Bạch Nguyệt Quang - Chương 230: Cảnh báo! Giá trị vận khí của nữ chính thế giới giảm xuống dưới 50%, tiến vào ngưỡng nguy hiểm
Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:48:29
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần này, Vân Mộ Kiều đã hoàn toàn đắc tội với Lệ Hoài.
Cô không dám có chút tâm lý may mắn nào.
Tối hôm đó, cô lập tức liên hệ với tất cả người thân cận xung quanh mình, nhắc nhở họ trong vài tháng tới phải đặc biệt cẩn thận khi ra ngoài, tốt nhất là nên đi cùng vài người.
Vân Mộ Kiều nói rất rõ.
Cô đã đắc tội với một kẻ không dễ đối phó, mà người đó lại còn có thủ đoạn thâm độc, rất có khả năng sẽ ra tay với cô và cả những người thân xung quanh.
Giàu có thì điều quan trọng nhất là giữ mạng.
Những chuyện có thể giải quyết bằng tiền thì không còn là vấn đề. Huống hồ thuê vài vệ sĩ đối với họ chẳng đáng là bao.
Dẫn vệ sĩ theo ra ngoài, không những tạo được khí thế, đi mua sắm còn có người xách túi hộ, tại sao lại không làm?
Nhưng nếu chẳng may thật sự xảy ra chuyện...
Có tiền cũng không còn mạng mà tiêu!
Trì gia và Chu gia là những người đầu tiên dẫn đầu trào lưu thuê vệ sĩ ra ngoài.
Không ngờ hành động này lại khiến tầng lớp hào môn ở Tân Hải nổi lên làn sóng thuê vệ sĩ rầm rộ.
Giới thượng lưu hàng đầu mà còn làm vậy thì chắc chắn là có lý do, dù không hiểu rõ cũng phải bắt kịp xu hướng.
Hơn nữa, người ta ra ngoài mang theo ba, năm vệ sĩ, còn mình đi một mình thì chẳng khác gì lạc loài, thua kém người ta một bậc.
Thậm chí có vài cậu ấm cô chiêu còn thi nhau khoe số lượng vệ sĩ, ngoại hình vệ sĩ, rồi cả cơ bụng sáu múi nữa.
Nghe Cố Mẫn Mẫn kể lại chuyện này như chuyện hài, Vân Mộ Kiều chỉ biết: “...”
Thật khó mà nhận xét.
Chưa được mấy ngày, Chu Dục Phong đột nhiên tìm đến tận nơi.
Anh ta đeo một sợi dây chuyền vàng to bự, kính râm, ngậm xì gà, bước đi hiên ngang vào văn phòng của Trì Tiện. Nhìn chẳng khác gì một tay nhà giàu mới nổi, chứ không giống cậu chủ danh giá Chu gia chút nào.
Vân Mộ Kiều nhìn anh ta, suýt nữa tưởng mắt mình có vấn đề.
Cô không chắc chắn hỏi:
“Cậu đổi nghề làm blogger hài rồi hả?”
Chu Dục Phong thản nhiên ngồi phịch xuống bên cạnh cô.
“Nói linh tinh gì đấy!”
“Tôi đến đây là để…”
Chưa kịp nói hết câu, ánh nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống của Trì Tiện đã quét tới.
Chu Dục Phong lập tức nuốt lời lại, ngoan ngoãn dịch m.ô.n.g ra xa thêm hai mét.
“Được được được, nhỏ mọn vừa thôi, tôi sợ anh rồi.”
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Sau đó lại rướn người, tiến gần về phía Vân Mộ Kiều thêm một mét.
Anh ta tháo sợi dây chuyền vàng trên cổ xuống, vất vả giơ ra trước mặt cô, lắc lắc.
Ngậm xì gà vẫn không quên nhe răng cười.
“Hàng nguyên khối đấy, thích không?”
Vân Mộ Kiều đầy vẻ nghi hoặc.
“Cậu lại lấy trộm đồ của anh trai nữa hả?”
“Nghe xem nghe xem, có phải lời con người nữa không? Gì mà lại nữa? Tôi là loại người như vậy à?!”
Chu Dục Phong giận đến mức nhảy dựng lên.
“Cái này là tôi tự mua bằng tiền tôi kiếm được, biết chưa? Là tiền mừng cưới tôi chuẩn bị cho cậu đó!”
Vân Mộ Kiều nhìn chằm chằm anh ta, ánh mắt đầy nghi ngờ.
Bị nhìn như vậy khiến Chu Dục Phong bắt đầu thấy chột dạ, lớp bình tĩnh ngoài mặt cũng không duy trì nổi nữa.
Anh ta tháo kính râm, bỏ đi điếu xì gà đã bị anh cắn tới bốn dấu răng.
Vò đầu, bất chấp mà nói:
“Thôi được rồi, là nhờ cái mối làm ăn cậu giới thiệu nên tôi mới kiếm được một mẻ lớn.
