Bạo Quân Bại Dưới Tay Tiểu Hoàng Hậu - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-02-14 10:03:49
Lượt xem: 599

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng khàn đặc gió núi cuốn , nhanh chóng tan biến trong gian tuyết trắng mênh mông.

Nước mắt Ôn Hạ rơi xuống má Hoắc Chỉ Chu, nàng tuy nhớ chuyện gì khi ngất , nhưng khi nhắm mắt, nàng thấy Hoắc Chỉ Chu nhảy xuống vực.

Áo bào màu vàng rộng thùng thình của bay phấp phới trong gió, chút do dự.

Ôn Hạ thành tiếng.

"Đừng ." Một tiếng khẽ vang lên, một bàn tay vuốt ve má Ôn Hạ.

Ôn Hạ sững , chằm chằm Hoắc Chỉ Chu đang mở mắt, nhịn đau dậy.

Ôn Hạ vội vàng nín , hoảng hốt kiểm tra xem thương ở , thấy lòng bàn tay và cánh tay đều là vết xước.

"Ta ."

Hoắc Chỉ Chu đưa tay lau nước mắt cho Ôn Hạ, một cánh tay dính m.á.u chắn ngang giữa hai .

Kỳ Diên loạng choạng dậy, nền tuyết lưu vết m.á.u loang lổ.

Hắn lo lắng kiểm tra Ôn Hạ, hỏi nàng đau ở , thương ở .

Ôn Hạ rút tay lắc đầu, đôi môi đỏ mọng mím chặt, chuyện với thêm nữa.

Ánh mắt Kỳ Diên ảm đạm.

Tuy Ôn Hạ thương ở , cũng chuyện với , nhưng vẫn lo lắng kiểm tra đầu nàng, nhẹ nhàng ấn chỗ va đập đỉnh đầu.

"Đau lắm ?"

Ôn Hạ lắc đầu.

"Có thấy chóng mặt , cảm thấy khó chịu nôn ?"

Ôn Hạ rút tay : "Hoàng thượng hãy , thấy đấy, dù rơi xuống vực sâu cũng sẽ bảo vệ , sẽ về với nữa."

Trái tim đau nhói, Kỳ Diên co giật nắm chặt bàn tay. Hắn ôm Ôn Hạ, nhưng lòng bàn tay là m.á.u do nắm chặt những cành cây mà rách. Ôn Hạ thích sạch sẽ, hôm nay khiến nàng chật vật , bẩn y phục của nàng bằng m.á.u nữa.

Hắn kìm nén bàn tay ôm nàng.

Ánh mắt lạnh lùng lướt qua Hoắc Chỉ Chu đang loạng choạng dậy, Kỳ Diên về phía dãy nhà tranh ở phía xa.

Bọn họ đang ở trong sân hàng rào của những căn nhà , ngờ khe núi ở.

Kỳ Diên nắm lấy cổ tay Ôn Hạ.

Ôn Hạ hít một , một tiếng rên đau thoát khỏi kẽ răng.

Kỳ Diên đột nhiên buông tay, mới nhận cổ tay nàng thương.

Trong mắt hiện lên vẻ đau lòng và hối hận: "Nàng theo ."

Ôn Hạ nắm chặt cổ tay, nữa, chỉ Hoắc Chỉ Chu đang vịn chân dậy, nàng vội vàng chạy tới đỡ.

"Tứ ca ca, chân thương ?"

"Chỉ trẹo thôi."

Kỳ Diên lạnh lùng Hoắc Chỉ Chu, đáy mắt chỉ sát khí.

Hoắc Chỉ Chu cũng lạnh lùng liếc Kỳ Diên, ánh mắt bao giờ hung dữ như .

Hai ánh mắt giao , giữa gian tuyết trắng lạnh lẽo cuồn cuộn sát khí.

Khói lửa tiếng động, cuộc chiến sinh tử.

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

dường như cả hai đều hiểu, việc cấp bách hiện tại là tranh giành.

