Nhà họ Hứa.
Viên Quỳnh Phương nhận thư Hứa Thiệu gửi, theo đó còn một gói bưu phẩm.
Bên trong là đặc sản quê, một đồ rừng, nấm, rau khô, thậm chí còn tương đậu và dưa muối tự .
Viên Quỳnh Phương ngờ con trai gửi những thứ cho bà, tiên mở thư xem.
Xem xong khỏi an ủi, cảm thấy đối tượng của A Thiệu vẻ cũng tệ.
Mặc dù con trai út trưởng thành nhưng con ngàn dặm lo lắng, bất kể con trai bản lĩnh đến , thông minh đến , Viên Quỳnh Phương mãi mãi yên tâm.
Biết nhà họ Cố cũng chăm sóc , còn may quần áo, giày dép cho , lúc bận nông vụ lo lắng cho sức khỏe của , gọi đến nhà ăn cơm.
Những điều đều khiến Viên Quỳnh Phương thiện cảm với Cố Sương và gia đình cô.
Đối với một mà , lấy lòng bà bằng đối xử với con bà.
Ban đầu Viên Quỳnh Phương chút giới đế vì con trai âm thầm quen đối tượng ở quê, dần dần còn phản đối nữa.
“Mẹ, con về !” Viên Quỳnh Phương xong thư thì thấy giọng của con gái.
“Ôi, đây là đồ ai gửi ?” Hứa Anh đống đồ ăn dân dã bàn, nhướng mày.
“A Thiệu gửi đấy.” Viên Quỳnh Phương .
TBC
Hứa Anh trợn tròn mắt, đồ bàn, .
“Nhà đối tượng của A Thiệu đặc biệt chuẩn , đừng thấy là đồ bình thường nhưng cũng là tấm lòng của . A Thiệu , hương vị ngon.”
“Vậy lát nữa con nếm thử, nếu ngon thì lấy cho con một phần, con mang về nếm thử.” Hứa Anh lập tức .
Không ngon thì thôi, vẫn để cho bố cô bé.
Dù cũng là đồ A Thiệu hiếu kính cha .
Viên Quỳnh Phương tâm tư của con gái, đưa tay gõ đầu cô bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-87.html.]
Lại cầm lấy phong bì bàn, lấy một bức ảnh.
Là ảnh chụp chung của Hứa Thiệu và Cố Sương.
Hai ống kính, đàn ông mày giãn , khóe miệng nhếch lên, rõ ràng là tâm trạng .
Người phụ nữ thì kiềm chế như , tít mắt, vô cùng, đầu cô dựa vai đàn ông, tư thế mật, rõ ràng mối quan hệ của hai bình thường.
Viên Quỳnh Phương quan sát lâu, tiên là con trai, đó cô gái bên cạnh con trai.
Hứa Anh ở bên cạnh cũng cầm thư lên xem, xem xong cô bé vẫn đang ngắm ảnh.
Cô bé cũng tò mò thấu thấu qua, thấy hai trong ảnh, khỏi kêu lên một tiếng.
Cô A Thiệu quen một đối tượng ở quê, vốn bão hy vọng gì.
Cho dù là em dâu, nếu cô bé thích cũng sẽ qua nhiều.
Không ngờ cô gái xuất sắc như , cạnh A Thiệu, vô cùng xứng đôi.
Hứa Anh vốn thích , lập tức thiện cảm với Cố Sương.
“Chụp thế , giống như ảnh cưới , thật.” Hứa Anh khỏi cảm thán.
Viên Quỳnh Phương liếc cô con gái: “Nói gì thế.”
Buổi tối, món rau Hứa Thiệu gửi.
Hứa Tùng Sơn khen ngớt: “Hương vị ngon.”
Viên Quỳnh Phương cũng ăn thêm nửa bát cơm, lau môi: “Củ cải muối tệ, kích thích vị giác.”
“ , con cũng thích, tương đậu cũng tệ, , chia cho con một nửa !”
Viên Quỳnh Phương liếc cô bé, : “Còn đưa cho ông nội và bà ngoại con một phần nữa, con ăn thì về nhà ăn, cần mang .”
Dù thì cô cũng chạy về nhà đẻ hai ba ngày một , mang gì chứ.
Hứa Anh: “...”