Bạch Nguyệt Quang - Chương 211: Chết Dưới Hoa Mẫu Đơn, Làm Ma Cũng Phong Lưu
Cập nhật lúc: 2025-04-22 01:00:11
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dòng người dần tản đi.
Những tiếng cười đùa và nỗi đau đớn đều biến mất không còn dấu vết.
Vân Mộ Kiều nhìn Hoắc Kiêu.
Hoắc Kiêu nhìn những đóa hồng bị giẫm nát trên đất.
Anh ta túm lấy tóc mình, lẩm bẩm: "Tôi... tôi không phải, tôi không có ý... tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế này?"
"Hoắc Hiếu," Vân Mộ Kiều gọi tên anh ta, "Đi theo tôi."
Hoắc Kiêu ngẩng đầu đầy hy vọng, nhưng ánh mắt lạnh lùng của Vân Mộ Kiều khiến anh ta dần dần rơi vào tuyệt vọng.
"Vân tổng, tôi... tôi thật sự không muốn thế này... tôi chỉ là quá lo lắng, tôi muốn nói với Ninh Ninh những lời này, tôi không muốn nói những lời đó, tôi..."
Anh ta lắp bắp giải thích, nhưng lại cảm thấy không thể biện hộ được nữa.
Vân Mộ Kiều không để ý, trực tiếp quay người đi.
Dường như việc Hoắc Kiêu có đi theo hay không không còn quan trọng.
Hoắc Kiêu do dự và vật lộn một lúc, cuối cùng vội vàng đi theo vào thang máy trước khi cửa đóng lại.
Cả đoạn đường không ai nói gì.
Vân Mộ Kiều đưa Hoắc Kiêu đến cây cầu số ba của Tân Giang.
Đây là nơi họ đã gặp nhau lần đầu.
Gió lạnh như d.a.o cắt, mưa bụi mù mịt, hệt như d.a.o đ.â.m vào da thịt đau đớn.
Trì Tiện che ô cho Vân Mộ Kiều, ôm cô vào lòng, bảo vệ cô khỏi gió mưa.
Vân Mộ Kiều nhìn về phía đường chân trời mờ ảo, hơi thở nóng hổi của cô tan biến trong làn mưa nhỏ.
Bất chợt, cô cảm thấy những lời nói và cơn giận dường như cùng với hơi thở nóng hổi thoát ra mà biến mất.
Cuối cùng, cô mở miệng khuyên nhủ: “Hoắc Kiêu, rời khỏi đây đi.”
"Dù là ra nước ngoài phát triển hay ẩn mình trong núi sâu rừng thẳm, hãy biến mất đi, chỉ cần rời khỏi đây, rời xa Tân Hải, rời xa Úc Noãn Noãn, đừng quay lại nữa."
Đây là những thiện ý và lòng từ bi cuối cùng cô có.
Cô không chắc liệu với tình trạng hiện tại của Hoắc Kiêu, nếu tiếp tục ở lại Tân Hải, ở lại nơi có Úc Noãn Noãn, liệu kết cục có phải là một cái c.h.ế.t không toàn thây.
Đặc biệt là khi kế hoạch của cô đang dần được thực thi.
Hoắc Kiêu không trả lời, mắt đỏ ngầu cầu xin: "Vân Tổng, cho tôi gặp một lần nữa với Ninh Ninh được không?
"Tôi... tôi rất nhớ cô ấy."
"Hoắc Kiêu, anh có tư cách gì mà đi gặp chị Ninh?" Vân Mộ Kiều hỏi lại.
"Hoắc Kiêu, nghĩ lại xem vừa rồi anh đã nói những lời vô nghĩa gì với chị Ninh. Anh còn mặt mũi nào mà gặp chị ấy nữa?"
Hoắc Kiêu mặt tái nhợt, có vẻ như vừa lạnh vừa hối hận.
"Tôi... tôi biết sai rồi.”