“Báo cáo tài chính quý này chắc chắn sẽ rất tốt, ba mẹ tôi thấy chắc cũng sẽ khen tôi vài câu, tiện tay thưởng cho tôi cả đống tiền tiêu vặt.”
“Tôi nghĩ trong chuyện này công lao của cậu rất lớn, nên lấy lễ báo đáp, mua món gì đó có giá trị giữ lại làm quà mừng cưới!”
“Tôi khai thật rồi, em đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó nữa được không?”
Vân Mộ Kiều nhướng mày.
Quả nhiên, nhờ lời nhắc nhở của cô mà một nửa giới hào môn Tân Hải đều chạy tới thuê vệ sĩ từ công ty bảo an dưới tên Chu Dục Phong.
Mà còn thuê với số lượng không ít.
Chỉ trong vài ngày, dòng tiền đổ về công ty đã rất khả quan.
Cô thu lại ánh mắt, tiện thể cũng thu luôn sợi dây chuyền vàng to đùng trông là
Món quà này, cô xứng đáng nhận được!
“Một sợi dây chuyền, vừa là quà mừng cưới, vừa là tiền công, tiện thể cảm ơn tôi giúp cậu làm ăn phát đạt…
“Ê Chu Dục Phong, cậu đúng là biết tính toán quá ha!”
Chu Dục Phong xoa xoa mũi, cười gượng:
“Thì cậu chỉ cưới một lần, tôi mà đưa hai lần tiền mừng cũng kỳ đúng không?”
Vân Mộ Kiều không so đo với anh ta, chỉ nói:
“Quà cáp gì cũng được, đến lúc làm phù rể thì nhớ thể hiện cho đàng hoàng là được rồi.”
Rồi cô khẽ nghiêng người, ghé sát tai nói nhỏ, liếc nhìn Trì Tiện đang ngồi không yên bên cạnh:
“Đừng ăn diện đẹp trai quá, để dành chút mặt mũi cho chú rể nhé.”
Chu Dục Phong thu lại vẻ u sầu trong đáy mắt, nở nụ cười tươi rói:
“Yên tâm! Giao cho tôi!”
Lễ cưới của Vân Mộ Kiều và Trì Tiện đang được chuẩn bị một cách gấp rút.
Họ không thiếu tiền, cũng chẳng phải quá bận, nên từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ đều muốn tự tay xem qua.
Đặc biệt là Trì Tiện, anh hận không thể tự tay làm từng việc một.
Anh nói:
“Anh chỉ kết hôn với Kiều Kiều một lần, nếu có khâu nào không tham gia, sau này chắc chắn sẽ hối tiếc mãi.”
Vân Mộ Kiều cũng cười chiều chuộng anh:
“Anh thấy vui là được”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-230-canh-bao-gia-tri-van-khi-cua-nu-chinh-the-gioi-giam-xuong-duoi-50-tien-vao-nguong-nguy-hiem.html.]
Trong thời gian này, không rõ Lệ Hoài đang bận gì, nhưng không xuất hiện gây rối.
Tuy nhiên, Vân Mộ Kiều vẫn không hề nới lỏng cảnh giác.
Cô lúc nào ra ngoài cũng mang theo ba người: Chân Thuận, Giả Nghịch, và tên thích tiền lắm lời Ngô Lý.
Ngày 23 tháng 1.
Ngày làm việc cuối cùng trước kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán.
Hôm ấy, hiếm khi Vân Mộ Kiều đồng ý để Trì Tiện “bỏ ngang” công việc, cùng anh về nhà sớm.
Tối đó sau khi tắm rửa xong, Trì Tiện với nửa vai trần quyến rũ nằm tựa vào đầu giường như một yêu tinh mê hoặc.
Anh vẫy gọi:
“Kiều Kiều, lại đây với anh nào~”
Vân Mộ Kiều nhìn làn da trắng như ngọc ấy mà cảm thấy khô miệng, mặt đỏ bừng, bước chân không tự chủ mà tiến đến gần.
Vừa ngồi xuống giường, Trì Tiện đã nhào ngay vào lòng cô.
Anh ôm lấy eo cô, ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh đáng thương nhìn cô:
“Kiều Kiều, mình xem phim nha?”
Xem phim?
Chẳng lẽ… Trì Tiện định chia sẻ với cô bộ phim “bí mật” anh giữ kỹ bao lâu nay?!
Trời ơi!
Mới nghĩ thôi mà tim cô đã đập thình thịch vì kích động rồi!
Nhưng bên ngoài vẫn giữ vẻ bình thản, tay thì nhẹ nhàng vuốt lên bờ vai trơn láng của anh, gật đầu mơ hồ:
“Được, nghe anh.”
Mới xem được vài phút cảnh mà cô mong đợi vẫn chưa thấy xuất hiện.
