“Được, , , bà sai .” Bà nội Cố : “Tiểu Vũ, con hổ , còn đang học, còn kết hôn, nghĩ đến chuyện sinh con .”
“Sau sớm muộn gì cũng sẽ mà.” Cố Tiểu Vũ đương nhiên .
Hứa Thiệu ôm Tuế Tuế im lặng ở một bên, Tuế Tuế ngoan ngoãn trong lòng , bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy ống tay áo, lắng lớn chuyện, thỉnh thoảng theo một tiếng.
Hứa Thiệu cũng , thấy tóc cô bé rối, dùng ngón tay vuốt tóc cho cô bé, buộc hai b.í.m tóc nhỏ xinh xắn.
Cố Sương thoáng qua, từ khi con gái, tay nghề chải tóc của Hứa Thiệu ngày càng .
Hứa Thiệu nâng khuôn mặt mũm mĩm của Tuế Tuế lên , hài lòng.
Tuế Tuế chớp chớp mắt, toe toét, giọng ngọng nghịu gọi: “Cha ơi~”
Trái tim Hứa Thiệu mềm nhũn, nhẹ nhàng ừ một tiếng, khóe miệng khẽ cong lên.
Tiểu Bảo trong lòng Cố Sương, cúi đầu bóc hạt dưa một cách nghiêm túc, đó đút miệng Cố Sương, còn thèm cho ăn.
Cố Sương thoải mái dựa thành toa tàu, lười biếng : “Tiểu Bảo, bóc cho một hạt.”
“Vâng, .” Tiểu Bảo ngoan ngoãn.
“Ngoan.” Cố Sương xoa xoa đầu bé.
“...” Cố Tiểu Vũ liếc chị , rốt cuộc ai mới là trẻ con chứ.
“Chị, chị khát ?” Cố Tiểu Vũ hỏi.
“Có chút.” Cố Sương .
“Vậy em rót nước.” Cố Tiểu Vũ : “Bà ơi, bà nhường chỗ cho con, con rót nước nóng.”
Bà nội Cố nhúc nhích chân, lấy bình nước đưa cho cô : “Đi .”
Một lát , Cố Giang và Cố Hải ở toa bên cạnh cũng đến đây.
Bà nội Cố : “Hai đứa đến đây gì, chật c.h.ế.t .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-357.html.]
TBC
Cố Hải lấy lòng: “Chúng con đến chơi thôi mà, bên chán lắm.”
“Bên đó khác ?”
“Có, một bà lão dẫn theo cháu trai, còn một đàn ông trung niên.” Cố Giang .
“Chị, chị mang theo hai quyển truyện tranh , đưa em xem với.” Cố Hải với Cố Sương.
“Trên xe rung lắc quá, cho mắt, em xem ít thôi.” Cố Sương .
“Em mà, đợi tàu dừng thì em sẽ lấy xem.” Cố Hải trả lời.
Cố Sương Hứa Thiệu : “Anh rể của em sắp xếp, để tìm cho.”
Cố Hải Hứa Thiệu, : “Anh rể, giúp em lấy một chút, để Tuế Tuế cho em bế!”
“Không cần.” Hứa Thiệu , cúi xuống, lấy hai quyển truyện tranh từ một chiếc túi nhỏ chân ném thẳng cho .
Cố Hải vội vàng đón lấy, nhét thẳng xuống mông, bây giờ xem, đợi lúc nào chán thì xem.
Rất nhanh, một đêm trôi qua, sáng ngày thứ hai hửng sáng, bà nội Cố dậy.
Cố Tiểu Vũ cũng tỉnh, hai cùng lấy nước rửa mặt, giải quyết nhu cầu sinh lý.
Bà nội Cố xoa xoa thắt lưng, Cố Tiểu Vũ thấy liền : “Bà ơi, lát nữa cháu xoa bóp cho bà nhé.”
“Được.” Bà nội Cố từ chối, đêm qua ngủ ngon, đúng là đau lưng mỏi gối.
Ăn sáng xong, bà nội Cố dẫn Tiểu Bảo dạo một vòng hành lang.
“Bà ơi, bà gì ?” Cố Hải thò đầu thoáng qua hành lang.
Bà nội Cố dắt Tiểu Bảo đến chỗ Cố Hải, một câu: “Đi dạo, đến mỏi cả m.ô.n.g .”
Bà thoáng qua bà lão đối diện, trông vẻ nhỏ tuổi hơn bà, bé bên cạnh bà chắc năm sáu tuổi.
Bà nội Cố chào bà : “Chị ơi, chị cũng Bắc Kinh ?”