Bạo Quân Bại Dưới Tay Tiểu Hoàng Hậu - Chương 21-2
Cập nhật lúc: 2025-02-06 14:46:26
Lượt xem: 1,465
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mãi đến khi đang việc trong Thanh Yến điện đổ chén của Kỳ Diên, Hồ Thuận mới run rẩy, thất thần, ngây ngốc Cát Tường.
Nước đổ hết lên bậc thang bằng ngọc, may mà bẩn long bào.
Cát Tường trợn to mắt quát lạnh: "Ngây đó gì! Tại thất lễ mặt Hoàng thượng!"
"Tiên nữ..." Hồ Thuận buột miệng : "Nô tài thấy tiên nữ ! Hoàng hậu nương nương là tiên nữ giáng trần!!"
Kỳ Diên lạnh nhạt ngẩng đầu lên khỏi bàn, hỉ nộ của đế vương ẩn giấu trong đôi mắt đen sâu thẳm, chỉ còn vẻ uy nghiêm lạnh lẽo.
Hồ Thuận hồn, vội vàng che miệng, hoảng sợ quỳ xuống: "Hoàng thượng tha mạng! Nô tài lỡ lời, nô tài sai , nô tài sẽ lĩnh phạt ngay!"
Cát Tường hung hăng đá lăn , đầu với Kỳ Diên: "Tên nô tài quê mùa thấy việc đời, nên dạy dỗ cho , đừng tức giận."
Kỳ Diên gì, chỉ là khi xong bản chiếu phế hậu mới, mới thản nhiên lên tiếng: "Hoàng hậu trông như thế nào?"
Có thể khiến nô tài bên cạnh mê mẩn đến , tin đời thật sự nữ nhân xinh như tiên, tuy rằng dáng vẻ ngây thơ đáng yêu lúc nhỏ của Ôn Hạ đúng là đáng yêu.
Câu hỏi Cát Tường á khẩu, Cát Tường ngẩn vội vàng đáp: "Hoàng hậu nương nương... đúng là xinh ."
Kỳ Diên lạnh lùng liếc Cát Tường.
Cát Tường vội vàng cúi đầu: " tuyệt đối khoa trương như Hồ Thuận , đời gì tiên nữ hạ phàm, hơn nữa nữ tử phàm trần đều thích trang điểm, chắc chắn là tô vẽ thêm vài phần nhan sắc!"
Mãi đến khi Kỳ Diên lạnh lùng phân phó dọn bữa, Cát Tường mới thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi.
May mà học thức nông cạn, thể diễn tả Hoàng hậu xinh đến nhường nào, nếu thì cái mạng nhỏ khó giữ .
Cát Tường nhớ đầu tiên gặp Hoàng hậu, khi đó nàng chỉ là thiếu nữ mười bốn tuổi, nhưng xinh đến mức khiến nín thở, từ ngữ thuần khiết thế gian đều đủ để miêu tả vẻ kinh diễm năm đó.
Chỉ tiếc Hoàng thượng bài xích Hoàng hậu như , bọn họ nô tài tự nhiên gió đoán chiều, mới thể bảo tính mạng.
...
Triều sớm bây giờ đều diễn hàng ngày, và chủ đề hàng ngày đều xoay quanh việc phế hậu.
Tiên đế nhân hậu, nhiều lão thần hưởng ân huệ đều ghi nhớ ân điển, rõ Ôn thị nắm giữ binh quyền lớn, một lòng trung thành, cho dù Hoàng hậu tội , cũng tuyệt đối thể dễ dàng phế truất.
Ôn Hạ đổ bệnh.
Từ ngày đôi vòng tay ngọc bích Kỳ Diên chiếm đoạt, Ôn Hạ tin tức giận buồn bã, trò chuyện với Du Dao ở hoa viên Thành Vũ điện lâu, lẽ là do nhiễm gió lạnh, hoặc cũng thể là do tâm trạng, nàng cảm lạnh, đổ bệnh.
Chuyện ốm đau giấu diếm ba ngày, Ôn Hạ nỡ để Thái hậu đang bệnh lo lắng, cuối cùng Thái hậu vẫn , đích đến thăm nàng.
"Mẫu hậu, con khiến lo lắng ."
Ôn Hạ dậy khỏi giường hành lễ, Thái hậu đỡ nàng dậy.
"Sao bệnh mà cho mẫu hậu ?"
"Người cũng đang bệnh, con chỉ cảm lạnh chút thôi, thái y ." Chỉ là nàng mệt mỏi, suy nghĩ tiêu cực, ăn uống, cũng xuống giường, chỉ cầm thoại bản ngẩn .
Thái hậu hiểu rõ chuyện, muôn vàn lời đều vô dụng, căn nguyên chỉ ở Kỳ Diên.
