Bạch Nguyệt Quang - Chương 82 : Cứ thử xem, tôi có dám không

Cập nhật lúc: 2025-04-03 02:06:32
Lượt xem: 666

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng, Vân Mộ Kiều thể ngăn cản Hoắc Kiêu.

buông tay tìm Cố Mẫn Mẫn, thì Hoắc Kiêu như mất linh hồn, lững thững về phía Úc Noãn Noãn.

Khi Lý Hành Giản phòng bệnh, chính là Hoắc Kiêu đẩy xe lăn cho .

Đi theo là ba Lý, Úc Noãn Noãn và Giang Tự Hành.

Giang Tự Hành rằng đến để kiểm tra bệnh nhân.

Vân Mộ Kiều tin.

Rõ ràng là đến để về phe Úc Noãn Noãn.

điều đó quan trọng.

Nếu Úc Noãn Noãn nghĩ rằng chỉ vì nhiều thì sẽ thắng trận , thì cô sai lầm lớn .

Khi phòng bệnh, bà lập tức chỉ tay mặt Cố Mẫn Mẫn mà mắng:

"Cố Mẫn Mẫn, tâm hồn của cháu ác độc quá!

"Hành Giản chỉ thích Noãn Noãn, thích cháu. Cháu giận dỗi, mang bảo mẫu , để Hành Giản một đất ai chăm sóc, nếu Hành Giản gặp chuyện gì thì cháu đền nổi ?"

Cố Mẫn Mẫn để ý đến những lời lẽ mắng chửi của Lý, mà trái , Cố Chính sắc mặt tối sầm, quát: "Im miệng!"

Mẹ Lý run rẩy, liếc Cố Chính một cái, im lặng rút về phía ba Lý.

Ánh mắt của Cố Mẫn Mẫn vẫn rời khỏi Lý Hành Giản.

Lý Hành Giản thì luôn dính mắt Úc Noãn Noãn.

Kể từ khi Lý Hành Giản tỉnh , ba nhiều lời khó về Cố Mẫn Mẫn, nhưng bao giờ lên tiếng bênh vực cô.

Cố Mẫn Mẫn xa chiếc giường bệnh, hỏi : "Lý Hành Giản, hiện giờ thích là Noãn Noãn đúng ?"

Lý Hành Giản như nhớ trong phòng bệnh còn khác, ngơ ngác , rời mắt khỏi Úc Noãn Noãn và về phía Cố Mẫn Mẫn.

Anh cô, vẻ mặt khó xử, há miệng định gì đó nhưng thể thốt lời.

Đôi khi, sự im lặng chính là câu trả lời nhất.

Cố Mẫn Mẫn tự giễu một tiếng: "Được , câu trả lời ."

dậy, đến giường bệnh của Lý Hành Giản, chăm chú một lượt, như ghi nhớ, cũng như quên .

"Đã năm năm, thật sự là quá lâu. đổi, cũng đổi. may mắn chúng vẫn còn trẻ, chúng vẫn tương lai tươi sáng phía ."

lưng , thêm một nữa: "Lý Hành Giản, sẽ đến thăm nữa. Mọi thứ giữa chúng , kết thúc từ đây."

Cố Mẫn Mẫn đến mặt Vân Mộ Kiều, mỉm nhẹ nhàng và ngọt ngào, nhưng trong ánh mắt một nỗi buồn sâu thẳm.

: "Mộ Kiều, việc tiếp theo nhờ giúp. Mình và trai sẽ đợi lầu."

Vân Mộ Kiều vỗ nhẹ lên cánh tay cô, gật đầu: "Yên tâm, sẽ lo liệu chuyện ."

Cố Chính theo Cố Mẫn Mẫn xuống lầu, để hai vệ sĩ cho Vân Mộ Kiều.

Vân Mộ Kiều nhận, mà gọi trông cửa là Chân Thuận và Giả Nghịch .

của , cô việc với họ mới thuận tiện.

Khi Cố Mẫn Mẫn chuẩn khỏi phòng bệnh, Lý Hành Giản đột nhiên cảm thấy trống rỗng trong lòng.

Anh hoang mang gọi tên Cố Mẫn Mẫn, hy vọng cô .

Cố Mẫn Mẫn thấy Lý Hành Giản gọi , nhưng bước chân cô hề dừng .

về phía .

Cô luôn về phía .

Khi Cố Mẫn Mẫn gần như biến mất khỏi tầm mắt, Lý Hành Giản kìm , kích động bò xuống giường, chạy theo cô.

Ba Lý vội vàng đỡ , để rơi xuống giường.

"Loại phụ nữ như , thì là thôi, còn giữ ?"

Lý Hành Giản mặt lấm tấm nước mắt, cảm thấy lời lý, cảm thấy như mất một thứ gì đó vô cùng quan trọng.

Úc Noãn Noãn nắm lấy tay Lý Hành Giản an ủi:

"Anh Hành Giản, Mẫn Mẫn hiểu lầm chúng , nên mới buồn bã rời . Đợi khoẻ , giải thích rõ ràng với cô , cô sẽ hiểu thôi."

Vừa Úc Noãn Noãn , Lý Hành Giản liền im lặng.

Vân Mộ Kiềunheo mắt, quan sát chuyện xung quanh.

Cô cảm thấy một sự hợp lý kỳ lạ.

