Bạch Nguyệt Quang - Chương 231: Tìm người động tay động chân vào hộ chiếu của Hoắc Kiêu?

Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:49:04
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phải mất một lúc lâu, Vân Mộ Kiều mới hoàn hồn lại được sau ba cú sốc liên tiếp: phim kinh dị, tiếng thông báo lạnh lẽo của hệ thống, và đặc biệt là... tiếng hét kinh hoàng của Trì Tiện.

Đáng sợ.

Thật sự quá đáng sợ!

Nếu hệ thống có hình thể vật lý, thì chắc cô đã đánh cho nó tan xác vì dám chọn đúng lúc Trì Tiện xem phim ma mà lên tiếng oang oang!

Sau khi ba hồn bảy vía trở về đúng chỗ, Vân Mộ Kiều thở hổn hển, vội nhắn tin cho Chân Thuận.

Bảo họ lập tức đi điều tra tình hình của Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn.

Kể từ khi cô cho rút người giám sát Úc Noãn Noãn về, tin tức về cô ta gần như mất hút. Điều này khiến Vân Mộ Kiều cảm thấy vô cùng bất an.

Cô nóng lòng muốn biết, rốt cuộc tối nay giữa Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn đã xảy ra chuyện gì, mà khiến chỉ số vận khí của Úc Noãn Noãn rơi như thể không phanh như vậy!

Thế nhưng...

Ba người Chân Thuận, Giả Nghịch và Ngô Lý đã bôn ba cả đêm.

Kết quả điều tra chỉ vỏn vẹn một câu:

——Không tra được gì cả.

Trong biệt thự của Lục Cẩn, ngay cả dì nấu ăn cũng bị thay bằng mấy ông đầu trọc lực lưỡng.

Toàn bộ căn biệt thự chẳng khác gì một cái thùng sắt kín mít, không lọt nổi một giọt nước.

Vân Mộ Kiều đặt thìa xuống, gọi ba người Chân Thuận trở về.

Không để họ tiếp tục điều tra nữa.

Cô biết—những người đó là người của Lệ Hoài.

Lục Cẩn có thể chấp nhận để người của Lệ Hoài thay toàn bộ người giúp việc trong nhà, điều đó chỉ có thể nói lên một chuyện:

——Xưởng làm mẫu “pheromone” của Lục Cẩn, chắc chắn đang nằm ngay trong biệt thự đó!

Chân Thuận và cả nhóm không thể tiếp tục điều tra về Lục Cẩn.

Đặc biệt là tuyệt đối không được dính dáng đến căn biệt thự kia.

Cô đã từng chọc giận Lệ Hoài một lần.

Nếu cứ tiếp tục theo dõi Lục Cẩn, rất dễ bị Lệ Hoài hiểu nhầm là đang nhúng tay vào chuyện “pheromone”.

Mà công khai cắt đường kiếm tiền của một trùm ma túy, kết cục sẽ chỉ có một:

Chết không toàn thây.

Lúc này, Ngô Lý lại tỏ ra không cam tâm:

“Chắc chắn vẫn còn cách mà, bà chủ~ cho tôi thử đi mà~”

Vân Mộ Kiều không đồng ý.

“Không cần.”

Rồi cô liền chuyển mỗi người là Chân Thuận và Giả Nghịch một cái bao lì xì 200 tệ.

Ngô Lý thấy vậy lập tức bỏ luôn ý định làm nhiệm vụ.

Bắt đầu lăn lộn ăn vạ để xin bao lì xì:

“Bà chủ~~ tôi cũng nghe lời lắm mà!

“Cho tôic một cái bao lì xì đi~

“Không cần nhiều đâu, bằng Chân Thuận với Giả Nghịch là được rồi~”

Vân Mộ Kiều vẫn lạnh như tiền:

“Lúc đầu cũng tính cho rồi, ai bảo anh không biết điều cơ chứ?”

Ngô Lý cố gắng vắt ra hai giọt nước mắt, tội nghiệp hết sức:

“Bà chủ~~

“Tôi biết sai rồi, tha cho tôi lần này đi mà~

“Sau này cô chỉ hướng đông, tôi tuyệt đối không nhìn sang tây! Cho tôi một cái bao lì xì đi~

“Hai trăm không có thì một trăm cũng được… Không thì Chân Thuận với Giả Nghịch sẽ cười nhạo tôi cả năm trời mất~”

Vân Mộ Kiều liếc mắt nhìn Chân Thuận và Giả Nghịch đang cố nhịn cười, còn len lén chụp ảnh cảnh “ăn vạ xin lì xì” của Ngô Lý.

Cô thật sự rất muốn nói cho Ngô Lý biết rằng—cái dáng vẻ đang lăn lộn dưới chân cô, vừa khóc vừa xin tiền của anh ta, đã đủ để bọn họ cười anh ta cả đời rồi đấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-231-tim-nguoi-dong-tay-dong-chan-vao-ho-chieu-cua-hoac-kieu.html.]

Nghĩ đi nghĩ lại, cô vẫn nuốt lời lại.

Nếu nói ra, thể nào anh ta cũng sẽ thừa cơ xin thêm một cái bao lì xì “bù đắp tinh thần”!

