Bạch Nguyệt Quang - Chương 51: Tiền hay người, chọn một cái
Cập nhật lúc: 2025-03-27 23:38:44
Lượt xem: 1,035
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tài liệu thực sự rơi mặt Vân Mộ Kiều, vì Trì Tiện kịp thời ngăn .
Nhìn vết đỏ mu bàn tay Trì Tiện do tài liệu cắt , Vân Mộ Kiều tức giận.
Còn tức giận hơn cả cô là Trì Tiện.
Trong đôi mắt như giọt nước của , lúc chỉ sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc, Đỗ Văn Khanh giống như một xác chết.
Bị Trì Tiện như , Đỗ Văn Khanh cảm thấy chân tay mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống bàn.
Vân Đóa và Vân Cảnh Tiêu kịp thời đỡ bà, bà mới run rẩy ghế.
“... xin , cố ý, cố ý...”
Đỗ Văn Khanh lắp bắp xin , cuối cùng cái dồn dập của Trì Tiện, bà trực tiếp nép n.g.ự.c Vân Cảnh Tiêu, nức nở.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Bà sống trong biệt thự Núi Ỷ năm năm, danh Trì Tiện, rõ việc đắc tội với nghĩa là gì.
Với phận và địa vị của Trì Tiện, đối phó với bà cần phiền phức như Vân Mộ Kiều, thậm chí cần tự tay tay.
Chỉ cần một ánh mắt, một câu , nhiều sẽ sẵn sàng , giẫm bà thành cát bụi.
Ánh mắt của Trì Tiện cũng khiến Vân Mộ Kiều cảm thấy sợ hãi.
Trì Tiện sinh đỉnh cao của quyền lực và tài sản, là thứ mà nhiều cả đời cũng thể đạt tới.
Vân Mộ Kiều , những như , từ đến nay là dễ dàng, hiền lành như vẻ bề ngoài.
cô ngờ rằng, bản chất thật của đáng sợ như .
Sống c.h.ế.t trong tay , như thể chỉ một cái chớp mắt mà thôi.
Cô sợ quá mạnh, chỉ là lo lắng sẽ gặp rắc rối.
Vân Mộ Kiều tạm thời kìm nén sự tức giận trong lòng, đưa tay gõ nhẹ bụng Trì Tiện, hài lòng : “Trì Tiện, em khát .”
Sự nóng giận Trì Tiện trong tích tắc tan biến.
“Khát ?” Anh đầu Vân Mộ Kiều, ánh mắt trong chốc lát chút trống rỗng.
Anh chớp chớp mắt, lập tức biến trở thành Trì Tiện bình thường, lo lắng và yêu chiều Vân Mộ Kiều, lấy túi xách để đất lên bàn, lấy từng món đồ .
“Em uống sữa, nước cà phê? còn mang theo sữa tự nữa, ấm lắm, em thử ?”
Bốn ly giữ nhiệt xếp ngay ngắn mặt Vân Mộ Kiều.
Vân Mộ Kiều mà trong lòng trào dâng cảm xúc, .
Cô nắm mũi, chỉnh cảm xúc, khẽ ghé tai Trì Tiện.
“Trì Tiện, em ăn kem.”
“Kem?” Trì Tiện chút nghi hoặc, hiểu Vân Mộ Kiều ăn kem khi đang khát.
khi đôi mắt của Vân Mộ Kiều, lập tức hiểu ý của cô, mặt đỏ lên trong chớp mắt.
Vân Mộ Kiều kéo tay áo của Trì Tiện, lắc lắc, nháy mắt : “Anh mua cho em , lát nữa xong việc là em ăn ngay.”
Trì Tiện do dự bốn đối diện, mặc dù gần gũi với Vân Mộ Kiều, nhưng yên tâm rời .
Vân Mộ Kiều hiểu lo lắng của , nhẹ nhàng và bảo: “Anh yên tâm, luật sư Mạnh ở đây, sẽ chuyện gì .”
Trì Tiện gật đầu đồng ý, nhưng lập tức dậy rời .
Anh về phía đối diện, ánh mắt sắc bén, trở thành cái của một thần chết.
Anh : “Luật sư Thiệu, vụ án hợp với phận của , dừng ở đây?”