Vân Mộ Kiều bắt đầu cảm thấy có chút thất vọng.
Cái phần mở đầu này... dài quá đáng rồi đó nha!
Đúng lúc ấy—một gương mặt kinh dị bất ngờ xuất hiện rồi biến mất trên màn hình, Trì Tiện lập tức run rẩy chui tọt vào lòng cô.
Vân Mộ Kiều lúc này mới hiểu ra.
Đây đâu phải là “phim bí mật” gì đâu!
Là phim kinh dị!!
Bảo sao vừa nãy Trì Tiện lại mềm giọng nũng nịu như vậy.
Từ nhỏ Trì Tiện đã sợ ma, vậy mà lại cực kỳ mê phim kinh dị. Người thì nhát gan, đam mê lại lớn, lần nào cũng lôi cô xem cùng.
Khi cô còn ở nước ngoài, anh thậm chí đã lấy cớ “xem phim ma không ai đi cùng”, bay hơn chục tiếng chỉ để đến tìm cô.
Vừa thấy ma là chui tọt vào lòng cô như con mèo nhỏ.
Vân Mộ Kiều ngay lập tức trở nên bình tĩnh.
Cô xoa đầu anh, hỏi:
“Anh còn muốn xem tiếp không? Hay là mình đổi phim khác nhé?”
Một đêm đẹp như thế này, không xem phim “bí mật” của anh thì thật uổng quá!
Trì Tiện vùi mặt trong n.g.ự.c cô, gật đầu rồi lại lắc đầu.
Giọng anh mềm mại, dính dính như kẹo đường:
“Emmm~ xem cái này đi mà, anh muốn xem~”
Vân Mộ Kiều: “...”
Anh muốn xem là một chuyện, nhưng thật sự là anh có xem không đấy?!
Mỗi lần xem phim kinh dị, có đến 80% thời gian Trì Tiện chui rúc trong lòng cô. Cô hoàn toàn có lý do để nghi ngờ—anh căn bản chưa xem được gì, mới nghe tiếng thôi đã sợ đến phát khiếp rồi!
Đến đoạn cao trào của phim, con ma nữ tóc dài che mặt bất ngờ lao ra...
Đúng lúc đó, âm thanh máy móc từ hệ thống vang lên dồn dập:
【Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện giá trị vận khí của nhân vật chính đang d.a.o động!】
【Thông báo hệ thống: Vận khí hiện tại của nữ chính thế giới là 56%, vận khí nam chính thế giới là 100%+】
“Á á á á á á á á!!!!!”
Trì Tiện thét lên như bị chích điện, run rẩy chui rút vào lòng Vân Mộ Kiều.
Không biết là do bị con ma hù dọa, hay do tiếng hệ thống bất ngờ làm anh hoảng vía.
Vân Mộ Kiều: “...”
Mẹ nó, xương sườn cô sắp bị anh húc gãy rồi!!!
【Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện giá trị vận khí của nhân vật chính đang d.a.o động!】
【Thông báo hệ thống: Vận khí hiện tại của nữ chính thế giới là 50%, vận khí nam chính là 100%+】
Còn chưa kịp thở, hệ thống lại bùm phát nữa.
Lần này là trận hét thứ hai của Trì Tiện vang lên bên tai cô.
Vân Mộ Kiều: “...”
Tê tái hết cả người.
Nửa sau của phim—cao trào liên tục, hù dọa không ngừng.
Vân Mộ Kiều bị tiếng hét của Trì Tiện giày vò đến mức như một đoá hoa mong manh sau cơn mưa, không còn tâm trạng quan tâm hệ thống nói cái gì nữa.
Cô chỉ cảm thấy đời này... chẳng còn gì đáng lưu luyến.
Cô bắt đầu hối hận.
Biết trước cho Trì Tiện về sớm sẽ ra nông nỗi này, cô thà bắt anh làm việc đến tận đêm Giao Thừa còn hơn!
Khi bộ phim gần kết thúc...
Tiếng hệ thống vang lên lần thứ ba:
【Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện giá trị vận khí của nhân vật chính đang d.a.o động!】
【Thông báo hệ thống: Vận khí hiện tại của nữ chính thế giới là 42%, vận khí nam chính là 100%+】
【Cảnh báo! Cảnh báo! Giá trị vận khí của nữ chính đã giảm xuống dưới 50%, tiến vào ngưỡng nguy hiểm】
【Xin lưu ý! Xin lưu ý! Nếu nữ chính không thể nâng vận khí lên lại ngưỡng an toàn—50%—trong vòng ba ngày, cô ấy có thể bị quy tắc thế giới và hào quang nhân vật chính vứt bỏ bất cứ lúc nào!】
【Xin lưu ý! Xin lưu ý! Khi giá trị vận khí của nhân vật chính giảm về 0, nhân vật sẽ mất đi mọi sự che chở từ quy tắc thế giới và hào quang nhân vật chính!】