Nếu như hào quang của nữ chính thể ví như tính năng trong máy ảnh, thì tính năng của Úc Noãn Noãn ít nhất cũng bật hết cỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-82-cu-thu-xem-toi-co-dam-khong.html.]

Vân Mộ Kiều nhẹ nhàng ho, cắt đứt khí vui vẻ giữa họ.

Mẹ Lý liếc Vân Mộ Kiều, khó chịu :

"Cô , cô còn ở gì? Có thấy hổ ?"

Vân Mộ Kiều thèm để ý, chỉ nhạt.

"Mẫn Mẫn đến để kết thúc chuyện giữa cô và Hành Giản, xong là chuyện bình thường. Còn thì khác, đến để giúp giải quyết chuyện tiếp theo, đương nhiên chờ đến khi thứ xong xuôi mới thể rời ."

Mẹ Lý lẩm bẩm:

"Đi thì , nữa chứ? Quả là đồ vô liêm sỉ."

Vân Mộ Kiều vẫn mỉm , nhưng ánh mắt cô sắc bén như dao, đầy hàm ý đe dọa.

"Dì nên giữ miệng cho cẩn thận, nếu còn tiếp tục những lời thô tục như , ngại giúp dì tẩy sạch miệng ."

"Cô , cô dám!" Mẹ Lý gào lên.

Vân Mộ Kiều ngả , tựa lưng ghế, dáng vẻ lười biếng tao nhã.

ánh mắt cô lạnh lẽo như rắn độc, sẵn sàng kết liễu mạng sống của ai đó bất cứ lúc nào.

"Cứ thử xem, dám ."

Mẹ Lý lời của cô cho cứng , dừng một chút mới lấy tinh thần, nhưng lưng bà ướt đẫm mồ hôi lạnh.

chịu thua, nghiến răng thẳng mắt Vân Mộ Kiều.

"Cô gì mà kiêu căng, chỉ là một kẻ đ.â.m lưng mà thôi, Cố Mẫn Mẫn còn là thiên kim tiểu thư của Cố gia nữa, cô là tay sai của cô , còn sợ cô ?"

Ánh mắt của Vân Mộ Kiều sắc bén như dao, cô hiệu cho Chân Thuận và Giả Nghịch.

Chân Thuận và Giả Nghịch hiểu ý, đóng cửa phòng bệnh tiến lên, kéo Mẹ Lý gần Vân Mộ Kiều.

Vân Mộ Kiều dậy, cầm lấy bình nước bàn.

Chân Thuận thành thạo nắm lấy cằm của Mẹ Lý, buộc bà mở miệng.

Mẹ Lý Vân Mộ Kiều, sợ hãi đến mức lắc đầu liên tục:

"Đừng, cứu mạng, cứu mạng!"

Vân Mộ Kiều mở nắp bình nước, đổ tất cả nước miệng Mẹ Lý.

Chỉ trong vài giây, chuyện kết thúc, còn những khác kịp phản ứng thì chuyện xong.

Vân Mộ Kiều vứt bình nước xuống đất, âm thanh "choang" vang lên, tỉnh táo .

Cả phòng bệnh lập tức rối loạn.

Người tới giúp Mẹ Lý, tới tìm Vân Mộ Kiều tính sổ, tiếng la hét đau đớn, tiếng mắng chửi giận dữ hòa lẫn .

Chân Thuận và Giả Nghịch chắn mặt Vân Mộ Kiều, ngăn cho ai gần.

Vân Mộ Kiều vững vàng ghế sofa, thưởng thức cảnh hỗn loạn .

Cô hướng ánh mắt qua đám đông, chằm chằm mắt Úc Noãn Noãn.

"Cô Úc, cô là giỏi nhất trong việc an ủi lòng , mau bảo họ yên lặng một chút .”

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Không thì nếu phiền, thể sẽ nổi giận, một vài bí mật mà đấy."

Úc Noãn Noãn nghĩ đến những bí mật mà Vân Mộ Kiều đang nắm giữ về cô và Giang Tự Hành, run rẩy, giận đến nỗi cả ngừng phát run.

Tuy nhiên, cô vẫn ngoan ngoãn theo, bảo im lặng, đồng thời an ủi Mẹ Lý, bảo bà đừng so đo với thế hệ trẻ.

Mẹ Lý vẫn tức giận, tuyên bố sẽ báo cảnh sát bắt Vân Mộ Kiều, nhưng Úc Noãn Noãn thuyết phục ngừng chỉ bằng vài câu.

Vân Mộ Kiều càng thấy thú vị với hào quang của nữ chính.

nhạo, khiêu khích Mẹ Lý, lúc Úc Noãn Noãn an ủi:

"Dì dám ?"

Lửa giận mà Mẹ Lý cố kiềm chế bùng lên.

, khi bà kịp phản bác, Úc Noãn Noãn ngăn .

Úc Noãn Noãn khuyên bà nên rộng lượng hơn, và bà cũng thực sự im lặng gì thêm.

"Nghe lời Noãn Noãn ," Mẹ Lý cuối cùng buông bỏ và im lặng.

Vân Mộ Kiềunghịch ngợm chiếc nhẫn tay, môi khẽ cong lên một nụ bí ẩn.

Cô cảm thấy thứ bắt đầu trở nên càng thú vị hơn .

 

 

Loading...