Bạo Quân Bại Dưới Tay Tiểu Hoàng Hậu - Chương 95
Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:32:42
Lượt xem: 569
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiến sự chút tiến triển nào, Kỳ Diên càng ngày càng nghiêm nghị lạnh lùng, còn nở nụ nữa.
Hắn cầm lấy bản đồ Đại Thịnh và Yên quốc, cả ngày vùi đầu sổ sách.
Tin tức từ chiến trường truyền về Tuyên Thành, luôn cách vài ngày.
Mỗi thấy tin tức thất bại liên tiếp trong thư, Ôn Hạ luôn tự an ủi rằng đây là tin tức của mấy ngày , Bắc Địa hôm nay nhất định sẽ tin thắng trận. Đáng tiếc mỗi nhận thư đều tin tức gì .
Lý Giao Nguyệt nhíu chặt mày, giống như Ôn Hạ, nàng lo lắng về chiến sự hiện nay: "Nếu Yên quốc đánh hạ Ô Lô, Ngân Khánh cũng là lãnh thổ của bọn họ, Yên quốc chính là quốc gia lớn nhất, mấy chục năm sẽ đầu đánh Đại Thịnh ?"
Ôn Hạ trong thư phòng, lá thư báo tin thất trận, mày liễu nhíu chặt, trong mắt phượng ngưng tụ một vùng u sầu.
Kỳ Diên sẽ khoanh tay , cam tâm tội nhân thiên cổ.
thực lực của Đại Thịnh hiện nay địch nổi Yên quốc.
Nếu như khi giao chiến với Ô Lô, quốc lực Đại Thịnh còn dồi dào, Yên quốc dám manh động.
Hiện tại Hoắc Chỉ Chu chọn đúng thời điểm để khai chiến.
Nàng mấy ngày liền ăn ngon ngủ yên, mỗi ngày chỉ ăn vài miếng thức ăn buông đũa.
Lý Giao Nguyệt khuyên nhủ: "Muội lo lắng cho Hoàng thượng cũng thể ăn cơm, ăn thêm chút nữa ."
"Ta chỉ lo lắng cho Hoàng thượng." Ôn Hạ lắc đầu, Lý Giao Nguyệt chút thôi.
"Hoàng thượng thư khuyên hồi kinh, sợ gặp chuyện may. Hạ Hạ, chúng hồi kinh thôi."
Ôn Hạ suy nghĩ lắc đầu: "Nguyệt Nguyệt, phái hộ tống tỷ hồi kinh ." Nhìn Lý Giao Nguyệt, Ôn Hạ cảm thấy áy náy trong lòng.
Lý Giao Nguyệt ở Bắc Địa bầu bạn với nàng gần một năm , Ôn Hạ nỡ lỡ nàng: "Đều là lỡ tỷ..."
"Nói gì mà lỡ, cả đời chỉ gả cho đại ca , dù đại ca cũng ý với , cũng mắt ai khác, hồi kinh chỉ sợ nhà lải nhải thôi. Thà như còn thích ở bên cạnh hơn." Lý Giao Nguyệt giúp nàng thu dọn văn thư bàn.
Ôn Hạ cảm động trong lòng: "Đợi chúng đánh thắng trận hồi kinh, nhất định sẽ tác hợp tỷ và đại ca thật ."
Hai , trong bầu khí nghiêm nghị của chiến sự hiếm khi một chút vui vẻ.
Thời gian ngày ngày trôi qua, chiến trường tin chiến thắng truyền về, Kỳ Diên với nàng trong thư bảo nàng đừng lo lắng, tự kế sách.
Ôn Tư Lập nhận thư Ôn Hạ gửi đến, trong thư rõ điều về tình hình do thám tử Yên quốc điều tra .
Trong thư , Hoàng đế Yên quốc là trọng dụng tài, dùng ân uy song , tinh thông binh pháp. Yên quốc bây giờ còn là tiểu quốc sắc mặt khác như nữa, quốc thế đang cực kỳ cường thịnh.
Chớp mắt, Ôn Hạ chằm chằm những dòng chữ , nhất thời ngẩn .
Tấu chương của các huyện do Quận thủ Thường Thiện Trị đưa tới vẫn còn đang chờ nàng xem xét, Ôn Hạ ngay ngắn án thư, cứ thế xem cho đến khi màn đêm buông xuống.
