Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ - Chương 62

Cập nhật lúc: 2024-12-19 13:14:39
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô kể chuyện và Hứa Thiệu quen cho bà nội , bóc một viên kẹo Hứa Thiệu cho , nhét miệng bà nội.

Không ngờ còn chuyện , bà nội thầm nghĩ, xem trong lòng Hứa trí thức cũng Sương Sương.

Bà nội ngậm kẹo trong miệng, ngọt ngào, còn mùi sữa.

Nhìn giống kẹo cứng hoa quả thường mua trong nhà, bà hỏi: “Hứa trí thức cho ?”

“Vâng.” Cố Sương gật đầu.

Bà nội vui, chuyện chung đại sự của cháu gái cuối cùng cũng chút manh mối.

Mấy chữ cuối cùng cũng một nét.

“Nhà Hứa trí thức đồng ý cho tìm đối tượng ở đây ?”

“Bà ơi, chúng cháu mới quen , còn sớm lắm, đợi con hỏi .”

Cố Sương cũng quên hỏi .

vội, cứ để cô tận hưởng niềm vui khi yêu đương .

Người nhà họ Cố về, đều quan tâm đến kết quả xem mắt của Cố Sương.

Cố Sương ưng, tuy chút thất vọng nhưng cũng quen .

đây cũng là thứ tư .

Trần Quế Lan thở dài trong lòng, bà thấy đồng chí Phương tệ, thế mà ưng, tiếp theo đây.

*

Ngày hôm .

Cố Sương dậy muộn, tối hôm qua vui quá, mãi ngủ .

Ăn sáng xong, cô sắc trời.

“Bà ơi, cháu đưa nước cho !”

Bà nội rửa mấy quả dưa chuột tươi mới hái từ ruộng nhà sáng nay, bỏ trong rổ: “Đi .”

Cố Sương đội mũ, xách rổ tre, bước chân nhẹ nhàng khỏi cửa.

“Sương Sương, đến đưa nước cho nhà ?” Cao Thắng kéo chiếc khăn mặt treo cổ, lau mặt.

“Chú ơi, chú khát , uống một bát ?” Cố Sương , về phía Hứa Thiệu bên cạnh.

Cao Thắng đúng là khát, , lập tức đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-62.html.]

Cố Sương rót cho ông một bát nước, Cao Thắng ừng ực uống hết.

“Hứa trí thức uống một bát ?”

Cao Thắng , cũng lớn tiếng : “Đừng khách sáo, Hứa trí thức.”

Thấy tới, Cao Thắng vui vẻ.

TBC

Cố Sương hỏi: “Chú ơi, ăn dưa chuột ?”

“Không, chú thích ăn thứ .” Cao Thắng từ chối.

Nhà ngày nào cũng ăn, ngán lắm .

“Cô bé, cô tiếp Hứa trí thức, tiếp đây.”

“Vâng.” Cố Sương đáp.

Hứa Thiệu tới, thấy cô ngẩng đầu ngoan ngoãn , trong mắt thoáng qua ý .

“Hứa trí thức, đây, cốc sạch.” Cố Sương tươi rói.

Cô thấy Hứa Thiệu dù xuống ruộng việc, cũng chú ý để đồ bẩn dính , sạch sẽ.

Hứa Thiệu nhận lấy, Cố Sương thấy lúc nuốt, yết hầu lên xuống, ánh mắt nhịn mà di chuyển theo.

Uống xong nước, dùng mu bàn tay lau môi, Cố Sương đưa cho một quả dưa chuột.

Hứa Thiệu : “Tay bẩn.”

Cố Sương rót một cốc nước, rửa tay cho .

Hứa Thiệu : “Không đưa nước cho nhà , đủ .”

Cố Sương : “Không , lát nữa em về lấy thêm một bình.”

Hứa Thiệu ừ một tiếng, nhận lấy dưa chuột cắn một miếng.

Thực cũng thích ăn dưa chuột nhưng chỉ ở bên cô thêm một lúc nữa.

Cố Sương chống cằm ăn, đến mức Hứa Thiệu chút nuốt nổi nữa.

Bất đắc dĩ liếc cô một cái, đuôi lông mày nhếch lên: “Có thế ?”

Cố Sương rạng rỡ hơn: “Đẹp lắm, Hứa trí thức, nhất mà em từng gặp.”

Ôi, càng càng thích.

Hứa Thiệu thấy cô thích ngoại hình của như , nhất thời nên vui .

Loading...