Điều hợp với ý của Thiệu Ứng Trầm, nhưng vẫn giả vờ khách sáo : “Nhận lời nhờ vả, việc trung thành, thể gặp vấn đề là bỏ mặc khách hàng .”
“Luật sư Thiệu nỡ bỏ khách hàng, nhưng chắc Lục Cẩn nỡ bỏ . Luật sư Thiệu, đoán xem, Lục Cẩn bảo vệ ?”
Thiệu Ứng Trầm là một tinh tế, lễ phép và đúng mực, nhanh chóng chào tạm biệt ba Vân Cảnh Tiêu, thu dọn đồ đạc rời khỏi trại giam.
Khi Trì Tiện lệnh cho Thiệu Ứng Trầm rời , ba Vân Cảnh Tiêu dám ngăn cản, cũng thể giữ , chỉ thể run rẩy ở mép ghế, chờ đợi phán quyết của Trì Tiện.
Trì Tiện quan tâm đến Vân Cảnh Tiêu và Vân Đóa, ánh mắt trực tiếp rơi Đỗ Văn Khanh đang im lặng như tờ.
“Bà Đỗ, hình như trong thẩm mỹ viện của bà còn vài vụ tai nạn giải quyết xong, bà giúp đỡ , mời các nạn nhân ?”
"Không, đừng, đừng!" Đỗ Văn Khanh mặt đầy hoảng sợ, liên tục Xua Xua tay, lóc cầu xin Trì Tiện, "Trì Tiện, xin thương tình, tha cho một , xin đó!"
Trì Tiện : "Khi cầu xin khác, dáng vẻ của cầu xin ."
"Quỳ xuống."
Đỗ Văn Khanh , chút do dự, lập tức quỳ xuống chân, thể dậy dù Vân Cảnh Tiêu và Vânn Đóa kéo giúp.
"Trì Tiện, tất cả là của , sẽ xin Vân Mộ Kiều ngay lập tức, bảo gì cũng , xin tha cho ..."
Trì Tiện để ý đến Đỗ Văn Khanh đang lóc mà chỉ Vân Mộ Kiều với ánh mắt mong chờ, như thể chờ cô khen thưởng.
Vân Mộ Kiều khẽ ho, đẩy một cái, thúc giục: "Nhanh mua kem , em đang đợi ăn đây!"
Lần , Trì Tiện chút do dự, vui vẻ đáp một tiếng ngoài với bước chân nhẹ nhàng, như thể vui mừng.
Ngay khi Trì Tiện rời khỏi tầm mắt, khuôn mặt Vân Mộ Kiều lập tức đổi.
Trì Tiện dĩ nhiên thể giải quyết tất cả những rắc rối của cô một cách nhanh chóng, nhưng cô rằng nếu trải qua chính bản , cô sẽ thể trưởng thành thật sự.
Cô gọi Đỗ Văn Khanh dậy, cầm thẻ ngân hàng trong tay, về phía Vân Cảnh Tiêu, : "Ba, tiền trong thẻ chắc chắn đủ năm mươi triệu nhỉ?"
Vân Cảnh Tiêu tránh ánh mắt của Vân Mộ Kiều và giải thích: "Những thứ thể bán bán hết , còn thiếu hơn ba triệu, coi như con vì ba, cho ba thêm một chút thời gian ?"
Vân Mộ Kiều : "Đã bán hết đồ , mượn tiền?
"Ví dụ như em gái và em rể? Hai Đỗ gia đó, chẳng đều là những kẻ vô dụng ?
"Không thì mượn từ bà nội , bà chút tiền riêng ?
"Họ sống nhờ ba bao nhiêu năm , ba còn thể gom đủ ba triệu ?"
Vân Cảnh Tiêu ngượng ngùng mặt .
Ông thử mượn tiền từ họ, nhưng ông thể mượn .
Sau khi Vân Mộ Kiều mấy chuyện ở Vân gia, những cho rằng ông còn khả năng kiểm soát, còn là thể dựa nữa, nên chẳng ai cho ông mượn tiền.
Ông còn rằng những , mặt thì nịnh hót ông, nhưng lưng mắng ông là kẻ vô dụng.
Có vợ như Kiều Nhược Vũ mà ông còn nuôi thêm một phụ nữ bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-51-tien-hay-nguoi-chon-mot-cai.html.]
