Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ - Chương 574

Cập nhật lúc: 2024-12-27 13:07:19
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Viên Quỳnh Phương đưa Tiểu Bảo đến nhà họ Triệu, đón An An về.

Hàn Văn Quân cũng theo.

“Dì Hàn.” Cố Sương từ trong nhà , thấy Hàn Văn Quân liền chào hỏi.

Hàn Văn Quân cô, : “Sương Sương, mau đây .”

Cố Sương xuống bên cạnh, An An thấy cô liền gọi một tiếng dì.

Cố Sương xoa đầu bé, hỏi: “Ngày mai con sẽ về , An An vui ?”

An An , gật đầu: “Vui ạ.”

Mỗi tuần Triệu Vân Phi đều gọi điện cho con trai, Hàn Văn Quân cũng thường nhắc đến Triệu Vân Phi với An An nên An An lạ gì Triệu Vân Phi.

Hàn Văn Quân , con gái và con rể điều về, An An thể thường xuyên gặp cha .

Bên .

Triệu Vân Phi và Hứa Vi tàu hỏa, khi ngủ dậy ăn sáng, Triệu Vân Phi lặng lẽ phong cảnh lùi dần ngoài cửa sổ.

Nghĩ đến việc sắp về nhà, gặp , đặc biệt là con trai An An, Triệu Vân Phi vô cùng mong đợi.

Hứa Vi ở phía Vân Phi, dựa toa tàu, đôi chân dài tùy ý bắt chéo, đang lặng lẽ suy nghĩ.

Trước đó nhờ đồng chí chiến hữu Chung Thành theo dõi kẻ buôn trong mơ của , đó động tĩnh.

Chỉ là kẻ buôn đó động tĩnh, mà khác cũng đang theo dõi kẻ đó.

Khi của , Hứa Vi hiếm khi ngẩn .

“Anh A Vi, chúng dọn dẹp đồ đạc .”

Ngắm cảnh đủ , Triệu Vân Phi sang với Hứa Vi.

Hứa Vi thu hồi suy nghĩ, : “Được.”

~~

Nhà họ Hứa.

“Đi thôi, đón trai con và Vân Phi.” Viên Quỳnh Phương chuẩn xong, với Hứa Thiệu.

Hứa Thiệu ừ một tiếng, Viên Quỳnh Phương, : “Mẹ, bên ngoài lạnh, là con một nhé.”

Viên Quỳnh Phương đồng ý: “Không , sợ lạnh, đeo khăn len con đan , ấm lắm.”

Viên Quỳnh Phương tươi, ngờ A Thiệu đan khăn len.

Không tệ, hơn cha nhiều.

Hứa Thiệu thấy Viên Quỳnh Phương theo, liền : “Vậy thì thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-574.html.]

“Cha con đây, Sương Sương, đây!” Viên Quỳnh Phương .

Ông Viên ừ một tiếng.

Cố Sương : “Vâng ạ.”

Cố Sương ở nhà trông con, theo.

Mấy đứa nhỏ đều mặc quần áo dày tròn vo, vô cùng đáng yêu.

Cố Sương chống cằm, tủm tỉm chúng chơi xếp hình.

Chủ yếu là Tiểu Bảo phụ trách xếp, hai đứa còn chỉ .

Tuế Tuế một bên , cũng phá, cúi đầu một cái, tùy tiện cầm một khối, đưa cho Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo một cái, nhận lấy, cẩn thận quan sát đống hình xếp một nửa, tạm thời nên xếp ở .

Nhìn đôi mắt đen láy của Tuế Tuế, Tiểu Bảo xoa đầu em: “Cảm ơn em gái.”

Tuế Tuế khen, vui vẻ mím môi, cầm một khối đưa cho trai.

Bên cạnh, An An thấy cũng cầm hai khối đưa cho Tiểu Bảo. “Này, .”

“...” Tiểu Bảo mấy bàn tay nhỏ đưa đến mặt, im lặng một lúc nhận hết.

TBC

Mỗi đứa khen một câu, xoa đầu chúng, đối xử công bằng.

Thấy , Cố Sương nhịn .

Ông Viên cảnh cũng mỉm , khẽ : “Tiểu Bảo là một .”

Tiểu Bảo mấy khối hình trong tay, chút khổ sở, hình như dùng khối nào.

Nhìn sang mấy khối hình còn bên cạnh, bé nhanh chóng tìm khối thể dùng.

Tiểu Bảo nhanh chóng nghĩ cách.

“Thế , cần gì, An An và Tuế Tuế chịu trách nhiệm lấy cho , ?”

An An và Tuế Tuế gật đầu lia lịa: “Được.”

“An An, đưa khối bên cạnh em.” Tiểu Bảo chỉ phía bên đó.

“Khối ạ?” An An do dự cầm một khối.

Tiểu Bảo: “Khối bên cạnh, đúng... chính là khối , tuyệt!”

Tuế Tuế nhích mông, mắt ba ba Tiểu Bảo.

“Anh?”

Tiểu Bảo an ủi: “Tuế Tuế đợi một lát nhé, đợi xếp xong.”

“Vâng .”

Loading...