Ta thở dài một tiếng, "Tạ Tuân,    cùng ngươi  đến bước đường đó."
 
"Huống hồ,"    mắt , "ngươi chẳng   hạ cổ cho  ?"
 
Đêm đó Tạ Tuân đút  uống rượu  hạ cổ.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
 
Một khi  nảy sinh sát tâm với , liền sẽ bạo thể mà vong.
 
Cổ  nguyên từ Bắc Cương,  gần như ngay lập tức  phát hiện .
 
Bàn tay Tạ Tuân nắm dây cương run rẩy,  dùng một ánh mắt vô cùng phức tạp  , như thể  từng  rõ .
 
"Tạ Tuân,"  đối mặt với ánh mắt , "  từng nghĩ tới việc  g.i.ế.c ngươi."
 
Ban đầu khi  gả cho Tạ Tuân, điều cầu  chẳng qua chỉ là một nơi an , giữ  di sản của phụ mẫu.
 
Sau    chân tướng, điều cầu  mong ước cũng chỉ là vì phụ mẫu  c.h.ế.t oan mà báo thù mà thôi.
 
Như   ,  và Tạ Tuân giữa chúng  đều tính toán lợi dụng lẫn ,  đường , cũng coi như hỗ trợ lẫn .
 
Chúng   ai nợ ai.
 
Hiện giờ ân oán đều dứt,   tự do.
 
Tạ Tuân im lặng đối mặt với   lâu, cuối cùng giơ tay vẫy lui cung tiễn thủ.
 
Trên bầu trời   từ lúc nào  tụ tập vài mảnh mây đen, âm u bao phủ  đỉnh đầu.
 
Hắn dường như   điều gì đó, mấy     thôi.
 
"Trời sắp mưa ."
 
Tạ Tuân  xong  bổ sung: "Có lẽ sẽ  sấm sét."
 
Ta ngẩng đầu  trời, đón ánh mắt ẩn chứa hy vọng của   : "Phải đó,  mau chóng lên đường ."
 
Hy vọng trong mắt Tạ Tuân lập tức tan biến, ánh mắt từng chút một tối sầm .
 
"Trời mưa đường trơn, nàng...  đường cẩn thận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-tinh-thu/het.html.]
 
Ta hướng  hành lễ, "Chuyến    hẹn ngày trở , nguyện quân an lạc dài lâu."
 
--- 32 ---
 
Trên đường  về Bắc Cương, Thính Hạ liên tục  ,    thôi.
 
Ta cảm thấy buồn , "Ngươi   gì?"
 
Thính Hạ mặt nhăn như mướp đắng.
 
"Đế vương chó c.h.ế.t   hạ cổ cho cô nương! Cô nương   sát tâm với  thì còn , nhưng nếu lỡ ngày nào đó   tái phát bệnh đa nghi, đến lúc đó thiên nhai hải giác bắt cô nương về, cô nương chẳng  mặc    gì thì  ?"
 
Thính Hạ càng  càng sợ, đột nhiên  đầu ngựa   về, "Không , nô tỳ bây giờ    trói , ép  giao  giải dược!"
 
Ta vội vàng ngăn nàng , "Này! Trở , trở !"
 
Khó khăn lắm mới kéo nàng trở ,   giận  buồn  chọc chọc trán nàng, "Chẳng lẽ cô nương nhà ngươi là kẻ ngốc, thật sự sẽ giao tính mạng  tay  khác, mặc cho   định đoạt ?"
 
Thính Hạ ngây   , "..."
 
"Ta căn bản  hề uống chén rượu đó!"
 
Văn Đông  lời  cũng trợn tròn mắt, "Vừa nãy  cố ý nhắc đến chuyện  ?"
 
Ta gật đầu, Tạ Tuân đa nghi, chỉ  để  tin rằng  cam tâm tình nguyện uống chén rượu cổ, mới  thể thực sự khiến  tin tưởng.
 
Tạ Tuân  lẽ đối với   vài phần chân tâm, nhưng  sẽ  ngu xuẩn đến mức lấy mạng   đánh cược vị trí của  trong lòng .
 
Dù nặng đến mấy cũng  nặng bằng hoàng quyền.
 
Thay vì  giam cầm trong thâm cung như lồng giam, cùng Tạ Tuân nghi kỵ, đề phòng lẫn , chi bằng  tới đại thiên thế giới phóng túng tiêu dao.
 
Trận mưa  cuối cùng cũng  rơi xuống, mây đen tan , ánh mặt trời xuyên qua tầng mây chiếu rọi nhân gian.
 
Ta thúc ngựa vung roi, phía  Thính Hạ và Văn Đông phóng ngựa đuổi theo, cùng  phi về nơi xa.
 
(Hết)