Điều khiến ông đau lòng nhất là những những điều chính là Đỗ gia.
ông thể điều với Vân Mộ Kiều, chỉ thể tìm lý do : "Họ cũng nuôi gia đình, tiền dư để cho mượn."
"Không tiền cho ba mượn, mà là cho ba mượn, ba cũng hiểu rõ mà."
Vân Mộ Kiều mặt mang một nụ châm chọc rõ rệt.
Những đó, cô sớm thấu, chỉ là một lũ cơ hội, chỉ hút máu.
Khi Vân Cảnh Tiêu phát đạt, họ sức nịnh hót.
Khi ông sa cơ, họ lập tức đạp ông ngoài.
Thấy vẻ mặt ngột ngạt của Vân Cảnh Tiêu, Vân Mộ Kiều cảm thấy khá thú vị.
Lòng thật khó đoán, đây mới chỉ là bắt đầu thôi.
Cô tỏ như thể hiểu rõ những khó khăn của Vân Cảnh Tiêu, với vẻ mặt tỏ thông cảm, : "Ba, thật ba cần ba triệu cũng ."
Vân Cảnh Tiêu ngay lập tức chú ý, nhưng khi thấy nụ của Vân Mộ Kiều, ông rằng chuyện đơn giản.
"Điều kiện gì?"
Vân Mộ Kiều vỗ tay một cái, mỉm : "Thông minh."
Cô tiếp tục: "Ngày xưa khi ba cưới con, ông bà ngoại đồng ý, con lúc đó mê đắm ba, dù bỏ nhà cũng cưới ba.
"Không sự hỗ trợ của gia đình, con khi cưới ba sống vất vả.
"Ngày đó, ba thuê một căn nhà cũ, ba thì chăm chỉ việc, con thì vất vả khởi nghiệp, mặc dù khó khăn nhưng vẫn hạnh phúc.
"Vì , khi con thành công, nỡ bán căn nhà đó mà tự bỏ tiền mua .
"Căn nhà đó hiện vẫn còn, chăm sóc và duy trì, giữ nguyên hình dạng cũ.
"Ngày xưa căn nhà đó rẻ, giờ giá thị trường chỉ năm trăm triệu, kể cả phá dỡ, tiền đền bù cũng chỉ một trăm tám mươi triệu.
"Giờ con đưa ba một cơ hội, đổi căn nhà cũ đó lấy ba triệu.
"Ba, ba giao dịch ?"
Vân Cảnh Tiêu nhíu mày, mặt đầy khổ sở : "Mộ Kiều, đó là một trong những di vật ít ỏi mà con để cho ba, thể đổi thứ khác ?"
"Được" Vân Mộ Kiều dựa lưng ghế, bình tĩnh Vân Cảnh Tiêu biểu diễn, "Ba còn 5% cổ phần của Kiều Mộc , bán một ít cho con là ."
"Con ?" Vân Cảnh Tiêu ngạc nhiên hỏi.
Kiều Nhược Vũ để cổ phần công ty cho ông, tất cả đều để cho Vân Mộ Kiều.
Những cổ phần , ông vất vả mua từ các cổ đông khác.
Ông tưởng giấu diếm kỹ, ngờ Vân Mộ Kiều rõ tất cả.
"Khó tra cứu ? Ngụy trang của ba tinh vi lắm ." Vân Mộ Kiều khẽ liếc mắt.
Ngày cô về nước, nhờ Trì Tiện giúp điều tra về Vân Cảnh Tiêu và những xung quanh ông.
Chỉ khi nắm rõ tình hình của họ, cô mới thể áp chế họ, khiến họ bao giờ cơ hội lên.
"Nhanh chóng quyết định , bõ lỡ cơ hội sẽ nữa . Con lúc nào cũng rộng lượng, dùng ba triệu để mua một căn nhà cũ như thế." Vân Mộ Kiều thúc giục.
Vân Cảnh Tiêu do dự.
Cổ phần Kiều Mộc là nguồn vốn sống còn của ông, ông nỡ bán.
Căn nhà ông quan tâm, nhưng nếu vì cứu Đỗ Văn Khanh mà bán , sẽ càng khiến Kiều Nhược Vũ mất mặt, khiến Vân Mộ Kiều càng hận ông hơn.