Lúc Lý Giao Nguyệt trong, Hương Sa đang canh giữ ở cửa vẻ mặt đầy lo lắng. Lý Giao Nguyệt hỏi: "Hạ Hạ vẫn còn đang bận ?"
"Hoàng hậu nương nương án thư hai canh giờ , lúc xem mệt quá nên ngủ , nô tỳ nỡ đánh thức nương nương."
Lý Giao Nguyệt nhẹ nhàng tiến lên, Ôn Hạ gục bàn, tóc mai rối, nhắm mắt ngủ, tiếng hít thở mang theo chút nặng nề của sự mệt mỏi.
Lý Giao Nguyệt sức lực lớn, cần Trứ Văn tới, nàng cúi bế ngang Ôn Hạ về phòng ngủ.
Tiếng động cực kỳ nhỏ vẫn đánh thức Ôn Hạ, một đôi mắt trong veo mang theo vẻ mơ màng tỉnh ngủ, chằm chằm Lý Giao Nguyệt.
"Ta ngủ mất , Nguyệt Nguyệt tỷ mau thả xuống." Ôn Hạ lo lắng Lý Giao Nguyệt bế nổi nàng.
"Muội nên nghỉ ngơi ." Lý Giao Nguyệt đặt Ôn Hạ lên giường, gọi Bạch Khấu và Hương Sa đến hầu hạ nàng rửa mặt.
Ôn Hạ tranh cãi với họ, dù thì công việc cũng xử lý xong.
Kỳ thực hiện tại nàng cũng cần ở biên quan nữa, việc an trí chiến tranh ở Đàm Thành quan sớm đấy, bá tánh trở cuộc sống bình thường, nàng ở đến hôm nay, lẽ chỉ là vì những bức thư mỗi ngày thôi.
Thư của Kỳ Diên mỗi ngày.
Lúc ban đầu, bọn họ chỉ trong thư về những điều thấy, những việc trải qua mỗi ngày.
Sau đó, bọn họ cho về thời tiết. Là mưa xuân như tơ, gió nhẹ như lan, là lá thu rơi rụng, tuyết đông trong veo...
Ôn Hạ từ lúc nào quen với thư của Kỳ Diên.
Nàng nhớ tới Du Dao với nàng trong thư, rằng chia sẻ chính là yêu, là lãng mạn, là quan tâm.
Nàng hiểu.
Nàng chẳng qua chỉ là những điều thấy trong thư mà thôi.
hơn một tháng khi Kỳ Diên sắp trở về, nàng quả thực vui, chuẩn trang hoàng phủ , để đón một cái Tết Nguyên Tiêu thật vui vẻ.
Mà giờ đây kiên quyết trấn giữ bên ngoài Ngân Khánh, nàng sẽ lo lắng, thậm chí gì đó cho trận chiến .
Các nha hầu hạ nàng ngủ, nhưng Ôn Hạ ngủ .
Bên gối, Lý Giao Nguyệt đang ngủ say, tiếng hít thở đều đều, Ôn Hạ trở , thật lâu mới ngủ .
Nàng mơ thấy Kỳ Diên trong mơ.
Kỳ Diên đầy máu.
Nàng hét lớn một tiếng "Đừng", tỉnh dậy từ cơn ác mộng .
"Hạ Hạ?" Lý Giao Nguyệt vội vàng dậy vỗ lưng Ôn Hạ.
Ôn Hạ ôm n.g.ự.c thở hổn hển, tóc mai ướt đẫm mồ hôi.
"Ta mơ thấy , ..."
"Muội mơ thấy thua trận ?"
Ánh mắt Ôn Hạ chứa đầy sợ hãi: "Ta mơ thấy Yên đế giương cung b.ắ.n tên, mũi tên đó..." Mũi tên đó xuyên qua n.g.ự.c Kỳ Diên.
Sắc mặt Ôn Hạ trắng bệch, xuống, nhưng tài nào ngủ .
Lý Giao Nguyệt những lời an ủi, bảo nàng đừng lo lắng như .
Ôn Hạ cuối cùng cũng giấu giếm nữa: "Nguyệt Nguyệt, luôn cảm thấy giống ." Nàng rõ cảm giác trong lòng, chỉ mong tất cả đều là ảo giác.