Bà ở bên Ôn Hạ lâu, đút nàng ăn cơm, kể cho nàng những chuyện thú vị gần đây ở biên quan, lúc sắp , bà Ôn Hạ bằng ánh mắt phượng nghiêm nghị, ôn tồn an ủi nàng: "Hạ Hạ, mẫu hậu sẽ để con chịu khổ nữa."
Thái hậu bước khỏi Phượng Dực cung, trong mắt phượng hiện lên vẻ kiên quyết.
Hứa ma ma nhận điều bất thường: "Thái hậu, gì?"
Thái hậu về phía cung điện xa xa, tiết trời xuân ấm áp đang đến gần, trời quang mây tạnh, thứ cũng nên như mới .
"Có lẽ quyết định năm đó của vốn là sai lầm."
"Quốc sư bọn họ là trời sinh một cặp, duyên vợ chồng, chỉ cần chờ đợi thời cơ. nhiều năm như , thật sự hại khổ con bé."
Thái hậu đến Thanh Yến điện.
Gần đây Kỳ Diên siêng năng hơn thường ngày, nhưng tất cả chính vụ đều xoay quanh việc phế hậu.
Hắn triệu tập các đại thần ngày thường ủng hộ , cùng với những lão thần phản đối việc phế hậu tạo thành hai phe, triều đình mấy ngày nay, thật sự chỉ thể dùng từ gà bay chó sủa để hình dung.
Kỳ Diên đang một chuỗi hạt ngọc bích trong hộp.
Những viên ngọc xanh biếc như nước hồ trong vắt xâu thành chuỗi, là do Cát Tường dâng lên, là bảo bối dâng cho .
Hắn còn cầm lên, thấy Thái hậu lạnh lùng bước điện, kỹ nữa, đóng hộp .
Thái hậu im lặng chính điện, ánh mắt phượng thông minh, trầm .
Hứa ma ma lên tiếng đuổi hết trong điện ngoài, Cát Tường Kỳ Diên xin chỉ thị.
Kỳ Diên phất tay, cung nhân lui hết, Hứa ma ma cuối cùng, đóng cửa điện .
Ánh mắt Kỳ Diên trầm tĩnh, cũng lên tiếng .
Thái hậu là đầu tiên lên tiếng: "Ngày đó mẫu hậu nên đánh con."
Tay Kỳ Diên đang nghịch hộp đựng khẽ dừng .
"Con là bậc đế vương, bất kể đức hạnh thế nào, cũng còn là đứa trẻ ngày xưa nữa, mẫu hậu nên đánh con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-quan-bai-duoi-tay-tieu-hoang-hau/chuong-21-2.html.]
Kỳ Diên im lặng phụ nữ trong điện.
Cái tát ngày đó quả thực để dấu tay, cung nhân đều dám , sợ chọc giận long nhan. May mà Cát Tường xử lý cẩn thận, sáng hôm dấu tay biến mất.
Mà từ khi chống đối Thái hậu, liền còn thấy sự dịu dàng của mẫu hậu nữa, dường như trong ấn tượng mãi mãi chỉ dáng vẻ mẫu hậu giáo huấn . Cái tát như , chịu ba .
Sự dịu dàng của , dường như đều dành hết cho Ôn Hạ.
"Mẫu hậu xem chiếu thư phế hậu của con, con quyết tâm phế hậu, nhưng Ôn Hạ hề phạm những tội trạng trong chiếu thư."
Kỳ Diên cuối cùng cũng mở miệng, giọng lạnh nhạt: "Mẫu hậu ngăn cản con như thế nào?"
"Ta đến đây để ngăn cản Hoàng thượng. Mọi nguyên nhân, đều là ân oán giữa con chúng ."
Một lặng im ắng, Thái hậu quỳ xuống ngai vàng hành đại lễ, cúi đầu: "Ta nguyện ý đến hoàng lăng tụng kinh quét dọn mộ phần cho tiên đế, cả đời còn bầu bạn với tiên đế, xin Hoàng thượng đừng phế hậu, xin Hoàng thượng ân chuẩn."
Thái hậu cúi đầu thật sâu.
Trên long ỷ, Kỳ Diên nắm chặt thánh chỉ trong tay, ánh mắt sâu thẳm phụ nữ đang cung kính cầu xin trong điện.
Đây là đầu tiên mẫu hậu cầu xin với .
Bà luôn cao quý, muôn ngưỡng mộ.
Hắn và phụ hoàng bao giờ thấy mẫu hậu như , nhưng vì Ôn Hạ, bà cúi đầu.
"Nếu trẫm nhất quyết phế hậu thì ?"