Cả hai lựa chọn đều là đường c.h.ế.t đối với ông.
"Kiều Kiều, con cho ba thêm vài ngày nữa, đợi cổ đông của Kiều Mộc chia cổ tức, ba sẽ lập tức đưa tiền cho con, ?"
Vân Mộ Kiều khẩy, tiến gần một chút, thẳng Vân Cảnh Tiêu: "Ba nghĩ ?"
Chắc chắn là .
Vân Cảnh Tiêu câu trả lời của Vân Mộ Kiều.
"Thật con một cách lắm." Vân Mộ Kiều cố tình cho ông ò mò.
Vân Cảnh Tiêu quả nhiên lừa, ánh mắt nóng bỏng Vân Mộ Kiều: "Còn cách nào khác ?"
Vân Mộ Kiều ném thẻ ngân hàng về phía Vân Cảnh Tiêu: "Bỏ Đỗ Văn Khanh , ba thể giữ nhà, giữ cổ phần, thể độc chiếm tiền hơn bốn chục triệu , còn thể đưa Đỗ Văn Khanh tù để con hả giận, con vui vẻ thì tha thứ cho ba, tiếp tục cung cấp cho ba ăn uống đầy đủ. Ba thấy , một mũi tên trúng ba đích?"
Vân Cảnh Tiêu xong, Đỗ Văn Khanh đang quỳ đất thút thít, trong mắt ông sự nỡ.
Vân Mộ Kiều , ông động lòng.
Người phụ nữ già nua, xí, và vẻ điên dại còn là ánh sáng trong tim ông như xưa.
Hơn nữa, trong những ngày qua, ông cầu xin cô đủ kiểu, phớt lờ, khiến ông càng thêm nhớ về những ngày tháng , khi ông còn tiền, đều nịnh hót, ca ngợi ông.
Đỗ Văn Khanh cảm nhận sự d.a.o động của Vân Cảnh Tiêu, vội vàng nắm lấy tay ông , cầu xin: "Chồng ơi, cứu em với, em tù , chồng ơi..."
Vân Đóa cũng cầu xin Vân Cảnh Tiêu: "Ba, ba cứu . Vân Mộ Kiều đang lừa ba đó, một khi đòi tiền , cô nhất định sẽ nghĩ cách lấy . Ba ơi, cứu !"
Vân Cảnh Tiêu khó xử, Vân Mộ Kiều Đỗ Văn Khanh, gì đó nhưng thôi.
Vân Mộ Kiều bỏ qua cơ hội, thêm dầu lửa: "Ba ơi, tù thì tù, cũng chỉ là đổi nơi sống thôi. Mất tiền mới là điều đáng sợ, vì mất tiền mới là mất tất cả. Điều đau khổ nhất đời chính là sống mà tiền, ba suy nghĩ cho kỹ đấy."
"Đủ !"
Vân Cảnh Tiêu quát lớn, Vân Mộ Kiều lập tức im lặng, Đỗ Văn Khanh và Vân Đóa cũng ngừng .
Vân Cảnh Tiêu nhắm mắt , đau lòng mà ném thẻ ngân hàng cho Vân Mộ Kiều: "Con là , theo, tiền và nhà sẽ giao hết cho con!"
Mạnh Cảnh Tuệ giúp thu thẻ ngân hàng , theo tác phong việc đưa cho Vân Cảnh Tiêu một tờ giấy: "Ông Vân, xin vui lòng ký xác nhận ở đây."
Vân Cảnh Tiêu mặt tái mét, Vân Mộ Kiều trong sự thể tin nổi: "Hóa con lên kế hoạch từ lâu ?"
Vân Mộ Kiều nếm thử cốc sữa Trì Tiện , ngọt ngào dễ chịu.
"Dĩ nhiên, nếu thì hôm nay con đến đây gì?"
Cô thu dọn đồ đạc túi: "Ngày mai con sẽ đến nữa, Luật sư Mạnh sẽ con xử lý các việc còn .
"Đừng quên video xin , phát lên tất cả các mạng xã hội, con đang chờ xem đấy."
Những việc còn , Vân Mộ Kiều để tâm nữa.
Cô vội vàng ngoài tìm Trì Tiện, cùng ăn kem thôi!