2.
Ba ngày trôi qua,   phủ sóng yên biển lặng.
 
Lục Chi giúp   ngóng tình hình, quả  ngoài dự liệu. Phương Tư Viễn vốn  hề  chuyện hòa ly với bất kỳ ai. Mà bản   cũng viện cớ thăm viếng ân sư, chuyển đến Bình Hầu phủ.
 
Ân sư của Phương Tư Viễn từng là thừa tướng. Sau khi cáo lão hồi hương, bệ hạ cảm niệm  công trạng cùng lao khổ của ông  mà phong là Bình Hầu, phủ  tọa lạc ngay tại ngoại ô Vân Châu.
 
Ông   những là ân sư của Phương Tư Viễn, mà còn là ân sư của phụ  Thanh Vân, Trịnh Huyền. Gần đây, phụ tử hai  đang tá túc tại Bình Hầu phủ.
 
Không cần Lục Chi ,  cũng hiểu. Người  tới thăm là ân sư ư? E là đến gặp mặt cô nương yêu kiều của  mà thôi.
 
Ta nào gấp gáp gì,   một bản mới, cuộn  ống tay áo   chào hỏi cha  chồng. Tuy Phương Tư Viễn e ngại thể diện,  dám mở lời, nhưng ba  chồng    vui vẻ đuổi   khỏi nhà. Sợ rằng khi  thấy giấy hòa ly sẽ   ngoác miệng.
 
Phương gia là gia tộc danh giá ở Vân Châu. Phương Tư Viễn là con trai độc nhất của nhà họ Phương, trưởng bối trong nhà vô cùng yêu chiều , kỳ vọng nơi  cực cao. Năm  đề tên bảng vàng, Phương gia hãnh diện  thôi.  khi  tin bệ hạ ban hôn, mà   chỉ hôn chính là thiên kim nhà  bộ Tạ thị lang, họ  lâm  thế tiến thoái lưỡng nan.
 
Lúc bấy giờ,   hề  Trịnh Thanh Vân, con gái của đại lý tự khanh Trịnh Huyền cùng  lớn lên bên , sớm   hôn ước. Càng   thật  phụ   gả   chính thê của lục hoàng tử.
 
Về việc bệ hạ ban hôn, một là  cảnh cáo phụ   chớ câu kết cùng hoàng tử. Hai là mượn tay Phương Tư Viễn,  mới  triều, giúp ông  điều tra quan . Có nhạc phụ là  bộ thị lang,  sẽ càng nhanh chóng tìm  những mối liên kết phức tạp trong triều đình. Ba là   Trịnh gia kết bè kết phái với danh gia vọng tộc ở Vân Châu.
 
Năm đó  mười sáu tuổi, vẫn   cái gì là triều đường thâm sâu, chỉ quanh quẩn trong suy nghĩ hạn hẹp của riêng .
 
Vào cái ngày gả cho Phương Tư Viễn, bao  đến chúc mừng, nhưng  chẳng  lọt tai lời chúc phúc nào của họ, chỉ mang lòng  thấp thỏm chờ đợi phu quân  từ  kiệu hoa đến hỷ đường   phòng hoa chúc.
 
Đến tận bây giờ,  vẫn còn nhớ đêm hôm đó. Nến đỏ lập lòe, âm thanh huyên náo vọng  từ xa. Lục Chi  canh ngoài cửa khẽ trò chuyện cùng , hi ha   về việc  chăng tân lang uống quá chén,  bằng hữu lôi kéo,  ầm ĩ tới tận phòng tân hôn,  uống rượu hợp hoan xong    sẽ say , đêm động phòng hoa chúc liệu   nên chủ động  áo cho phu quân…
 
Trò chuyện mãi, tiếng ồn ào lắng dần, Lục Chi cũng buồn ngủ, ngáp ngắn ngáp dài, nhưng vẫn  thấy ai tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-phu-quan-giet-toi-noi-roi/2.html.]
 
Làm nha   cận của , Lục Chi sớm  tất tả ngược xuôi, luôn   thời gian nghỉ ngơi nhiều. Ta đuổi nàng  nghỉ , một   ở đầu giường, đợi phu quân  tới gặp .
 
, đêm  khuya, sương phòng chẳng một ai lui tới.
 
Ta đợi trong phòng tân hôn đến khi trời gần sáng, rốt cuộc  thấy tiếng cửa mở.
 
Ta buồn ngủ đến nỗi tay chân cứng đờ, đầu ó c choáng váng, nhưng ngay lập tức tỉnh hẳn. Cảm giác vui sướng xen lẫn ngại ngùng,     cho .
 
Phương Tư Viễn bước qua ngưỡng cửa, chậm rãi tiến đến  mặt . Vẫn là công tử tiêu sái, mày mắt như ngọc, nhưng áo bào   hỷ phục đỏ chói mà là gấm trắng như trăng. Đôi mắt sáng tựa  trời nhẹ nhàng quét qua , chẳng mang chút nào vui vẻ.
Ở đây có một rổ Pandas
 
Câu đầu tiên phu quân   với   là: “Tạ Uyển Vãn, từ hôm nay   cùng quan   ngoài tra án,   thời gian chăm sóc nàng. Mọi việc trong phủ đều  lão quản gia lo liệu. Nàng  cần quán xuyến, cứ ở đây nghỉ ngơi.”
 
Ta mở miệng khẽ gọi: “Phu quân…”
 
Phương Tư Viễn cau mày, tựa hồ  thoải mái, nhẹ nghiêng  né tránh ánh mắt , như thể    thẳng  , chỉ : “Ta đến đây là  báo với nàng một tiếng, phụ mẫu  hôm nay  rời  , nàng cùng   tiễn.”
 
Chúng   mới thành , còn  thỉnh an,  mà phụ mẫu   rời  ? Ta  kịp  hồn thì Phương Tư Viễn  xoay  bước  khỏi cửa, cứ như việc ở cùng  lâu thêm chút sẽ khiến  như   bàn châm.
 
Đến khi Lục Chi giúp   y phục, rửa mặt, chải đầu   đấy,  vội vàng chạy  cửa, nhưng xe ngựa của phụ mẫu  lăn bánh  xa, còn Phương Tư Viễn cũng nhảy lên lưng ngựa, cúi đầu liếc  , mặt  biểu cảm, : “Nàng tới muộn, họ   .”
 
Con dâu mới  cửa  mà   tròn lễ nghĩa. Ta hoảng loạn, định lên tiếng giải thích thì   thúc ngựa phóng .
 
Ngày thứ hai  thành ,  trở thành kẻ cô đơn, bối rối đối mặt với một đám  hầu xa lạ, là trò  khắp cả kinh thành.
 
Lẽ ,   hiểu từ đầu, một  ngay cả đêm tân hôn cũng  để trong mắt,   thể quan tâm đến ?