Sống cùng  một mái nhà, Hứa Bạch và Phó Tây Đường  nhiều cơ hội để tiếp xúc và hiểu  hơn. Căn nhà  10 của Phó Tây Đường  chỉ  mà còn vô cùng thoải mái. Đồ đạc  sắp xếp tinh tế, gọn gàng, toát lên vẻ sang trọng nhưng  kém phần ấm cúng. Phó Tây Đường vẫn giữ khí chất trầm , ung dung, nhưng khi ở nhà,    phần dịu dàng hơn, đặc biệt là với Hứa Bạch.
Hứa Bạch nhận  rằng Phó Tây Đường   là một "lão yêu quái" khó tính như  nghĩ. Anh  quan tâm đến , luôn đảm bảo   ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi hợp lý. Mỗi khi Hứa Bạch  thương đau nhức, Phó Tây Đường  tự tay thoa t.h.u.ố.c cho , động tác nhẹ nhàng, tỉ mỉ. Hơi ấm từ bàn tay  truyền sang da thịt , khiến Hứa Bạch cảm thấy vô cùng dễ chịu và an .
Một buổi chiều, khi vết thương ở chân của Hứa Bạch  gần lành,  lang thang trong khu vườn của Phó Tây Đường. Vô  loài hoa khoe sắc, nhưng nổi bật nhất vẫn là những giàn hoa hải đường đỏ rực, tươi tắn. Hứa Bạch chợt nhớ rằng Phó Tây Đường  thích hải đường. Cậu mỉm .
Chiều hôm đó, Hứa Bạch  mua một chậu hoa. Không  hải đường, mà là một chậu hoa hướng dương nhỏ bé, vàng rực rỡ. Cậu đặt nó lên bàn  việc của Phó Tây Đường.
Phó Tây Đường trở về,  thấy chậu hoa hướng dương, khẽ nhíu mày. Anh vốn  thích hoa hướng dương,  thích hải đường, thích vẻ  trầm mặc, tao nhã của nó. Hơn nữa,   nhận quà  lạ.  khi  thấy chậu hướng dương nhỏ bé đó, và tưởng tượng  cảnh Hứa Bạch  cẩn thận chọn lựa nó, trong lòng  dấy lên một cảm giác lạ lùng.
"Phó   thích ?" Hứa Bạch hỏi, giọng   thất vọng.
Phó Tây Đường  , ánh mắt    chút gì đó dịu dàng. "Không   thích. Chỉ là...  thích hải đường."
" hướng dương cũng   mà!" Hứa Bạch . "Nó luôn hướng về phía mặt trời, rực rỡ và tràn đầy sức sống. Giống như Phó  ."
Phó Tây Đường sững sờ. Anh  Hứa Bạch,    chậu hoa hướng dương. Ánh mắt , ẩn  cặp kính,  chút d.a.o động. Giống như  ? Anh, một lão yêu quái sống cô độc mấy trăm năm, chỉ  đến sự trầm mặc, lạnh lẽo,   ví với ánh mặt trời rực rỡ?
Anh khẽ . "Cậu nhóc ... lời  cũng thật thú vị."
Thế , Phó Tây Đường   gì nữa, chỉ lặng lẽ đặt chậu hoa hướng dương lên bàn. Từ đó về , chậu hoa hướng dương nhỏ bé đó luôn  ở vị trí dễ thấy nhất trong phòng  việc của , bên cạnh những tài liệu quan trọng và những tác phẩm nghệ thuật đắt giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bach-xa-anh-de-va-lao-yeu-trang-khuyet/chuong-3-bi-thuyet-phuc-boi-huong-duong-va-nhung-dem-trang-kin-dao.html.]
Mấy đêm liền, Hứa Bạch  gặp  một cơn mưa lớn bất chợt. Là xà yêu,  đặc biệt thích nước, nhưng những cơn mưa tầm tã  khiến  dễ trở về bản thể hơn. Một đêm, khi đang xem phim cùng Phó Tây Đường, một tiếng sấm lớn vang lên. Hứa Bạch giật ,   khẽ run rẩy. Không  sợ hãi, mà là bản năng nguyên thủy đang trỗi dậy.
Phó Tây Đường nhận thấy sự khác lạ của . Anh khẽ cau mày. "Hứa Bạch,   ?"
"...  thấy  khó chịu..." Hứa Bạch , giọng   run rẩy. "Có lẽ là do thời tiết..."
Bỗng nhiên, Hứa Bạch cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ bao bọc lấy . Đó là yêu lực của Phó Tây Đường. Anh  dậy,  đến bên cạnh , đưa tay vuốt nhẹ lưng . "Đừng lo, ở đây  ."
Hơi ấm từ bàn tay Phó Tây Đường truyền sang cơ thể , yêu lực của  dịu dàng bao bọc lấy , trấn an bản năng đang trỗi dậy trong Hứa Bạch. Cậu cảm thấy dễ chịu hơn  nhiều.
Sau đó, khi Hứa Bạch   định , Phó Tây Đường dẫn   phòng tắm. "Cậu  ... tắm rửa một chút ?" Giọng  trầm ấm, mang theo một chút gì đó khó tả. "Nước ấm sẽ giúp  thoải mái hơn."
Hứa Bạch  ngượng. Cậu là xà yêu, tắm rửa là chuyện bình thường, nhưng tắm nhờ ở nhà  khác,  là Phó Tây Đường, thì  chút...
"Không cần  ngại," Phó Tây Đường , như thể   suy nghĩ của . "Cậu đang  thương, cứ thoải mái ."
Thế là, Hứa Bạch bước  phòng tắm. Nước ấm chảy xuống cơ thể , rửa trôi  sự mệt mỏi và khó chịu. Hứa Bạch cảm thấy nhẹ nhõm hơn  nhiều. Cậu  hề  , Phó Tây Đường đang  bên ngoài, lắng  tiếng nước chảy, ánh mắt   về phía phòng tắm đầy phức tạp. Sự dung túng của  dành cho Hứa Bạch  bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt nhất, từ một chậu hướng dương  hợp sở thích, đến việc cho  tắm nhờ khi trời mưa.
Phó Tây Đường, một lão yêu quái cô độc mấy trăm năm,  từng để ai bước  ranh giới của ,  đang dần dần  một tiểu xà yêu trẻ tuổi, vụng về chinh phục. Tình cảm của họ,   là sét đ.á.n.h ái tình, mà là mưa dầm thấm lâu, từ từ vun xới mà thành. Những đêm trăng kín đáo, những khoảnh khắc đời thường, những hành động quan tâm thầm lặng,  dần dần gieo mầm  lòng hai  một thứ tình yêu độc nhất vô nhị.
________________________________________