Ánh mắt phượng của Thái hậu bình tĩnh: "Lời quốc sư , tin, phụ hoàng con cũng tin. Nếu Hoàng thượng nhất quyết phế hậu, thì hãy bước qua xác mà ."
Kỳ Diên đột nhiên dậy: "Người nghĩ trẫm dám !"
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Lồng n.g.ự.c cường tráng phập phồng vì thở gấp gáp, trong mắt chỉ còn một mảng đỏ ngầu. Kỳ Diên nheo mắt, lồng n.g.ự.c nỗi đau xé rách khó tả, vì Ôn Hạ, mẫu mà thể cần nữa.
Thái hậu Kỳ Diên, vẫn cúi đầu hành lễ: "Vậy xin Hoàng thượng cho phép đến thủ lăng."
Trong điện yên tĩnh lạnh lẽo.
Rất lâu mới giọng trầm thấp lạnh lùng của Kỳ Diên phá vỡ: "Mẫu hậu lẽ , năm Kiến Thủy thứ ba, Thái tử phi hồi cung, Vinh vương nhục."
Thái hậu kinh ngạc ngẩng đầu, trong mắt hiện lên vẻ dám tin.
"Trẫm chỉ cần đưa bằng chứng nàng trong sạch, chiếu thư phế hậu , còn ai dám ngăn cản."
Thái hậu ngẩn hồi lâu, phản ứng đầu tiên là đau lòng cho Ôn Hạ, nhưng bình tĩnh , bà quát lạnh: "Hạ Hạ thể nào mất trinh tiết, Vinh vương đang vu khống!"
"Ta hiểu Hạ Hạ, con bé coi trọng trinh tiết hơn bất cứ thứ gì, nếu như con , con bé sớm ủ rũ mà c.h.ế.t . Tất cả đều là lời vu khống!"
Kỳ Diên lạnh lùng : " đây là lời Vinh vương , những mặt ở đó đều . Mẫu hậu ngăn cản, trẫm sẽ tuyên bố thiên hạ, xem còn ai dám ngăn cản."
"Không !" Ánh mắt phượng của Thái hậu đau đớn, Kỳ Diên thật sâu: "Con đang ép con bé chết!"
Kỳ Diên chỉ mở hộp bàn, lấy chuỗi hạt nghịch tay, dựa long ỷ, trong mắt chỉ còn sự thờ ơ.
Thái hậu siết c.h.ặ.t t.a.y áo, rõ đây là Kỳ Diên đang ép bà lui, đang uy h.i.ế.p bà.
Cho dù bà tin Ôn Hạ, các đại thần tâm phúc tin Ôn Hạ, nhưng trong thiên hạ thì ?
Ngày đại hôn, Ôn Hạ bái đường với Kỳ Diên, chỉ thể bái thiên địa với long bào, mất hết tôn nghiêm mặt một .
Không thể thứ hai nữa.
Lần thứ hai, con bé sẽ tan biến như làn khói.
Cuộc giằng co im lặng trong sự lạnh lẽo, sự cân nhắc và thỏa hiệp còn chỉ là danh dự, mà là sinh tử.
Thái hậu cứng đờ cúi xuống, cầu xin: "Ta đưa Hoàng hậu rời cung, đến hành cung, như , ?"
Ngón tay xoay xoay chuỗi hạt chợt dừng , Kỳ Diên im lặng chằm chằm phụ nữ đang cúi gập . Trước đây, chỉ đám nô tài của mới hành lễ cung kính như .
Đây là mẫu hậu của ?
Là phụ nữ mà phụ hoàng yêu thương cả đời, từng cúi đầu bất kỳ ai ?
Im lặng hồi lâu, Thái hậu vẫn dậy, cứ giữ nguyên tư thế đó sự im lặng của .
Kỳ Diên khép mắt, mở , ánh mắt nặng nề, tĩnh mịch: "Trẫm đồng ý."
" hành cung ở Kinh đô, mà là hành cung Thanh Châu. Không lệnh của trẫm, nàng phép về Kinh đô, cũng triệu nàng về."
Cuối cùng, Thái hậu chỉ thể đáp: "Được."
Kỳ Diên Thái hậu xoay rời , bàn tay nắm chặt chuỗi hạt cứng đờ từ từ thả lỏng, ánh mắt u ám.
Hắn như , nhưng sẽ thực sự dùng chuyện của Vinh Vương để hủy hoại Ôn Hạ.
Hắn chỉ mẫu hậu vì con gái của Ôn Lập Chương thể hạ đến mức nào, từng thấy mẫu hậu cúi đầu như .
mẫu hậu thực sự tin, tin rằng vì phế hậu mà thể dùng thanh danh để hủy hoại một nữ nhân.
Vậy là thắng, là thua?
Trong mắt bọn họ, hẳn là xa đến tận cùng .