Cố Sương nghĩ đến Hứa Thiệu lúc cũng như , trốn tránh cô.
Đợi đến khi cô xem mắt, bắt đầu sốt ruột.
Cố Sương nhịn nghĩ, là để Triệu Vân Phi cũng xem mắt?
Biết suy nghĩ của Cố Sương, Hứa Thiệu: “...”
Anh khẽ hừ một tiếng: “Vậy nên, lúc em cố ý xem mắt đúng ?”
Cố Sương cong môi, : “ .”
Hứa Thiệu nhẹ nhàng vỗ lưng đứa nhỏ, liếc cô: “Chiêu đối với trai chắc tác dụng .”
“Vậy chiêu nào đối với trai tác dụng?” Cố Sương lập tức hỏi.
“...” Hứa Thiệu im lặng một lát, thốt mấy chữ: “Anh cũng .”
Dừng một chút, tiếp tục : “Anh trai hứng thú với hôn nhân, nếu thì kết hôn từ lâu .”
Cố Sương cũng im lặng, nhớ trong nguyên tác, trai Hứa Thiệu cưới em gái của đồng đội.
Tính thời gian thì cũng là năm nay.
So với phụ nữ đó, Cố Sương vẫn chị em dâu với Triệu Vân Phi hơn.
Hứa Thiệu tác dụng, Cố Sương đành tự tay.
Cô lấy giấy một đống ý tưởng, cả việc xem mắt cũng bỏ sót, bảo cô thử từng cái một.
...
Triệu Vân Phi nhận thư, thấy Cố Sương đầy hai trang giấy, như báu vật, cẩn thận xem xét.
Cuối cùng xem xong, cô đỏ mặt, quyết định thử từng cái một.
Dù thì cũng mở lời , A Vi tâm ý của , bước khó khăn nhất vượt qua.
Triệu Vân Phi quyết định liều mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-205.html.]
Cô mãi em gái của nữa!
TBC
Bên , Hứa Vi phiền não, cuối cùng cũng nghỉ phép về nhà, thêm một đứa cháu gái và một đứa cháu trai, cuối cùng thúc giục kết hôn nữa.
Hứa Vi thấy nhẹ nhõm chút nào.
Hứa Vi ngờ mà vẫn luôn coi là em gái là Vân Phi chạy đến mặt , thích .
Vốn luôn điềm tĩnh, gì d.a.o động nhưng chỉ một câu của Triệu Vân Phi khiến Hứa Vi rối bời, chuyện cũng khỏi lắp bắp.
Hít một thật sâu mới bình tĩnh , cô gái xinh mặt chỉ là hình bóng , Hứa Vi mới phát hiện cô lớn .
trong mắt , cô vẫn chỉ là một cô bé.
Hứa Vi từ chối…
cô dường như vẫn từ bỏ, Hứa Vi chút phiền não.
“Sao thế ?” Viên Quỳnh Phương con trai, thấy vẻ như tâm sự.
Hứa Vi dừng một chút, : “Không gì, chỉ đang suy nghĩ một chuyện.”
“Chuyện gì, với xem, xem giúp gì ?”
Hứa Vi há miệng, cuối cùng vẫn , chỉ : “Chuyện trong quân đội, hiểu .”
Viên Quỳnh Phương : “Vậy thôi, cũng lười .”
“Mẹ, ngày mai con về đơn vị.” Hứa Vi thấy, là tránh mặt .
Có lẽ gặp mặt, tâm tư của Vân Phi sẽ dần nguội lạnh.
Viên Quỳnh Phương cau mày, : “Không là thể ở nửa tháng ? Con bao lâu nghỉ phép, nhanh chóng về đơn vị như ?”
Nghĩ đến việc mới nghĩ đến chuyện trong quân đội, đoán là chuyện gì quan trọng, Viên Quỳnh Phương cũng nhiều nữa, chỉ : “Vậy thì chiều bảo A Anh về ăn cơm, cả nhà tụ tập một chút.”
Hứa Vi gật đầu. “Được ạ.”
Triệu Vân Phi Hứa Vi về đơn vị khi rời .