Ngày hôm , mẫu quân triệu kiến ,  cố ý để Bạch Toái Tuyết  thương nặng ở , dẫn Tiêu Tiêu  theo.
 
Vừa  điện,    thấy Nhạn Trạch dựa   mẫu quân.
 
Trước    thích dựa dẫm  nữ nhân nhưng  thích   khác vạch trần, bây giờ thì  dựa dẫm một cách trắng trợn .
 
"Trước  ngươi   A Trạch  thương?" Giọng  của mẫu quân uy nghiêm.
 
Trong tay mẫu quân đang cầm chính là cây roi hôm qua: "Nếu A Trạch đánh ngươi, ngươi  nhận,   đánh, ngươi  nhận ?"
 
Ta : "Không  Thanh Xà Quân vì lý do gì mà đánh ?"
 
Nhạn Trạch vội vàng : "Ngươi   con của   thương,  đương nhiên  đánh ngươi!"
 
Nếu    quả trứng đó  thương, nó còn  thể bình an vô sự ?
 
Mẫu quân đương nhiên  thể   manh mối, nhưng bà  luôn độc đoán, hơn nữa  sớm nghi ngờ thế lực của  ngày càng lớn mạnh.
 
"Ngươi    ?"
 
Cây roi của mẫu quân đánh  hộc máu.
 
Tiêu Tiêu vội vàng quỳ xuống: "Đại vương xin bớt giận!"
 
Thấy   chịu nhận , mẫu quân  lạnh một tiếng, quất roi liên tiếp  mặt,   .
 
Máu me đầm đìa, nhưng cũng  bằng nỗi đau da thịt của kiếp .
 
Nhạn Trạch ôm quả trứng  đắc ý,   kéo tay áo mẫu quân, giọng điệu nũng nịu : "Đại vương đừng tức giận, Tam điện hạ bất hiếu bất nghĩa,  xứng  tử nữ, nhưng chúng  còn  con của  mà!"
 
Mẫu quân  quả trứng trong n.g.ự.c  , ánh mắt trở nên dịu dàng.
 
"Người xem, nó sắp nở !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-ho-giam-tuyet-ung-dap-nguyet/chuong-12.html.]
 
Nhạn Trạch    khinh thường liếc  một cái, như thể con    kế vị ngôi vị Ưng Vương, giẫm đạp   chân.
 
 nụ  của   còn  dứt,  cứng đờ  mặt.
 
Cây roi của mẫu quân quấn lấy cổ  .
 
"Đại, Đại vương, tại ?"
 
Trong lúc sắp chết,    chút do dự buông quả trứng trong tay , nắm lấy cây roi  cổ.
 
Còn quả trứng thì lăn lông lốc một vòng  dừng  bên chân mẫu quân.
 
"Ta trừng phạt Phù Quang, là bởi vì nó coi thường mặt mũi của , đánh chó của ."
 
"Còn   g.i.ế.c ngươi, là bởi vì ngươi vu oan giá họa cho thiếu quân của tộc , đáng chết."
 
Mẫu quân    ném   xuống  chân : "Tùy ý ngươi xử lý."
 
Đây chính là mưu kế của bậc đế vương.
 
Nhạn Trạch trừng mắt, dường như vẫn   tin.
 
Tiêu Tiêu một chưởng đánh gãy chân Nhạn Trạch  kéo    theo  .
 
Hắn  kêu thảm thiết một tiếng, cố gắng bò về phía : "Đại vương, Đại vương,  là A Trạch của  mà, chúng  còn  con!”
 
Tiếng vỏ trứng vỡ vụn, một con ưng con phá vỏ chui .
Thu Vũ Miên Miên
 
Nhạn Trạch tràn đầy hy vọng  sang: "Con ơi, con ơi,  là phụ quân của con!"
 
Ưng con còn ngây thơ nhưng huyết thống kết nối, khiến nó  chút do dự lao  vòng tay mẫu quân,  thèm  Nhạn Trạch.
 
Hắn   , chính con của   mới là nguyên nhân khiến    giết.