Bạch Nguyệt Quang - Chương 256: cái gì cũng muốn có cẩn thận sẽ không có cái gì hết

Cập nhật lúc: 2025-04-28 00:51:00
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Leo cười một cách rất lịch sự.

“Anh Lục nói đùa rồi, ông chủ của tôi sẽ không sai.”

“Nếu anh Lục cho rằng ông chủ có sai, anh Lục nên tự xem lại bản thân mình trước.”

Lục Cẩn sắc mặt thay đổi ngay lập tức.

“Anh là cái thứ gì chứ?!”

“Chỉ là con ch.ó dưới chân Lệ Hoài mà dám nói chuyện như vậy với tôi à?!”

Leo vẫn giữ nguyên nụ cười.

“Anh Lục đừng tức giận. Như anh đã nói, tôi chỉ là con ch.ó bên cạnh ông chủ, nếu lời tôi không vừa lòng anh, thì cứ coi như chó sủa, không cần phải để tâm đâu ạ.”

“Ông chủ bảo tôi xuống cũng không phải để nói những lời này.”

“ông chủ nhờ tôi chuyển lời tới anh Lục, nói rằng Trì gia không thể động vào, nhưng Chu gia và Cố gia thì có thể tùy anh lựa chọn.”

Lục Cẩn làm sao có thể không để tâm, anh ta gần như muốn ghi nhớ từng lời khinh miệt của Leo.

Lệ Hoài coi thường anh ta như vậy, anh ta nhất định phải đạp Lệ Hoài dưới chân!

Cứ chờ thêm chút nữa…

Cứ kiên nhẫn thêm một chút…

Chỉ cần cửa hàng hệ thống nâng cấp thành công, Lệ Hoài sẽ không thoát khỏi tay anh ta.

Lục Cẩn châm một điếu thuốc, hít một hơi thật mạnh.

Nicotine khiến tâm trạng anh ta bình tĩnh lại phần nào.

Anh tâ liếc nhìn Leo với nụ cười giả tạo, hỏi: “Ông chủ của anh muốn ra tay với ai hơn?”

Leo khẽ cúi mắt, không nhìn Lục Cẩn.

“Tâm tư của ông chủ, làm sao lũ chó như tôi có thể đoán được? anh Lục chỉ cần làm theo ý mình là được.”

Lục Cẩn tức giận ngả người ra sau.

Anh ta càng lúc càng ghét Leo.

“Vậy thì cả hai đi!”

Nụ cười trên mặt Leo không thay đổi chút nào: “Anh Lục, làm người không thể tham lam quá, cái gì cũng muốn, cẩn thận cuối cùng chẳng có gì.”

“Câm miệng!”

Lục Cẩn quát lớn.

“Biết mình chỉ là một con chó, thì đừng có nghĩ đến việc dạy bảo người khác.”

“Chỉ cần nói đúng những gì tôi nói với ông chủ anh là được, đừng có làm dáng trước mặt tôi.”

Leo cười như không có chuyện gì xảy ra: “Anh Lục đã quyết định rồi, tôi đương nhiên sẽ chuyển lời lại nguyên vẹn, vậy tôi xin phép đi trước.”

“Đứng lại!”

Leo chưa đi được mấy bước, Lục Cẩn đã gọi lại.

“Còn có lời nào muốn tôi chuyển tới ông chủ nữa không, anh Lục?”

“Cố gia, tôi muốn Cố gia.”

“Vâng, anh Lục.” Leo cười đáp.

Lục Cẩn nén đau ở cánh tay, lái xe đi ra ngoài.

Anh ta không thể chịu được Leo.

Nhưng trong lòng anh ta cũng hiểu, Leo nói không sai.

Anh ta có thể dùng “pheromone” để kiểm soát Lệ Hoài, nhưng Lệ Hoài cũng có điểm yếu của anh ta.

Cứ làm căng, cả hai bên sẽ đều tổn thương.

Và việc anh ta chọn Cố gia không có nghĩa là bỏ qua Chu gia. Lần trước ở tiệc sinh nhật của Phó Vận Nghi, vụ kết hợp giữa Phó Vận Nghi và Vân Mộ Kiều đã hãm hại anh ta, anh ta vẫn còn nhớ rất rõ.

Chỉ là so với việc đối phó với Chu gia, anh ta càng khao khát làm suy yếu Cố gia trước.

Phương Tiêm Nguyệt hiện tại bị Cố Câm Lộ giam giữ tại Cố gia ở Núi Ỷ, Cố Thế Thừa cũng đang gặp khó khăn, nhưng sức mạnh của Cố gia và Phương gia vẫn còn đó,  Phương gia sớm muộn gì cũng sẽ nhận ra tình hình bất ổn và giải cứu Phương Tiêm Nguyệt.

Lúc đó, Phương Tiêm Nguyệt chắc chắn sẽ tìm cách ép anh ta giao ra Úc Noãn Noãn.

Anh ta không sợ Phương gia, chỉ là sợ mọi chuyện sẽ bị phanh phui, và Úc Noãn Noãn nói ra những điều không nên nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-256-cai-gi-cung-muon-co-can-than-se-khong-co-cai-gi-het.html.]

Cách giải quyết triệt để nhất là khiến cho Cố gia hoặc Phương gia không còn sức mạnh để tiếp tục mặc cả với anh ta.

