Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Giọng   thể hiện chút cảm xúc nào, như thể   gặp  chút nào.
 hít mũi,  một cách bực bội: "Ồ, đến đưa thiệp mời , mời  tham dự đám cưới của em."
Không khí ngưng đọng một lúc, Mộ Thời nhắm mắt   mở ,  kéo khẩu trang xuống, giọng  lạnh lùng đến cực điểm: "Đưa đây."
Tất nhiên là   thiệp mời nào cả.  kéo chiếc túi nhỏ của  , lục lọi một lúc  : "Quên mang ."
Anh khẽ nhếch mép,   bỏ .   theo bản năng kéo vạt áo : "Cô gái   chuyện với  là ai?"
"Bệnh nhân của ." Mộ Thời dừng bước,    . "Cô Trần, bây giờ là giờ  việc của , nếu cô   ý định khám bệnh thì xin mời về cho."
Đôi mắt , giống như một hồ nước lạnh lẽo trong vắt, bình lặng  gợn sóng, dường như   gì  thể ảnh hưởng đến cảm xúc của . Lần duy nhất  thấy   mất bình tĩnh là hai tháng  khi chúng  yêu . Đó là nụ hôn đầu tiên của  và Mộ Thời,  là  chủ động. Nụ hôn kết thúc,   cố gắng điều hòa  thở gấp gáp của ,   mắt  như  những vì  vỡ vụn. Ánh đèn đường vàng ấm chiếu xuống,   ôm eo , áp mặt  tai , khẽ gọi: "Nam Gia."
  bao giờ gặp một  như , chỉ cần gọi tên  thôi cũng khiến tim  đập nhanh, mặt đỏ bừng và chân run rẩy. Bây giờ chúng   chia tay, liệu  một ngày nào đó,   cũng sẽ đối xử với những cô gái khác như  ?
Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh đó thôi,   cảm thấy khó chịu đến mức sắp , run rẩy hỏi: "Anh sẽ ở bên cô  chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ban-trai-la-bac-si/4.html.]
"Ai?"
"Bệnh nhân của ."
Anh   trả lời, tâm trạng  chùng xuống,  , cố gắng bước  ngoài.  Mộ Thời đuổi theo, nắm lấy cánh tay , thở dài khi  thấy đôi mắt ngấn lệ của : "Sẽ ."
"Mộ Thời,   thấy em  phiền ?"
"Không." Anh  cúi đầu  đồng hồ  cổ tay. "Đến giờ nghỉ trưa , để  đưa em về nhà."
 vui mừng khôn xiết, nhanh chóng đồng ý. Ngồi  xe của Mộ Thời, vẫn là mùi hương quen thuộc, trong lành. Anh   hút thuốc, mùi trong xe  sạch sẽ, giống như con    .
 cố gắng tìm chủ đề để : "Mấy tháng nay   bận ?"
"Cũng , như  thôi." Anh  nghiêng đầu, nhanh chóng liếc  ,  một cách thờ ơ, "  thấy em sống  vui vẻ."
"Làm   thể!"  vội vàng thanh minh. "Mấy tháng nay em  đau bụng kinh còn dữ dội hơn , sống   chút nào."
Anh  thở dài,  vẻ  bất lực: "Trước đây    với em , một tuần  và  kỳ kinh nguyệt đừng ăn đồ lạnh, kết quả thì ? Dạo  em cứ cách ba bữa  uống  sữa đá,  khó chịu mới lạ."