"Ngọc phù" nhất định là một thứ cực kỳ quan trọng.
 
Chuyện liên quan đến Cha ,  nhất định  điều tra cho rõ ràng.
 
  sức mọn lực yếu, chỉ  thể mượn tay Tạ Tuân.
 
Tạ Tuân  lập tức bày tỏ thái độ, rũ mắt  , khóe miệng mang theo một nụ  khó hiểu.
 
"Phu nhân đây là  lợi dụng ?"
 
Người  thật sự quá tinh ranh,  giấu  đúng là  dễ.
 
Ta cũng  nghĩ đến việc phủ nhận, ngược  hỏi : "Chẳng lẽ phu quân   kiếm lợi từ đó ?"
 
Cơ hội  như  để đối phó Ngũ hoàng tử,   tin   động lòng.
 
Quả nhiên, Tạ Tuân  mà   gì: "Ta sẽ sắp xếp  điều tra chuyện ."
 
"Có  phiền phu quân."
 
Đáng tiếc hôm nay ba tên bịt mặt   một tên nào sống sót, hai tên hắc y nhân còn  thấy tình hình   đều uống thuốc độc tự vẫn, nếu    chừng cũng  thể moi  vài thông tin hữu ích.
 
Chỉ xem bản lĩnh của Tạ Tuân thế nào, hy vọng đừng   thất vọng mới .
 
--- Chương 21 ---
 
Nửa tháng , Tạ Tuân mang về cho  một .
 
Người  quần áo rách rưới, tóc tai bù xù, lén lút lẩn quẩn ngoài cửa phủ mấy ngày.
 
Sau  thậm chí còn  nhân đêm tối lẻn  phủ,  các thị vệ   chuẩn  tóm gọn.
 
Người   khi  bắt  chịu  gì, mãi đến khi thị vệ lục soát    tìm thấy một tấm lệnh bài của  binh Bạch gia.
 
Tạ Tuân lúc  mới đưa  đến  mặt .
 
Nào ngờ     thấy , nước mắt lão  tuôn rơi, vội vàng kêu lên: "Cô nương!"
 
Đợi   rõ mặt  ,  khỏi kinh ngạc thất thanh: "Khương thúc!"
 
Khương thúc là bộ hạ của Cha ,  tình nghĩa sinh tử với Cha.
 
Trận chiến Yến Bắc Quan, Bạch gia quân tử thương thảm trọng, đội  binh cùng Cha và A Nương tiến sâu  địch địa càng  một ai sống sót.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-tinh-thu/chuong-17.html.]
Khương thúc  trong  đó.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
 
 vì   vẫn còn sống? Lại vì  biến thành bộ dạng ?
 
Ta bảo Tạ Tuân cho   lui , trong phòng chỉ còn   và Khương thúc.
 
Khương thúc lúc  mới  còn e dè,   thành tiếng: "Cô nương! Người nhất định  báo thù cho Chủ soái và tướng quân!"
 
Ta   kinh ngạc  thôi, hỏi kỹ càng mới từ miệng Khương thúc   một bí mật động trời.
 
Cha và A Nương cùng một đội  binh ở Yến Bắc Quan gặp phục kích của địch quân, Khương thúc là  sống sót duy nhất.
 
Khi Khương thúc mở mắt tỉnh  trong đống xác chết,    thấy một nhóm  đang lục soát trong những t.h.i t.h.ể khắp nơi.
 
Hắn  động đậy, từ cuộc  chuyện của nhóm  đó   bọn chúng là  của Ngũ hoàng tử, đang tìm t.h.i t.h.ể của cha  .
 
"Chúng   phục kích căn bản   là bất ngờ, tất cả những điều  đều là âm mưu của Ngũ hoàng tử! Hắn  hại c.h.ế.t Chủ soái và tướng quân! Hắn  hại c.h.ế.t những   cùng  sống c.h.ế.t bao năm!"
 
Khương thúc cảm xúc kích động, trong ánh mắt bùng lên sự hận thù cuộn trào.
 
Ta chỉ cảm thấy   lạnh toát: "Hắn vì    như ?"
 
Khương thúc nghiến răng : "Hắn là vì binh quyền."
 
Ta  hiểu, “ dù  bày mưu hãm hại cha  , binh quyền trong tay cha  cũng chỉ về tay Bệ hạ, Ngũ hoàng tử   chẳng  uổng công ?”
 
Khương thúc lắc đầu.
 
“Chủ soái thống lĩnh mười vạn binh mã, trong đó một nửa đều là  binh theo chủ soái  sinh  tử từ thuở hàn vi. Bề ngoài mười vạn binh mã  đều  theo hiệu lệnh hổ phù, nhưng kỳ thực năm vạn  binh  chỉ  lệnh chủ soái.
 
“Mà trong tay chủ soái  một tín vật  thể hiệu lệnh năm vạn  binh ,  cách khác,   tín vật,  đó  lòng quân.”
 
Ta bỗng nhiên linh cảm chợt đến, “Tín vật   chăng là ‘Ngọc phù’?”
 
Khương thúc kích động : “ ! Cô nương cũng  vật  ?”
 
“Không hẳn…”
 
Sau đó  kể cho Khương thúc chuyện xảy  mấy ngày , Khương thúc  xong vô cùng tức giận.
 
“Để đề phòng kẻ  ý đồ bất chính, Ngọc phù  nhiều năm  xuất hiện  mặt  khác. Bọn    tìm  Ngọc phù từ chủ soái và tướng quân, nên mới đánh chủ ý lên cô nương!”
 
Ta theo bản năng nhíu mày, “Khương thúc,  bao nhiêu   chuyện Ngọc phù?”
 
Khương thúc hậm hực : “Vật  chỉ  vài phó tướng  cận với chủ soái , bên cạnh chủ soái  kẻ phản đồ, cấu kết với Ngũ hoàng tử trong ngoài hợp sức hại c.h.ế.t   chúng !”