhìn sân trống vắng, siết chặt cây kéo nhỏ trong lòng, cây kéo bén mà Tống Thiến Thiến từng cho .

sẽ báo thù, tất cả bọn chúng c.h.ế.t ! Những ngày giả vờ ngoan ngoãn, dịu dàng để tin rằng trở nên “hiền”.

hài lòng, hôm đó còn dẫn hai đến, chính là chồng tương lai và tên chồng ngốc của .

họ đến “xem hàng”.

cũng rằng chỉ cần ngoan ngoãn, mấy ngày tới cửa phòng sẽ khóa.

Khi tên ngốc hắt cả nồi nước sôi , c.ắ.n răng chịu đựng phản kháng, chỉ cúi đầu ngoan ngoãn.

Quả nhiên, góa phụ Hòa gật đầu hài lòng, nhưng vẫn “dạy bảo” thêm.

kéo con trai , chỉ dịu giọng .

“Ngoan nào, con bé là vợ con.”

Tên ngốc , đập bàn giận dữ.

“Con cái , con cô mặc váy trắng !” Góa phụ Hòa mỉm , như đang dỗ đứa trẻ.

“Con bé đó c.h.ế.t  .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-chi/3.html.]

Sau gặp đứa giống thế, tìm cho con.

Giờ tạm chịu khó nhé.

Nếu thích thì đánh, đ.á.n.h c.h.ế.t  cũng .”

lạnh trong lòng, ngoài mặt vẫn run sợ.

Tên ngốc vỗ tay hò hét.

“Đánh vợ! Đánh c.h.ế.t !” Bà góa cũng theo.

“Phải, đ.á.n.h c.h.ế.t  nó !” Hắn bật dậy quá nhanh, suýt đổ bàn.

Mẹ vội chạy tới đỡ, thừa cơ đá viên bi của Kim Bảo lăn đến chân .

Hắn dẫm trúng, ngã lăn, tay vô tình kéo ngã theo.

ngã oằn đất, kêu la inh ỏi.

Góa phụ Hòa thấy thế thì hoảng, vội kéo con trai rời khi định ngày cưới.

Mẹ tức tối vì mất mối hời, bò dậy c.h.ử.i lải nhải.

“Đồ đàn bà mất nết, uổng là hàng mua từ ngoài về!” Rồi bà đào bới chuyện cũ, mắng rằng “ngày xưa còn định gả con trai ngốc cho cô giáo ngoài , từ chối nên mới kéo nhà Vương Ma Tử .”

“Ta tận mắt thấy hết.

Cái con đàn bà đó bụng đầy rắn độc, ghét ai hơn thì hại c.h.ế.t  cho bằng .

Giờ con trai nhà họ Vương c.h.ế.t  , xem nó dám giấu chuyện dính líu .

Nếu Vương Ma Tử , chắc c.h.é.m c.h.ế.t  nó mất thôi.”

“Đàn bà ngoài làng đều hư hỏng, quyến rũ , lòng đen như than.”

Mẹ đầy hả hê, còn thì c.h.ế.t  lặng.

ngờ bà cũng góp phần g.i.ế.c  Tống Thiến Thiến.

Sao bà dám? Sao bà thể vì ghen tỵ mà hại c.h.ế.t   vô tội? Cơn giận trong như lửa, ánh mắt lạnh lẽo như băng.

Lee Quynn

Chúng nó đều đáng c.h.ế.t , tất cả đều c.h.ế.t .

đó chuẩn .

Hôm nay là ngày thứ bảy khi con trai Vương Ma Tử c.h.ế.t .

Hắn họ hàng, chỉ một lo tang nhưng vẫn mấy giúp.

bên đường chuyện với vài bà già lắm mồm, liếc sang góc nhà nơi đôi giày đàn ông lộ .

cố tình to.

“Vài hôm nữa cháu lấy chồng, gả về nhà thằng ngốc, nhà họ khá giả lắm.

May mà đây cô giáo chịu lấy , chứ thì phần tới cháu.”

Mấy bà , hỏi dồn.

“Ý là , góa phụ Hòa còn coi mắt đứa khác ?” giả vờ hối hận, ngập ngừng nhỏ.

“Chuyện tiện kể , cô giáo thường.”

Họ càng tò mò, mới thở dài, khẽ .

“Là cô Tống Thiến Thiến, cô giáo cũ .”

Ngay khi , đôi giày khựng .

“Ra là cô !” “Rồi nữa?” bộ do dự, .

“Đừng truyền ngoài nhé, thì khổ với chồng mất.

Góa phụ Hòa ưa gái quê như , tìm dâu học, thấy cô Tống Thiến Thiến nên mai mối, nhưng từ chối nên tức giận, cố tình dẫn con trai Vương Ma Tử tới ép cưới.”

“Hai nhà cách xa thế, nếu sắp đặt thì gặp ? Nếu , con trai Vương Ma Tử mê cô giáo đến phát điên c.h.ế.t  đúng ngày cưới?” Đám mà khoái trá, chẳng quan tâm thật giả, chỉ chuyện để bàn tán.

nghi ngờ.

“Sao mày rõ thế?” đáp.

“Hôm đó giận nên trốn trong trường, thấy tận mắt.

Không tin thì hỏi , bà cũng thấy.”

Nói nửa thật nửa giả mới dễ khiến tin.

Quả nhiên họ bắt đầu xì xào.

“Hóa là do góa phụ Hòa, hại mất con, để nhà vẫn sung sướng.

Con trai ngu cũng cưới vợ, còn Vương Ma Tử thì tuyệt tự .”

Một bà khác nhỏ.

“Nếu là ông , g.i.ế.c  c.h.ế.t  con trai bà góa cho hả.”

Bà bạn bên cạnh vội kéo áo, nhắc rằng vẫn ở đó, sợ lời lọt ngoài.

Họ im bặt, đổi đề tài, nhưng chỉ thấy, mà Vương Ma Tử trong góc cũng rõ mồn một.

Khi liếc góc trống trơn.

che miệng nhạt, ánh mắt lạnh như sương, cứ để bọn ác nhân tự g.i.ế.c  , nếu c.h.ế.t  hết, sẽ tiễn tay.

Thời gian trôi nhanh, đến ngày cưới Vương Ma Tử vẫn im lặng, nhưng đang chờ thời cơ , và thời cơ đó chính là ngày gả .

Loading...