Bà lão Trương nhịn : “Hay là để Xuân Hoa , nó là cháu gái của con, trông cũng vài phần giống con, tệ!”
Mối quan hệ như , dựa thì quá đáng tiếc, bà lão Trương giới thiệu cháu gái cho con gái.
Trương Vy đồng ý, Xuân Hoa chỉ giống bà hai phần, nhiều cô gái xinh hơn, thể để mắt đến cô .
Con gái bà thì khác.
Mặc dù bây giờ cô lớn như thế nào nhưng Trương Vy ảnh hồi nhỏ của cô con gái, Sương Sương từ nhỏ đáng yêu.
Lớn lên chắc chắn cũng tệ.
Dù cũng là con của bà và chồng cũ.
Hơn nữa Sương Sương sẽ lớn lên, đều thừa hưởng những ưu điểm của họ.
“Người để mắt đến Xuân Hoa , đừng nghĩ nữa.” Trương Vy thẳng.
“Bây giờ Sương Sương sống thế nào?” Dừng một chút, Trương Vy nhịn hỏi.
Nói đến chuyện , Bà lão Trương mấy vui vẻ.
“Mẹ thấy nó hư hỏng , đến một cốc nước cũng rót cho , chẳng hiểu chuyện gì cả, chẳng trách nhà họ Triệu hủy hôn, đến bây giờ vẫn lấy chồng, loại con dâu ...”
“Mẹ!” Trương Vy thích những lời như , dù cũng là con sinh , bà ngắt lời: “Con bé thiết với chúng cũng là chuyện bình thường, nhiều năm như liên lạc...”
“Là nhà họ Ngưu con liên lạc với đứa trẻ , đây là ý của con, con cũng cách nào.” Bà lão Trương : “Đều là đứa trẻ hiểu chuyện, thông cảm cho con.”
“Người tình cảm với con, thông cảm cũng là chuyện bình thường.” Trương Vy : “Con bảo con thăm con bé, cũng nào...”
“Sao, con trách ? Đi gì, nhà họ Cố thích chúng , gì để khinh thường.”
Bà lão Trương , chỉ là một đứa con gái thôi, gì đáng để lấy lòng.
“Rõ ràng là họ nịnh bợ chúng , chuyện đưa đến tận cửa , nắm bắt, đáng đời cả đời chỉ cày ruộng.”
“Thôi, cứ như . Mẹ, con cúp máy đây.” Trương Vy tranh cãi với .
“Đợi , trong nhà hết tiền , con gửi ít tiền về đây.” Bà lão Trương vội vàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-75.html.]
Trương Vy cau mày: “Mới bao lâu mà tiêu nhanh thế, con cũng nhiều tiền.”
Bà lão Trương chớp mắt: “Cha con bệnh, uống thuốc, tiền thuốc đắt lắm, tiền đủ tiêu!”
Trương Vy thở dài: “Mẹ, đừng nguyền rủa cha con mỗi ngày, con cha vẫn khỏe. Tháng con sẽ gửi tiền cho , tháng chỉ nhiêu đây thôi.”
Nói xong bà liền cúp điện thoại.
“...”
Bà lão Trương thấy tiếng bận ở đầu dây bên , hài lòng cúp điện thoại.
Buổi chiều tối.
Ngưu Đại Thành về nhà, hỏi: “Thế nào?”
Trương Vy lắc đầu, : “Con bé đối tượng , .”
Ngưu Đại Thành cau mày: “Không là đối tượng ?”
“Hình như là mới quen gần đây, cũng , em liên lạc với bên đó nên cũng rõ lắm.”
Nghe vợ liên lạc với , hài lòng, cơn khó chịu cũng vơi đôi chút.
“Đối tượng của con bé gì?”
“Nghe là thanh niên trí thức ở thành phố về nông thôn.” Trương Vy nhẹ giọng .
TBC
“Thanh niên trí thức , cô gái nhỏ hiểu gì, thanh niên trí thức ở thành phố mê hoặc cũng là chuyện bình thường.” Ngưu Đại Thành nhàn nhạt .
Trương Vy mím môi: “Ừm.”
“Không thì thôi, chỉ tiếc...” Ngưu Đại Thành thở dài.
“Con trai ?” Ngưu Đại Thành hỏi.
Trương Vy : “Đang chơi ở nhà hàng xóm, chiều ăn chút đồ ăn vặt, lẽ đói nên nhớ về nhà.”
Nhìn thời gian, Trương Vy : “Em gọi con trai về, Xuân Lệ đang ở trong nhà.”