"Vân Tổng, tôi biết sai rồi, cô giúp tôi đi, cho tôi gặp Ninh Ninh một lần được không? Tôi sẽ giải thích rõ với cô ấy, tôi sẽ xin cô ấy tha thứ!"
Vân Mộ Kiều không mềm lòng.
"Hối hận có ích gì chứ?”
"Tôi cũng đã từng hối hận vì đã ngăn anh lại vào sáu năm trước, không để anh nhảy xuống sông tự sát, nhưng điều đó chẳng có ý nghĩa gì.
"Hoắc Kiêu, mỗi người đều phải trả giá cho lựa chọn và quyết định của mình."
Hoắc Kiêu đứng dưới mưa, mơ màng rời khỏi cây cầu.
Vân Mộ Kiều và Trì Tiện vẫn đứng trên cầu một hồi lâu.
...
Ngay sau Tết Dương lịch, không lâu sau, Cố Mẫn Mẫn vội vã xông vào văn phòng của Trì Tiện.
Cô chưa kịp thở đã vội vàng thông báo một tin vui cho Vân Mộ Kiều: "Cố Thế Thừa đã được đưa đến bệnh viện cấp cứu."
Vân Mộ Kiều đặt tạp chí xuống, ngước mắt nhìn Cố Mẫn Mẫn.
Cảm xúc không có gì thay đổi, cô hỏi: "Sao vậy? Chẳng lẽ cổ phiếu của Tinh Dã sụt giá mạnh, ông ta tức giận bị xuất huyết não à?"
Cố Mẫn Mẫn lắc đầu, giọng điệu đầy trêu chọc.
"Nghe nói là khi đang ở cùng bồ nhí... bỗng nhiên ngất xỉu.
"Bồ nhí lo lắng trách nhiệm, không thèm quan tâm đến sống c.h.ế.t của ông ta, lượm mấy thứ đồ giá trị trong phòng rồi bỏ chạy.”
"Sáng nay trợ lý đến tìm ông ta, mới phát hiện ông ta không mảnh vải che thân nằm trên giường, bất tỉnh. Lúc đó mới gọi cấp cứu. Phương Tiêm Nguyệt và Tuân Lộ đã chạy qua đó rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-211-chet-duoi-hoa-mau-don-lam-ma-cung-phong-luu.html.]
Vân Mộ Kiều cười khẩy một tiếng.
"Đúng là c.h.ế.t dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu."
Cố Mẫn Mẫn bước đến ngồi cạnh Vân Mộ Kiều, trong mắt không thấy chút quan tâm nào đến Trì Tiện đang làm việc vất vả bên cạnh.
Cô tiếp tục chia sẻ những suy nghĩ của mình với Vân Mộ Kiều: "Ông ta phong lưu là thế, nhưng giờ vào bệnh viện rồi, quyền ký tên toàn bộ đều nằm trong tay Phương Tiêm Nguyệt.”
"Chỉ cần Phương Tiêm Nguyệt quyết tâm, bóp c.h.ế.t ông ta dễ như g.i.ế.c một con kiến."
Vân Mộ Kiều nhẹ cười: "Cậu nghĩ Phương Tiêm Nguyệt sẽ vì thế mà bỏ qua việc chữa trị cho Cố Thế Thừa à?"
Cố Mẫn Mẫn lắc đầu.
"Chắc chắn sẽ để lại cho ông ta một mạng.”
"Mặc dù sau khi Cố Thế Thừa bị Phương Tiêm Nguyệt phát hiện ngoại tình, đã buộc phải viết di chúc, để lại toàn bộ tài sản cho Phương Tiêm Nguyệt và Tuân Lộ.”
"Tuy nhiên Tuân Lộ còn non nớt, không thể giữ vững Tinh Dã.”
"Phương Tiêm Nguyệt lâu rồi không tham gia vào hội đồng quản trị công ty, cũng không thể trói buộc được những kẻ tham vọng kia.”
