Khi đưa mắt ngước   phụ nữ , giờ đây  mới bàng hoàng nhận     là ai khác, mà chính là  bạn  thiết lúc nhỏ của .  chị  hơn  1 tuổi.
 
Lúc  trong sự bàng hoàng của  liền hỏi: “Chị chính là chị Liên ?”
 
Chị  ngay lập tức mỉm , nụ  dịu dàng đó khiến cho trái tim lạnh lẽo của  dần trở nên ấm áp hơn.  như vớ  cọng rơm cứu mạng cuối cùng trong khoảnh khắc rơi  địa ngục . Chị  lên tiếng trả lời:
 
“Phải, là chị đây. Còn em là Mi hả?”
 
 gật đầu, lúc  chị  lên tiếng bảo: “Hazz, tại   em  khổ như ? Và kể từ bây giờ  thứ sẽ  , chị sẽ  để ai bắt nạt em. Và  ngờ rằng chúng  vẫn còn cơ hội gặp , khi  xa  tới tận mười mấy năm như ?”
 
 gật đầu trong sự hạnh phúc : “,  lẽ đây chính là duyên trời định khi cho chúng  gặp  như . Và em cảm ơn chị bởi vì  giúp đỡ em!”
 
Chị  bấy giờ trả lời: “Ừ, tạm thời thì em cần nghỉ ngơi. Và em hãy về với chị ha. Chị sẽ chăm sóc em, và nếu như tên chồng khốn nạn của em  tìm tới, chị nhất định sẽ đòi  sự công bằng cho em. Và chị sẽ  để cho  khiến em gái của chị  rơi  địa ngục một  nào nữa!”
Tài
 
  những lời  vững vàng của chị, mà cảm nhận  rằng chị  như là một vì  sáng lấp lánh  bầu trời, mang đến cho  sự kỳ vọng lớn lao. Chốc lát  lên tiếng : “Dạ, em cảm ơn chị  nhiều. Thật tình em    phiền đến chị, nhưng bởi vì em hết cách , em cũng  còn nơi nào để . Và cũng   chăm sóc đứa con trong bụng của  như thế nào. Nên chị  thể cho em dựa dẫm  ? Và   em   tiền em sẽ đền đáp cho chị?”
 
Chị  mỉm  xoa đầu  đầy ấm áp: “Hazz... Em thật ngốc mà. Chúng  là bạn từ nhỏ đến lớn, thậm chí em kêu chị là chị của em, đồng nghĩa với việc, chị chính là chị gái của em. Và kể từ bây giờ ai dám đụng tới em của chị, chị nhất định sẽ  tha cho  đó. Và em cứ việc ở nhà chị thoải mái , em  cần trả tiền  quan tâm đến việc  phiền chị. Và như câu , chị sẽ bảo vệ em, thế nên em cứ thoải mái là ...”
 
  đến đây mà ngại ngùng.    tại  chị    với  như ?   cũng mặc kệ, mà chỉ  thể cảm ơn, mang theo lòng cảm kích của bản  mà thôi...
 
Giờ đây chị  cũng  bắt đầu dìu  trở về nhà. Đến nhà của chị ,  ngửi thấy một mùi hương vô cùng thơm, mùi hương   quen thuộc và đặc trưng. Sau khi  xung quanh,  mới phát hiện rằng thì  đó là những bông cúc trắng mà   thích. Ngay lập tức  lên tiếng:
 
“Chị cũng thích những bông cúc trắng  ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-hop-chong-toi-la-gay/chuong-8-cau-chuyen-cu.html.]
Chị  mỉm  trả lời : “À, chị để trưng  mà. Và nó giống như là em , mỗi khi ngửi thấy mùi hương từ hoa cúc dại, chị  nhớ đến em, thậm chí nhớ đến những ký ức tươi  của chúng . Và  ngờ  ngày  gặp ...”
 
  những lời đó mà cũng   rốt cuộc chị  đang  nhắc đến điều gì.   cũng bỏ qua. Trong khi  xung quanh một lượt nữa,   thấy tấm ảnh giữa  và chị  lúc   những đóa hoa cúc dại.   lên tiếng :
 
“Không ngờ chị vẫn còn giữ  tấm ảnh  ? Và em cứ tưởng là chị  vứt nó   chứ? Thậm chí những tấm ảnh  em cũng  còn nữa, vì chồng của em  đốt tất cả !”
 
Chị   tiếp tục đưa tay chạm  mặt của , đôi bàn tay ấm áp của chị  giống như bầu trời rực sáng đưa  thoát khỏi tầng địa ngục. Nụ  xinh xắn của chị   xuất hiện một  nữa cùng giọng  dịu dàng:
 
“Ừ,   chị   với em  ? Những gì về em chị sẽ luôn giữ. Và chị sẽ  để vụt mất. Thậm chí em chính là  mà chị trân trọng nhất. Vì  nếu ai  tổn thương đến em thì cũng như  tổn thương đến chị. Và bây giờ chị  gặp  em, chị nhất định sẽ khiến cuộc sống của em  hơn. Chị nhất định sẽ bảo vệ em như ngày nhỏ...”
 
Nghĩ đến đây, chị  bắt đầu nhớ  những chuyện lúc , khi chúng  vẫn còn nhỏ. Lúc  chị  là một  vô cùng nhút nhát, lúc nào cũng  đám bạn nữ trong trường bắt nạt. Hơn hết chị   xu hướng trầm cảm mà tự cô lập ,  chơi với một ai cả. Bọn  trong trường đều gọi chị  là: “Đồ quái vật, tao  ngờ cha  mày  sinh  một con quái vật như mày...”
 
“Phải, khuôn mặt của nó  những  một vết sẹo  xí, thậm chí  của nó còn ngoại tình với một  đàn ông khác.  là cái đồ con hoang mà...”
 
“Ừ, vì  nghiệp báo mới trả  cho nó đó, nên khuôn mặt của nó mới xuất hiện một vết sẹo như thế !”
 
“Phải, đúng là gieo nhân nào gặt quả đó. Quái vật, hãy mau cút khỏi trường  ...”
 
Khi chị   những lời mắng chửi  mà cảm thấy vô cùng buồn, thậm chí tự ti. Chị    tiếp xúc với một ai cả,  thậm chí  chuyện với một ai. Và cũng  ai  gần chị , mà lúc nào cũng bắt nạt chị ...
 
Cho tới khi ngày đó  xuất hiện, với tư cách là một học sinh mới. Khi  thấy chị   bắt nạt,  cũng  kiềm chế nổi  bản  của , ngay lập tức  nổi nóng mà lao , để  thể bảo vệ chị , mà đòi  sự công bằng cho một   kẻ mạnh ức h.i.ế.p như thế:
 
“Ừ, tại  các bạn   chị  như ? Và chị  cũng giống như chúng  thôi,  các bạn chỉ vì ngoại hình cùng với gia đình của chị    mà  cô lập, lăng mạ chị  chứ?”
 
Trước những lời  của , bọn họ ngay lập tức bật  mà đáp: “Hừ, thì  là con học sinh mới ?  là thứ   trời cao đất dày, khi    hùng cứu mỹ nhân đây mà? Và cái loại như mày chắc cũng giống nó thôi?”