Mà là bảo vệ Ôn Hạ ở núi .

Kỳ Diên chủ động dời mắt , chỉ với Ôn Hạ: "Ta xem nhà tranh đó ."

Hôm nay e rằng chỉ thể tá túc ở đây.

Kỳ Diên gõ cửa thấy ai trả lời, cửa gỗ cũng khóa.

Hắn đẩy cửa , bụi bay mù mịt cùng với luồng khí lạnh tỏa .

Đây là một phòng ăn liền bếp, ở giữa đặt một chiếc bàn vuông, hai chiếc ghế dài, tường dụng cụ nấu nướng, áo tơi,... Bếp ngăn cách bằng một bức tường đất, chủ nhà chút tao nhã, tuy gian phòng đơn sơ, nhưng tường đất treo vài bức tranh thủy mặc. Có thể trang trí bằng tranh ở nơi , lẽ là thợ săn nông dân bình thường. Trên bàn còn bày vài đĩa thức ăn, nhưng đều hư hỏng.

Kỳ Diên kiểm tra hai gian phòng bên cạnh.

Một gian phòng bày trí giá sách, đó vài quyển sách cùng văn phòng tứ bảo, chỉ độc một chiếc ghế tựa. Gian phòng còn bày trí tủ quần áo, giường, bình phong là giá rửa mặt, thoạt chủ nhân là kỹ tính.

Chăn giường còn kịp gấp, thêm cả thức ăn bàn dọn, thể thấy rời vô cùng vội vàng.

Kỳ Diên bước về phía Ôn Hạ: "Nơi lâu ngày ở, hẳn là an , nàng , xem vết thương cho nàng."

Hắn theo thói quen đưa tay nắm lấy tay Ôn Hạ, giống như mỗi nắm tay nàng đây, nàng đều yên lặng ngoan ngoãn theo .

, Ôn Hạ rút tay về, đôi mắt hạnh đông lạnh đến đỏ bừng vẫn lạnh lùng như băng tuyết.

Cảm giác thất bại sâu sắc ập đến Kỳ Diên.

Hắn hiểu, bây giờ khác xưa, Ôn Hạ sẽ còn ngoan ngoãn lời như nữa.

cũng thể ép buộc nàng như nữa.

Vừa nổi giận với nàng trong phòng, hối hận vô cùng.

Buông tay , Kỳ Diên dẫn đường phía , đợi Ôn Hạ chậm chạp theo.

Ôn Tư Hòa cũng theo từ phía , cùng Ôn Hạ đánh giá căn phòng và hai gian phòng bên cạnh.

Kỳ Diên : "Nàng xem thử thương ở , đợi nàng ở ngoài."

Ôn Tư Hòa cũng : "Đừng sợ."

Ôn Hạ sâu mắt hai : "Hai gây gổ nữa."

Cả hai đều lên tiếng, đều lưng , nhưng đều dùng sự im lặng để trả lời Ôn Hạ.

Ôn Hạ đóng cửa phòng .

Ôn Tư Hòa quanh sân một lượt, về phía hai gian phòng bên cạnh, cũng kiểm tra một lượt. Nhà bếp nối liền với một sân , sân xem đường , nhưng dừng mái hiên liếc lạnh Kỳ Diên, đáy mắt hàm chứa lời cảnh cáo tiếng động.

Kỳ Diên ánh mắt lạnh lẽo, môi mỏng một lời, đôi mắt sâu thẳm gợn sóng.

Ôn Tư Hòa thu hồi tầm mắt, qua nhà bếp sân .

Kỳ Diên mái hiên, vết thương do mũi tên cánh tay đau, lòng bàn tay cũng là vết thương do cành cây cào rách, nền tuyết còn in vài dấu máu, đều là m.á.u từ chảy xuống.

Lúc cơn đau dữ dội ập đến từng đợt, nghiêng đầu kiểm tra vết thương cánh tay, lông mày nhíu chặt vì đau, thấy tiếng cửa phòng "kẽo kẹt" mở lưng.