Mất đi thân phận Cố phu nhân, Phương Tiêm Nguyệt chẳng còn là gì cả.

Phương gia sẽ không muốn vì một người phụ nữ điên mà đối đầu với anh ta, và không ai còn nghĩ đến việc đưa Úc Noãn Noãn ra khỏi Bệnh viện Tâm thần nữa.

So với việc hạ gục Chu gia, Lục Cẩn đương nhiên thích Cố gia hơn.

Hơn nữa, chính Lệ Hoài là người đã đề xuất chuyện này.

Cùng lúc sở hữu Tinh Dã và Úy Lam, ở Tân Hải, anh ta gần như có địa vị khá cao, ngay cả Trì gia cũng phải né tránh sự sắc bén của anh ta.

Lục Cẩn tính toán rất kỹ.

Dường như Tinh Dã và Cố gia, đã trở thành đồ trong tay.

Leo nhìn chiếc Rolls Royce Phantom của Lục Cẩn đang dần dần khuất bóng, khóe miệng nhếch lên, nụ cười không thay đổi, nhưng lại khiến người khác cảm thấy nụ cười trở nên sâu sắc hơn.

—— Trì thiếu, như anh đã đoán, mục tiêu tiếp theo của Lục Cẩn và Bóng Ma chính là Cố gia và Tinh Dã Tin nhắn đã được gửi thành công.

Nhưng trong điện thoại của Leo, từ đầu đến cuối, không hề xuất hiện tin nhắn này.

Leo trở lại phòng bao số 0, kể cho Lệ Hoài nghe về sự lựa chọn của Lục Cẩn.

Trong phòng bao rất sạch sẽ, Lệ Hoài cũng có ánh mắt tỉnh táo.

Anh ta không sử dụng "pheromone" khi Leo xuống dưới.

Lệ Hoài nhìn chằm chằm vào Leo, ánh mắt sắc bén.

“Leo, tâm trạng tốt à?”

Leo không giấu giếm: “Tôi đã châm chọc Lục Cẩn vài câu, nhìn thấy anh ta rời đi với khuôn mặt đen sì, tôi có chút vui vẻ.”

Lệ Hoài hơi nghiêng người về phía trước, giống như con rắn độc đang chờ đợi con mồi, nhìn Leo chằm chằm: “Chắc chắn là vì châm chọc Lục Cẩn mà vui, chứ không phải vì đã lén lút gửi tin nhắn cho ai đó mà vui?”

Leo trong lòng căng thẳng.

Bề ngoài vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, đáp: “Ông chủ sao lại nói vậy?”

Camera giám sát của Lạc Nhật có thể ghi lại việc anh ta sử dụng điện thoại, nhưng tuyệt đối không thể ghi lại anh ta đã gửi tin nhắn gì đi.

Chỉ cần anh ta giữ im lặng, sẽ không ai biết anh ta đã gửi tin nhắn cho Trì Tiện.

Ánh mắt của Lệ Hoài khóa chặt lấy Leo.

“Vừa rồi ở dưới lầu, anh đã gửi tin nhắn cho ai?”

Leo cắn cắn môi, có vẻ khó nói ra, cúi đầu, nhỏ giọng trả lời: “Là… cô Vân.”

“Vân Mộ Kiều?”

Leo gật đầu.

“Cô ấy tìm anh có chuyện gì?”

Lệ Hoài không tin Vân Mộ Kiều lại có gan đến Lạc Nhật giải trí.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Nếu cô dám đến, anh ta nhất định sẽ khiến cô không thể trở về!

Leo ấp úng trả lời: “Cô Vân gửi cho tôi một thiệp mời điện tử, hỏi tôi có muốn tham dự đám cưới của cô ấy không...”

“Anh trả lời thế nào?”

Leo nuốt nước miếng, đáp: “Tôi chỉ hỏi cô Vân ít nhất cần mang bao nhiêu tiền mừng, còn chưa quyết định có đi hay không.”

“Đưa điện thoại cho tôi xem.” Lệ Hoài giơ tay về phía Leo.

Leo do dự một chút, nghiêm túc đưa điện thoại lên cho Lệ Hoài.

Lệ Hoài không trực tiếp mở WeChat, mà mở tất cả các ứng dụng khác trong điện thoại Leo, kiểm tra một lượt, xác nhận không có gì bất thường, rồi mới mở khung trò chuyện giữa Leo và Vân Mộ Kiều.

Ngay sau đó, Lệ Hoài nắm lấy chiếc cốc bên cạnh, ném xuống chân Leo, nghiến răng nói: “Đi, sao lại không đi? Tiền mừng tôi sẽ giúp anh lo!”

Nói xong, Lệ Hoài ném điện thoại về phía Leo rồi rời khỏi phòng bao số 0, đi thẳng xuống sàn đ.ấ.m bốc dưới lòng đất.

Trong lòng anh ta, cơn giận dữ không ngừng dâng lên, còn mạnh mẽ hơn lần đầu tiên khi Lục Cẩn dùng "pheromone" để đe dọa anh ta. Anh ta cần phải giải tỏa nó.

Vân Mộ Kiều gửi thiệp mời cho Leo, còn trả lời Leo:

“Anh cứ đến là được, mấy trăm tệ đó không thành vấn đề.”

“Nhưng điều kiện là đừng để Lệ Hoài biết, tôi không muốn gặp cái bản mặt đó.”

“Thật là phá đám.”

 

Loading...