Trong khi thông tin về Úc Noãn Noãn và Lục Cẩn không có tiến triển gì, thì người bên Kinh Châu lại gửi tin tới.

Trầm Thì Dữ đã lén tránh khỏi vệ sĩ Trầm gia, âm thầm rời khỏi Kinh Châu, đang trên đường đến Tân Hải.

Vân Mộ Kiều vừa ăn trái cây Trì Tiện đút, vừa gửi định vị của Trầm Thì Dữ cho Phó Tư Từ, bảo cô ta chuyển lại cho Trầm gia.

Phó Tư Từ vốn là đối tượng kết hôn mà ông cụ Trầm– Trầm Chính Nguyên – đã chọn cho Trầm Thì Dữ.

Tuy quan hệ hai người đã tan vỡ.

Nhưng chuyện Trầm Thì Dữ bỏ trốn, để Phó Tư Từ thông báo cho Trầm gia vẫn hợp lý hơn là cô—một người chẳng liên quan.

Tránh bị Trầm gia nghĩ vớ vẩn, lôi cô và Trì Tiện vào một vũng nước đục khác.

Sóng gió chưa yên, tin tức từ bên Nước A lại ập đến—

——Hoắc Kiêu đã bỏ trốn.

“Hôm đó đang quay cảnh đêm, có rất nhiều diễn viên quần chúng. Chỉ lơ là một chút là không thấy người đâu.”

“Đã báo cảnh sát, cũng đã kiểm tra camera giám sát. Có thể khẳng định—Hoắc Kiêu tự rời đi, không bị cưỡng ép, không giống bị bắt cóc.

Vân Mộ Kiều nhìn video giám sát do người bên nước A gửi về mà tức đến nỗi phải bóp trán.

Lần này cô hiếm khi nổi lòng tốt, đưa Hoắc Kiêu sang tận một nơi xa xôi.

Chỉ muốn cắt đứt hoàn toàn mối liên hệ giữa anh ta và Úc Noãn Noãn, ngăn không cho Úc Noãn Noãn dùng hệ thống dụ dỗ Hoắc Kiêu, hủy hoại cả cuộc đời anh ta.

Không ngờ, cách nhau như vậy, Úc Noãn Noãn vẫn còn có thể thao túng được Hoắc Kiêu.

Những hành động của Hoắc Kiêu và Trầm Thì Dữ, suy cho cùng cũng cho thấy—rất có thể chỉ số vận khí của Úc Noãn Noãn giảm mạnh là vì cô ta đang dốc sức thao túng hai người này.

Bị nhốt trong biệt thự của Lục Cẩn suốt ngần ấy ngày, chắc chắn Úc Noãn Noãn đã chịu đựng đến cực hạn.

Vân Mộ Kiều vô thức đặt tay lên bụng Trì Tiện, bóp nhẹ mấy múi cơ bụng săn chắc, đầu óc đang bận nghĩ cách đối phó.

——Phải ngăn bằng được Hoắc Kiêu ngay khi anh ta vừa đặt chân về Tân Hải.

Tuyệt đối không thể để anh ta đến biệt thự của Lục Cẩn.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Một khi bước chân vào đó...

Hoắc Kiêu chắc chắn không có đường sống.

Lúc này, giọng Trì Tiện trầm thấp vang lên, khi tay cô vừa lướt đến múi bụng cuối cùng bên trái anh:

“Yên tâm đi, Kiều Kiều. Hộ chiếu của Hoắc Kiêu đã có vấn đề, tạm thời không thể rời khỏi nước A.”

“Nếu anh ta liều mình vượt biên, cũng phải mất ít nhất hơn một tháng mới tới được Tân Hải.”

Vân Mộ Kiều khẽ co ngón tay lại, vành tai ửng đỏ, định rút tay về.

Trì Tiện lại không cho rút.

Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, ánh mắt sâu thẳm, thấp giọng trách:

“Kiều Kiều ăn no rồi, là định mặc kệ sống c.h.ế.t của anh sao?”

Trời còn chưa tối, nắng còn sáng mà…

Vân Mộ Kiều quyết định đổi chủ đề để thoát khỏi tình huống “nguy hiểm” này:

“Là anh sai người động tay động tay vào hộ chiếu của Hoắc Kiêu đấy à?”

Trì Tiện chẳng thèm để tâm, tiếp tục "giở trò":

“Kiều Kiều~ anh đói~”

Vân Mộ Kiều thản nhiên nhét ngay một quả dâu tây to bự vào miệng anh:

“Ăn trái cây đi, ăn rồi sẽ không đói nữa.”

Trì Tiện vừa nuốt xong dâu tây, cô lại nhét tiếp một miếng táo to đùng.

“Ăn nữa đi! Không được lãng phí!”

Trì Tiện thấy dĩa trái cây sắp sạch trơn, má phồng lên, vừa nhai vừa cố né khỏi màn "cưỡng ép ăn uống" của Vân Mộ Kiều.

Lúc này, trong mắt anh đã chẳng còn tí “ý đồ mờ ám” nào nữa.

Anh nấc do ăn trái cây, cố gắng nói:

“Kiều Kiều, sau đó anh no rồi... ... đừng nhét nữa... ...”

Loading...