Nhạn Trạch và Nguyệt Dao ngã xuống đất.
 
Khuôn mặt xinh  động lòng  của Nguyệt Dao méo mó kinh hãi: "Tại  ngươi   ảnh hưởng bởi trận pháp Khóa Yêu?"
 
Bởi vì   sớm dự trữ một phần yêu lực trong pháp bảo, để phòng khi cần thiết.
 
Nguyệt Dao đẩy Nhạn Trạch  phía , tiên quang trong tay áo lóe lên, biến mất  thấy tăm .
 
Nhạn Trạch  thể tin : "Tiện, tiện nhân."
 
Nàng  là nội gián của tiên tộc nên đương nhiên  pháp bảo để chạy trốn, nhưng   nàng  coi như  bại lộ  ,   nàng  còn  thể  phong  công chủ,  địa vị cao ở tiên tộc như kiếp   .
 
Ta cầm kiếm tiến  gần.
 
Nhạn Trạch vội vàng nắm lấy tay áo : "Sư phụ,  tha cho ,  chỉ là nhất thời  ma quỷ ám ảnh! Người hãy nghĩ xem chúng   từng vui vẻ  bao, bao nhiêu năm tình nghĩa sư đồ..."
 
" , bao nhiêu năm tình nghĩa sư đồ, ngươi  bẻ gãy cánh của , đối xử với  như chim trong lồng."
 
Móng vuốt sắc bén của Bạch Toái Tuyết đột nhiên đánh úp về phía  , Nhạn Trạch hét lên: "Mẫu quân ngươi  thai ! Ngươi  thể g.i.ế.c !"
 
Ta đỡ đòn tấn công của Bạch Toái Tuyết.
 
Nhạn Trạch thở phào nhẹ nhõm.
Thu Vũ Miên Miên
 
Mắt hoa đào của Bạch Toái Tuyết trợn to, tràn đầy phẫn nộ và  cam lòng, tức giận đến mức   run rẩy.
 
Ta thành thạo xoa đầu .
 
  vẫn nhe răng trợn mắt, thậm chí còn  thể giữ vững  hình, yêu lực trong cơ thể hỗn loạn.
 
Ta đánh ngất   mang  rời .
 
Nhạn Trạch thoát chết, ngã quỵ xuống đất. Sau khi  rời  mấy trăm dặm,   tưởng rằng   an , miệng lẩm bẩm tên  và Nguyệt Dao, ánh mắt lóe lên vẻ hiểm độc.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-ho-giam-tuyet-ung-dap-nguyet/chuong-10.html.]
Sau khi mẫu quân trở về,   lo lắng bất an mấy ngày nhưng thấy  vẫn  hề nhắc đến chuyện hôm đó nên cũng dần dần yên tâm.
 
Mẫu quân ngày ngày triệu kiến   bầu bạn,    sủng ái nhất hậu cung.
 
Hơn một tháng , mẫu quân sinh  một quả trứng.
 
Ưng tộc sắp chào đón một vị thiếu quân mới.
 
Mà trong  thời gian , Bạch Toái Tuyết vẫn hôn mê bất tỉnh.
 
Tiêu Tiêu  cho  ,      mẫu quân gọi , lâu   trở về nên  vội vàng đến tìm ,    để ý đến việc  thể sẽ chọc giận Ưng Vương.
 
Ta  tiểu bạch hồ cuộn tròn thành một cục, trong lòng khẽ động.
 
Ta đến ngọn núi cao nhất để thiền định.
 
Đồ  kiếp   mà  trung thành như .
 
Ban đầu  thu nhận   đồ  là  ý đồ riêng, bây giờ thì   áy náy.
 
Ta đang suy nghĩ miên man,    thì đụng   lòng Bạch Toái Tuyết.
 
"Sư phụ."
 
Đỉnh núi hiểm trở,    gần , giọng  thiếu niên trong trẻo lạnh lùng vang lên bên tai .
 
Khuôn mặt  tinh xảo, tai hồ ly động đậy, bàn tay đang đỡ lấy cánh tay  dường như   ý định buông .
 
"Ngươi tỉnh ? Sao  đột nhiên đến đây?"
 
Bạch Toái Tuyết khẽ  một tiếng: "Sư phụ  thể  thấy bốn phương tám hướng,   sớm phát hiện  đồ nhi  ?"
 
Đôi mắt hoa đào long lanh, ánh nước dập dờn.
 
Hình như  gì đó   đổi.