Đã chấp thuận, chuyện cũng đến lượt phản đối.
Hơn nữa Hoài Viễn là quen rõ ràng, bản cũng ưu tú, nếu còn hài lòng thì yêu cầu quá cao .
“Tiểu Vũ vẫn hiểu chuyện đúng ?” Cố Giang nhịn hỏi.
Lưu Ngọc , : “Bây giờ thì nhưng em thấy sắp .”
TBC
Bên , Diệp Hoài Viễn và Cố Tiểu Vũ cùng đưa Cố Kiến Hoa đến nhà máy.
“Lão Cố, về ! Sức khỏe chứ, béo kìa!” Lão Phạm thấy Cố Kiến Hoa, vui vẻ chào hỏi.
Cố Kiến Hoa : “Tốt , là béo .”
Lão Phạm yên tâm, thấy Cố Tiểu Vũ và Diệp Hoài Viễn bên cạnh, ông : “Đây là con gái ?”
Cố Kiến Hoa gật đầu, với Cố Tiểu Vũ: “Hoài Viễn, Tiểu Vũ, đây là chú Phạm.”
Diệp Hoài Viễn và Cố Tiểu Vũ chào hỏi lão Phạm, lão Phạm gật đầu.
Cố Kiến Hoa : “Được , cha đến nơi , Hoài Viễn cháu mua gì thì nhanh .”
Cố Tiểu Vũ : “Cha, chúng con nhé, cha nhớ lời dặn của trong nhà, giữ gìn sức khỏe!”
“Được .” Cố Kiến Hoa vội vàng đáp.
Lão Phạm bên cạnh một lúc, đợi Diệp Hoài Viễn và Cố Tiểu Vũ , ông hỏi: “Đó là đối tượng của con gái , con rể tương lai của ?”
Cố Kiến Hoa lắc đầu: “Nói bậy gì , Tiểu Vũ nhà còn nhỏ, đó là em trai của A Thiệu, chồng Sương Sương nhà .”
“Ồ, hợp với Tiểu Vũ, cân nhắc thêm một mối nữa ?” Ông Phạm nhịn .
Cố Kiến Hoa đầu ông , dừng bước.
“Sao, vấn đề gì ?”
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-511.html.]
Diệp Hoài Viễn và Cố Tiểu Vũ đường, Cố Tiểu Vũ nhịn hỏi: “Anh Diệp, định mua gì ?”
Diệp Hoài Viễn chìm im lặng, chỉ tùy tiện bừa, căn bản nghĩ đến việc mua thứ gì.
“À cái , sắp đến sinh nhật , mua quà tặng bà , em giúp xem xem cái gì hợp lý.” Diệp Hoài Viễn nghĩ ngợi, lập tức tìm một cái cớ.
Cố Tiểu Vũ: “...” Không mua ở Bắc Kinh, đến huyện nhỏ của bọn họ mua quà?
Im lặng một lúc, cô hỏi: “Bác gái sinh nhật khi nào?”
Diệp Hoài Viễn cũng im lặng theo, do dự một chút, vẫn thành thật : “Tháng mười...”
Cố Tiểu Vũ khựng , : “Anh Diệp, đây là cái cớ cố ý tìm để tặng quà cho cha em đúng ?”
Thấy ánh mắt chút cảm động của Cố Tiểu Vũ, Diệp Hoài Viễn lập tức gật đầu thừa nhận.
“Cảm ơn , quan tâm cha em như .” Cố Tiểu Vũ .
“Không gì nên mà.” Diệp Hoài Viễn nhịn , xoa đầu cô.
Cố Tiểu Vũ ngẩn , ngẩng đầu Diệp Hoài Viễn.
“Anh Diệp, em còn là trẻ con nữa!” Cố Tiểu Vũ nhịn .
Xoa đầu gì đó, là đãi ngộ của Tiểu Bảo và Tuế Tuế.
Mọi trong nhà đều thích xoa đầu nhỏ của bọn chúng, Cố Tiểu Vũ cũng thích xoa, đầu nhỏ lông xù của bọn chúng xoa lên thoải mái.
Cô lớn như , ít xoa đầu cô , cảm thấy chút kỳ lạ.
“Ai chỉ trẻ con mới xoa đầu?” Diệp Hoài Viễn lý lẽ hùng hồn .
Diệp Hoài Viễn vốn chút tự nhiên, thấy cô vẻ ngượng ngùng, lập tức trở bình thường, thậm chí còn chút kích động.
Cố ý nhướng mày, xa : “Nếu em ngại, thể để em xoa .”
Nói xong, cúi đầu, đưa một cái đầu đen thui về phía Tiểu Vũ.
Cố Tiểu Vũ: “...”