"Bà ta cần Cố Thế Thừa để giúp bà ta và Tuân Lộ nắm quyền trong Tinh Dã."
Còn chuyện sau đó Tinh Dã rơi vào tay Phương Tiêm Nguyệt và Tuân Lộ, số phận của Cố Thế Thừa đã không còn quan trọng nữa.
Vân Mộ Kiều nở một nụ cười đầy quyến rũ.
"Phương Tiêm Nguyệt quả thật là người toàn tâm toàn ý vì Tuân Lộ."
Đáng tiếc, Tuân Lộ không phải là người cùng một chí hướng với bà ta.
Nói đến đây, Cố Mẫn Mẫn nắm chặt vạt áo, ngập ngừng một lúc lâu mới nói ra kế hoạch tiếp theo của mình với Vân Mộ Kiều.
"Kiều Kiều, kế hoạch bên cậu tiến hành thế nào rồi?”
"Hiện tại là một cơ hội tốt, mình nghĩ..."
Cố Thế Thừa và Phương Tiêm Nguyệt đã rạn nứt, Cố Thế Thừa ngã xuống, Tuân Lộ vẫn chưa đủ sức kiểm soát toàn cục, bây giờ chính là lúc tốt nhất để làm cho Tinh Dã sụp đổ.
Chỉ cần để Phương Tiêm Nguyệt phát hiện hai báo cáo xét nghiệm ADN thật sự,
Cố gia nhất định sẽ đại loạn.
Vân Mộ Kiều hiểu ý của cô ấy.
Cô đặt tạp chí xuống, mỉm cười trả lời: "Nếu đã là cơ hội tốt, thì phải nắm bắt lấy, đừng để họ có cơ hội quay lại."
Cố Mẫn Mẫn gật đầu đồng ý.
"Kiều Kiều, mình biết bên Úc Noãn Noãn cậu còn có những kế hoạch khác, báo cáo xét nghiệm ADN của cô ta, mình sẽ giữ lại thêm một thời gian nữa."
Cố gia chưa hoàn toàn sụp đổ, Phương Tiêm Nguyệt phía sau vẫn còn Phương gia.
Hiện tại để bà ta biết Úc Noãn Noãn là con gái ruột của mình, rõ ràng là cho Úc Noãn Noãn cơ hội lật ngược thế cờ.
Vân Mộ Kiều đã giúp cô hoạch định rất nhiều kế hoạch.
Cô không thể để Cố Mẫn Mẫn cản trở mình vào lúc quan trọng này.
Vân Mộ Kiều không quá bận tâm, chỉ cười cười đáp lại:
"Được thôi."
Phương Tiêm Nguyệt muốn giúp Úc Noãn Noãn, nhưng Úc Noãn Noãn chưa chắc đã cảm kích.
Giữa họ có mối thâm thù không nhỏ đấy!
Hơn nữa, hiện tại trong lòng Úc Noãn Noãn chỉ nghĩ đến Lệ Hoài mà thôi.
Vân Mộ Kiều nhìn vào chiếc điện thoại trên bàn trà, lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý.
Không lâu trước khi Cố Mẫn Mẫn vào, cô vừa nhận được tin nhắn từ Leo.
——Cô Vân, tôi đã thử chai rượu đó rồi, vị rất tuyệt.
——Xin hỏi lần sau cô có đến chơi không? Tôi sẽ chọn vài chai rượu quý trong câu lạc bộ cho cô.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Đây là sự thỏa thuận giữa cô và Leo.
Anh ta thử chai rượu có nghĩa là Lệ Hoài đã quay lại Tân Hải.
Vân Mộ Kiều đã ra lệnh cho Ngô Lý thực hiện một chỉ thị mới.
Cô cũng liên hệ với Lục Du.
Cô phải ép Lục Cẩn.
Ép anh ta phải nhờ vả Lệ Hoài!