Ôn Hạ nắm chặt vạt áo lông chồn, chỉ thấy thấy Ôn Tư Hòa, mặt chút do dự và lo lắng.

"Tứ ca ca ?"

Kỳ Diên vốn trả lời câu , nhưng đôi mắt Ôn Hạ long lanh ngấn lệ, đầy lo lắng mặt, dường như một câu tay thì sẽ bỏ qua.

Kỳ Diên hít sâu một , giọng trầm xuống: "Đi dò đường ."

"Sao nhanh , kiểm tra xong ?"

Ôn Hạ nắm chặt áo lông chồn: "Cái gương đồng đó... thôi bỏ , hẳn là ."

Kỳ Diên liếc trong phòng, bước , huyền y sượt qua áo lông chồn trắng bạc của Ôn Hạ, sợ bẩn nàng, gần như nghiêng sát vách cửa .

Tìm thấy gương đồng, Kỳ Diên mang ngoài sân bên cạnh một tảng đá mài dao.

Chiếc gương lâu ngày dùng đến, còn soi rõ nữa.

mặt nước trong giếng đóng băng, Kỳ Diên múc nước lên . Hắn nắm một nắm tuyết, dùng nội lực hóa giải, nhưng lúc nội lực gần như tiêu tán hết, trong thời gian ngắn căn bản thể khôi phục bao nhiêu.

Kỳ Diên chỉ thể dùng nhiệt độ lòng bàn tay để tan tuyết, lòng bàn tay thương chảy máu, đau thấu xương.

...

Ôn Hạ từ xa trong cửa, từng chịu khổ như .

Nhìn Kỳ Diên từ xa, nàng chút oán hận, chút hả hê, nhưng càng nhiều hơn là buông bỏ, dây dưa đến chuyện cũ nữa.

Hình ảnh Kỳ Diên đang cúi , lưng thẳng tắp mài gương đồng giữa trời băng tuyết, khó để liên tưởng với vị bạo vương cuồng vọng tự ý .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-quan-bai-duoi-tay-tieu-hoang-hau/chuong-65.html.]

Động tác của trông vụng về, sự thuần thục bẩm sinh của luyện võ.

Kỳ Diên dừng một chút, đổi tay.

Ôn Hạ lúc mới nhớ cánh tay thương, nàng mở miệng cần nữa, nhưng trời đất trắng xóa , nhớ khi mù cũng là một mảnh trời đất trắng xóa mênh m.ô.n.g như .

Lúc nàng mù, rõ ràng hề lo lắng cho nàng, nàng tại lo lắng cho .

Ôn Hạ , trở phòng, tìm một chiếc khăn thô lau chiếc ghế gỗ hoàng dương dính đầy bụi.

Kỳ Diên mang gương đồng đến, theo thói quen bước cửa, nhớ đến sự né tránh của Ôn Hạ lúc , khẽ mím môi, dừng ở cửa.

"Ta để gương cho nàng, gương nặng, nàng cầm nổi."

Ôn Hạ nghiêng mặt .

Kỳ Diên đặt gương xuống rời , đóng cửa , canh giữ ở ngoài cửa.

Một lát , Ôn Hạ mở cửa phòng.

Kỳ Diên định hỏi nàng thương ở , nàng sân, hỏi : "Tứ ca ca vẫn về ?"

Kỳ Diên hít sâu một , cố gắng lệnh cho đừng nổi giận nữa, giọng vô cùng bình tĩnh: "Hạ Hạ, nàng thương ?"

"Ta ."

Kỳ Diên thấy trong mắt hiện lên vài phần may mắn, ấn cánh tay tên b.ắ.n trúng: "Nàng giúp xem vết thương một chút ?"

Hắn , cũng đau, tại nàng ôm khác mà đau lòng rơi lệ, nàng thể nghĩ đến một chút , mới là phu quân của nàng.

"Hoàng thượng tay thương, thể tự xem ?"

