Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ - Chương 146

Cập nhật lúc: 2024-12-21 08:20:38
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phải rằng, đây Ngưu Xuân Lệ chỉ hại c.h.ế.t con bà, còn khiến bà thương ở , nhiều năm thai.

Nếu Ngưu Đại Thành coi trọng nhan sắc của bà, bà hết lòng lấy lòng, trói buộc Ngưu Đại Thành, điều dưỡng cơ thể sinh Hạo Nhiên thì sợ rằng bỏ rơi .

“Về nhà đẻ?” Ngưu Đại Thành cau mày.

Trương Vy nhẹ nhàng ừ một tiếng, : “Nhiều năm con về, Sương Sương kết hôn , em với , đối tượng là thanh niên trí thức ở thành phố.”

Trương Vy , : “Em cũng mới , hóa gia đình của thanh niên trí thức đó điều kiện khá ...”

Bà từ từ kể những gì bà lão Trương với bà cho Ngưu Đại Thành .

“Ban đầu còn lo đối tượng là thành phố, ở quê thì việc đồng áng gì, cuộc sống sẽ khó khăn. Biết đối tượng là năng lực, em cũng yên tâm ...”

Ngưu Đại Thành những chức sắc trong huyện đều nể mặt đến dự tiệc cưới, khỏi ánh mắt lấp lánh.

“Hạo Nhiên lớn thế , cũng từng gặp chị nó, dù thì m.á.u mủ tình thâm, em nghĩ, dù cũng nhận mặt , đừng để gặp quen , như sẽ thành trò .”

“Em đúng.” Ngưu Đại Thành chậm rãi . “Em cứ yên tâm đưa con , ở nhà .”

Trương Vy : “Ở nhà thì gì đáng lo, em lo cho ...”

Bà trách móc: “Em ở nhà, tự chăm sóc cho , đừng để em và con lo lắng.”

Nghe thấy vợ ngoài vẫn lo lắng cho , Ngưu Đại Thành cong môi. “Được, , , sẽ tự chăm sóc cho .”

Trương Vy cong môi.

...

Mua vé xong, tối bà bắt đầu thu dọn đồ đạc, sáng sớm hôm , bà đến phòng con trai đánh thức nó dậy.

Ngưu Hạo Nhiên ngái ngủ, ngáp một cái, mặc quần áo xong, nó từ từ tỉnh táo .

“Mẹ ơi, nhà bà ngoại vui ?” Ngưu Hạo Nhiên là đứa trẻ thành phố, từng đến nông thôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-146.html.]

“Vui, đến đó chị sẽ dẫn con chơi nhưng cẩn thận, sâu trong núi, còn ven sông, ?”

Ngưu Hạo Nhiên liên tục gật đầu.

Ngưu Đại Thành đứa con trai ngoan ngoãn, xoa đầu nó, dịu dàng : “Hạo Nhiên, lời , , cũng với , đừng một chạy lung tung.”

Nhìn vợ con sắp , Ngưu Đại Thành càng thêm lưu luyến, dặn dò nhiều.

“Được , em , yên tâm, nếu còn chậm trễ nữa thì sẽ muộn mất.”

Ngưu Đại Thành lúc mới luyến tiếc dừng , ông xin nghỉ, muộn một chút mới đến đơn vị, chính là để đưa hai con bến xe bắt xe.

Buổi chiều, Trương Vy thuận lợi đưa con khỏi bến xe. Mặc dù nhiều năm gặp, Trương Vy vẫn liếc mắt một cái nhận trai .

Anh trai Trương vội vàng dậy khỏi mặt đất, chút ngượng ngùng : “À, Vy Vy, em về .”

Vy Vy vẫn như , đổi, ông chút dám đến gần.

Cúi đầu, đối diện với ánh mắt tò mò của Ngưu Hạo Nhiên, ông xoa xoa tay.

“Đây là cháu ngoại của , trông thật ngoan.”

“Hạo Nhiên, gọi .” Trương Vy với con trai.

“Chú.” Ngưu Hạo Nhiên kéo góc áo Trương Vy, ngoan ngoãn gọi.

“À!” Anh trai Trương vội vàng đáp , : “Đi thôi, về nhà nhanh, đợi lâu .”

Đến nhà họ Trương, trời tối đen.

Bà lão Trương ôm lấy Ngưu Hạo Nhiên, miệng gọi ngoan ngoãn, nhiệt tình thôi.

TBC

Ngưu Hạo Nhiên mặt lộ vẻ sợ hãi, ngửi thấy mùi lạ, lập tức vùng vẫy trong lòng bà lão Trương.

“Mẹ!”

Loading...