Hoàng đế xem trọng việc , phái  đến Di Châu điều tra kỹ lưỡng.
 
Lúc đó mới , Trần Thái ỷ  là  quyến của Triệu Thái sư, ở địa phương đại phát tài,  những lừa nam gạt nữ, cướp đoạt ruộng dân, thậm chí ngay cả tri phủ địa phương cũng  để  mắt.
 
Tháng  còn đánh c.h.ế.t một nông dân  chịu nhượng  ruộng tổ tông của  ngay  phố.
 
Hoàng đế nổi giận,  hạ lệnh xử quyết Trần Thái, liền   tố cáo Triệu Thái sư bán tước buôn quan, đồng thời còn trình lên bằng chứng Triệu Thái sư  kết bè kết phái, liên kết với môn sinh của  để loại bỏ  khác trong nhiều năm qua.
 
Triệu Thái sư còn  kịp kêu oan,   cách chức hạ ngục.
 
Hoàng hậu bất chấp mưa lớn quỳ ngoài Dưỡng Tâm Điện đến nửa đêm,  gặp  Hoàng thượng,  thì sốt cao .
 
Hoàng đế liền lấy cớ dưỡng bệnh mà giam lỏng Hoàng hậu ở Cảnh Nhân Cung,  cho phép bất kỳ ai thăm nom.
 
Giống như việc kiêng dè ông ngoại của Tạ Tuân công cao chấn chủ năm xưa, Hoàng đế  kiêng kỵ gia tộc Triệu thị ngày càng hiển hách từ lâu, nay   cơ hội nhổ bỏ bè cánh, thanh lọc triều đình, Hoàng đế   thể bỏ qua?
 
Ngũ hoàng tử bản  còn  giải lệnh cấm túc, chớp mắt, ông ngoại và mẫu hậu của y liên tiếp ngã xuống.
 
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Y ở trong phủ sốt ruột  yên, đúng lúc , dân gian   tin đồn, trận chiến Yến Bắc Quan, cái c.h.ế.t của Trấn Quốc Công và An Viễn Đại Tướng Quân   do tai nạn, mà là do con .
 
Và mũi dùi chĩa thẳng  Bình Bắc Tướng Quân Lâm Thường Hổ – kẻ phản đồ mà Khương thúc   phản bội phụ  .
 
Không  Hoàng đế nào    lưu  danh tiếng  trong sử sách, cha   khi còn sống  lẽ cũng  Hoàng đế kiêng dè, nhưng   họ là công thần vì nước hy sinh, Hoàng đế  trọng thưởng để thể hiện ân điển hoàng gia.
 
Nay nguyên nhân cái c.h.ế.t của công thần  sự mờ ám, vì   danh tiếng, Hoàng đế    đòi  công bằng.
 
Vì thế Hoàng đế hạ chỉ triệt để điều tra vụ án .
 
Ai ngờ, ngày hôm  khi thánh chỉ  ban , Lâm Thường Hổ  biến mất.
 
--- Chương 24 ---
 
Kinh Kỳ Doanh gần như lật tung cả Kinh đô lên cũng  tìm thấy chút tung tích nào của Lâm Thường Hổ.
 
Chẳng ai  , Lâm Thường Hổ   một chuyến từ quỷ môn quan trở về, đang ẩn náu trong phủ Tam hoàng tử.
 
Ngũ hoàng tử sợ chuyện y và Lâm Thường Hổ cấu kết hại c.h.ế.t cha   bại lộ, liền phái sát thủ ám sát Lâm Thường Hổ hòng diệt cỏ tận gốc, kết quả  Tạ Tuân vốn  chuẩn  sẵn phái  cứu Lâm Thường Hổ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-tinh-thu/chuong-18.html.]
Đợi Lâm Thường Hổ tỉnh ,  trực tiếp chỉ cho  hai con đường.
 
Thứ nhất,  sẽ trói  ném đến phủ Ngũ hoàng tử.
 
Thứ hai,    cho   bộ sự thật.
 
Lâm Thường Hổ tự giễu : “Ta  cho ngươi, ngươi sẽ tha cho  ? Dù  cũng khó thoát khỏi cái chết.”
 
Ta mỉm  điềm nhiên.
 
“Lâm tướng quân hãy nghĩ kỹ, nếu rơi  tay Ngũ hoàng tử, vợ con của ngươi đều  còn đường sống.
 
“Còn , sẽ giao ngươi cho Bệ hạ,  công đường, ngươi vẫn  thể biện bạch cho  đôi chút.
 
“Lâm tướng quân xuất  từ quân đội, tự nhiên cũng hiểu sự khác biệt giữa chủ mưu và tòng phạm.”
 
Ta   đủ, sắc mặt Lâm Thường Hổ đột nhiên  đổi.
 
Hãm hại trung lương, nếu là tòng phạm, thì tội trách   thuộc về một , nhiều nhất cũng chỉ là c.h.é.m đầu.
 
Nếu là chủ mưu, họa ắt lây đến vợ con.
 
Lâm Thường Hổ đau khổ nhắm mắt , cuối cùng chọn  hết  chuyện.
 
Ngoài , Lâm Thường Hổ còn khai , trong thư phòng của   cất giấu  bộ thư từ qua  mật mưu với Ngũ hoàng tử.
 
Dựa theo lời khai của , ám vệ do Tạ Tuân phái   tìm thấy những lá thư đó trong ngăn bí mật  giá sách của Lâm Thường Hổ.
 
Trong thư, ngoài việc hai  mật mưu sát hại cha  , còn nhắc đến Ngọc phù.
 
Ta giữ  lá thư  nhắc đến Ngọc phù,  còn  giao  bộ cho Lâm Thường Hổ.
 
Đồng thời,  bắt đầu thường xuyên   Bạch phủ.
 
Ba ngày , Lâm Thường Hổ mất tích  lâu, kéo lê  thể trọng thương  lành xuất hiện  triều đường, tố cáo Ngũ hoàng tử cấu kết với , tàn hại trung lương,  đó  g.i.ế.c  diệt khẩu, đồng thời trình lên những lá thư mật mưu giữa  và Ngũ hoàng tử.
 
Lâm Thường Hổ là  thông minh,  rằng nếu dính líu đến binh quyền, dù là chủ  tòng, vợ con  đều khó thoát khỏi cái chết, vì   hề nhắc đến Ngọc phù nửa lời.
 
Hoàng đế xem xong thư liền nổi trận lôi đình, lập tức hạ lệnh giam Ngũ hoàng tử  ngục, do Đại Lý Tự  quyền xét xử.