Giọng lạnh lùng của Ôn Tư Hòa vang lên, cũng từ chính sảnh , tay cầm một ít táo tàu, còn rửa sạch sẽ, vỏ còn dính những giọt nước sạch.

Kỳ Diên nheo mắt vui.

"Tứ ca ca, ?"

"Đi xem đường." Ôn Tư Hòa vẻ mặt nghiêm trọng: "Đây là ngõ cụt, tuy tiếp, nhưng phía hẳn là vực sâu, Yên quốc nhiều địa hình như , e là trong thời gian ngắn sẽ đường ."

Hắn liếc Kỳ Diên: "E là mắc kẹt ở đây nhiều ngày, chờ của tới tìm."

Kỳ Diên giọng điệu lạnh nhạt: "Phía là vực sâu, sách vở trong phòng từ ? Gần đây hồ nước nào ?"

Hắn đang nghi ngờ lời Ôn Tư Hòa.

Ôn Tư Hòa chuyện với Kỳ Diên, nhưng vẫn sẽ trả lời những câu hỏi của .

"Nơi hẳn là nơi ở của ẩn sĩ, vùng Lâm Châu gần đây xảy một trận động đất, lẽ đổi địa hình nơi , cắt đứt con đường ."

Kỳ Diên cũng tự dò đường, nhưng yên tâm để Ôn Hạ ở đây một .

Nàng cau mày, gương mặt gió tuyết tàn phá đỏ bừng, đôi môi cũng mất vẻ hồng nhuận ngày thường.

Kỳ Diên và Ôn Tư Hòa gần như đồng thanh : "Nàng/Muội ngủ ở đây ."

Ôn Hạ hai bọn họ.

Ôn Tư Hòa: "Muội cứ ở phòng , chịu thiệt thòi vài ngày, chờ của tới là thể ngoài ."

Kỳ Diên đương nhiên thích nửa câu của , nhưng cũng với Ôn Hạ: "Nàng nghỉ ngơi ."

Nói xong, Kỳ Diên sang trái, Ôn Tư Hòa sang , hai chắn đường , nhất thời đều liếc lạnh đối phương.

"Tránh , tìm củi."

"Ta tìm đá lửa."

Hai đầy ẩn ý, đều tự việc của .

Bọn họ đều nghĩ đến việc nhóm lửa sưởi ấm cho Ôn Hạ .

Hai bóng cao ráo đều biến mất ở hai bên, Ôn Hạ cau mày lo lắng, nắm chặt áo lông chồn, đương nhiên lo lắng cho tình hình hiện tại.

Nàng căn bản hy vọng hai bọn họ gặp .

Một là Đại Thịnh, một là Yên quốc, vốn là kẻ thù, cho dù hiện tại đình chiến cũng là đình chiến bằng hiệp ước hữu nghị.

Nàng càng bất kỳ ai trong hai gặp nguy hiểm đến tính mạng trong chuyện .

Không , nàng thể trở thành hồng nhan họa thủy!

Toàn đau nhức như rời , Ôn Hạ mệt mỏi chỉ xuống.

mặt bàn đầy bụi, ga giường chăn đệm cũng sạch sẽ, trong phòng thảm, thậm chí là nền đất, ngay cả một viên gạch sạch cũng , váy dài lê mặt đất, dính đầy vết bẩn.

Ôn Hạ cảm thấy khó chịu , nhưng cũng thể so đo.

Rơi từ vách núi cao như xuống, nàng thể sống sót là vạn hạnh.

Cởi bỏ áo khoác lông cáo, Ôn Hạ thậm chí tìm một chỗ sạch sẽ để treo quần áo, thở dài, đặt nó lên giường.

Nhẹ nhàng nâng váy, Ôn Hạ dậy đến bên giếng múc nước, chợt thấy một vũng m.á.u đỏ tươi nền tuyết bên cạnh.

Nàng sững sờ, đương nhiên dấu chân dài và sâu bên cạnh là của Kỳ Diên.

bây giờ nàng sẽ quan tâm đến nữa.

Nàng chỉ thể càng lạnh nhạt với , mới thể hiểu tâm ý của nàng mà khó mà lui.

"Hạ Hạ?"

Giọng lo lắng của Ôn Tư Hòa vang lên.

Ôn Hạ nắm chặt dây thừng và thùng gỗ giếng, luống cuống đầu .

Ôn Tư Hòa chạy về phía nàng, Kỳ Diên cũng buông củi trong tay, sải bước chạy về phía nàng.

"Nàng ?"

Quả nhiên là luyện công, Kỳ Diên chạy đến mặt Ôn Hạ , lo lắng kéo nàng lưng, cảnh giác cái giếng nước sâu hun hút.

"Nếu rơi xuống thì !"

Ôn Hạ u ám : "Ta múc nước."

Nàng luống cuống ngước mắt Ôn Tư Hòa: "Ta dọn dẹp phòng ốc một chút, nhưng mà chúng..."

Chúng nó căn bản lời hu hu.

Sợi dây thừng giống như dây sắt, bám chặt cọc gỗ, nước nóng để tưới, nàng thậm chí thế nào để gỡ sợi dây thừng đóng băng đó . Vừa vịn giếng, chắc dọa bọn họ sợ .

Ôn Tư Hòa kéo nàng lưng, dùng ngăn cách Kỳ Diên: "Về phòng, ."

Kỳ Diên cũng quan tâm đến hành động chọc tức của Ôn Tư Hòa nữa, chỉ với Ôn Hạ: "Phòng của nàng để dọn dẹp, nàng về ."

Ôn Hạ bất đắc dĩ trở về phòng, trong lòng đầy áy náy.

May mà nàng tìm chăn bông sạch sẽ, tuy rằng mùi ẩm mốc lâu ngày khó ngửi, nhưng dù cũng sạch sẽ hơn giường.

Nàng từng những việc , dù chỉ là ga giường cũng chậm.

Trong bếp, Kỳ Diên chẻ củi, Ôn Tư Hòa nhóm lửa, đun một nồi tuyết trắng.

Gian bếp lạnh lẽo thông gió dần dần ấm lên, nhưng ánh mắt hai như ăn tươi nuốt sống đối phương, khí lạnh đến cực điểm.

Kỳ Diên lạnh lùng : "Yên đế nếu dân chúng Yên quốc lầm than, nhất nên an phận thủ thường."

Ôn Tư Hòa thẳng mắt Kỳ Diên, hề yếu thế.

"Vậy thì Thịnh hoàng cứ việc thử xem, giả điên giả khờ chịu nhục nhiều năm, sớm sợ gì nữa. Dù dốc lực quốc gia, cũng bảo vệ yêu."

"Nàng là thê tử của !"

Ôn Tư Hòa lạnh giọng: "Ngươi bái đường thành với nàng , tế cáo trời đất với nàng ? Ta tôn trọng sự lựa chọn của Hạ Hạ, nếu Thịnh hoàng thật lòng yêu nàng, cũng nên tôn trọng nàng chọn ngươi ."

Kỳ Diên nắm chặt nắm đ.ấ.m trong tay áo, lạnh lùng khuôn mặt tuấn tú đang khiêu khích mắt, hận thể dùng vũ lực quyết đấu với kẻ thù mắt.

Nhớ đến chuyện Ôn Tư Hòa hôn thê tử của , ánh mắt Kỳ Diên càng thêm lạnh lẽo.

Nhìn làn khói trắng bốc lên từ nồi nước, vì Ôn Hạ, cuối cùng vẫn nhịn xuống lúc . Co giật bàn tay đau đớn, lạnh lùng thêm một thùng tuyết nồi.

Ôn Tư Hòa bưng than đang cháy phòng Ôn Hạ.

Kỳ Diên bưng nước nóng sạch sẽ đến mặt Ôn Hạ.

Loading...