"Kể từ khi chiến sự xảy , Yên đế vẫn luôn ở Đông Đô khống chế việc ở biên quan. Ô Lô từng bước chiếm lấy, Ngân Khánh thì cứ thủ vững đánh, lo sẽ chọn thời cơ chủ động tấn công Bắc Địa."
Lý Giao Nguyệt lắc đầu sẽ , Yên quốc sức lực để đánh hai nước cùng lúc, nàng trêu chọc: "Muội cũng hiểu Yên đế."
Ôn Hạ : "Có lẽ cũng hiểu đôi chút, từng suýt nữa đồng ý gả cho ."
Lý Giao Nguyệt ngạc nhiên đến ngây .
Ôn Hạ kể với nàng về chuyện cũ ngắn ngủi , trong lòng chỉ còn áy náy.
"Những ngày đang nghĩ, nếu tự cầu xin , liệu tha cho Ngân Khánh ."
"Muội đừng ngốc!" Lý Giao Nguyệt : "Hoàng đế lòng khó đoán, thể đoán ? Con đổi từ lâu !"
Đây đương nhiên cũng là điều Ôn Hạ lo lắng, những ngày qua nàng vẫn luôn do dự, tự cầu kiến Hoắc Chỉ Chu, để tha cho Ngân Khánh. nàng nghĩ, là nàng với Đại Thịnh, dù hiện tại nàng vẫn là Hoàng hậu, Kỳ Diên cũng sẽ đồng ý.
Hơn nữa, nàng căn bản nghĩ tới điều kiện của Hoắc Chỉ Chu, chẳng lẽ đưa điều kiện gì nàng cũng sẽ đồng ý ?
Đương nhiên là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-quan-bai-duoi-tay-tieu-hoang-hau/chuong-95.html.]
Hắn hại c.h.ế.t cha nàng.
Ôn Hạ dần tỉnh táo , cũng còn rối rắm chuyện nữa.
Ngày tháng cứ thế trôi qua.
Xuân về, cỏ cây đ.â.m chồi nảy lộc, đất trời cuối cùng cũng một mảnh sinh cơ bừng bừng.
Đầu tháng ba, Ôn Hạ cuối cùng cũng nhận thư của Kỳ Diên.
Trong thư là tin .
Kỳ Diên từ phía đông bao vây Nam quan của Yên quốc, chia ba mặt tấn công các cửa ải trọng yếu biên giới Yên quốc, dẫn quân Yên phân tán binh lực, quân Thịnh sự chỉ huy của Kỳ Diên công phá Ngân Khánh, hiện tại hai quân đang giao chiến kịch liệt.
Trận là do Hoắc Chỉ Chu đích dẫn quân.
Ôn Hạ lo lắng mong chờ, nhưng hai ngày nhận tin chiến thắng.
Quân công phá Ngân Khánh, liều c.h.ế.t chiến đấu với quân Yên, chiếm nửa thành.
Lý Giao Nguyệt thấy Ôn Hạ mắt đỏ hoe, lo lắng hỏi: "Rốt cuộc là tin tin ?"
"Là tin , quân Thịnh đánh tới Nhai Bi hương, xây dựng phòng tuyến từ đó, đẩy lui quân Yên khỏi phòng tuyến!"
Ôn Hạ và Lý Giao Nguyệt đều kích động đến đỏ hoe mắt.
Ba tháng lo lắng thấp thỏm, hai ăn ngủ yên, chẳng chính là chờ đợi ngày .
Ngoài tin chiến thắng, Kỳ Diên còn trong thư rằng Ôn Hạ cần ở vùng đất biên ải lạnh lẽo nữa, lệnh cho Ôn Tư Lập đích tới đón nàng hồi kinh.
Kỳ Diên quyết tâm, đại ca rời khỏi chính sự ở kinh thành, lặn lội đường xa tới Tuyên Thành, Ôn Hạ vốn phiền , giờ phút dù vẫn còn lo lắng cho chiến sự ở Ngân Khánh, cũng chỉ thể đồng ý với Kỳ Diên hồi kinh . Nàng trở thành nỗi lo lắng của Kỳ Diên.
Nàng mài mực thư trả lời Kỳ Diên.
Ôn Tư Lập cũng đến Tuyên Thành ngày hôm .
Đầu xuân đất trời như mới, hoa nở rực rỡ trong sân, cảnh sắc xanh tươi, hương thơm ngào ngạt.
Ôn Tư Lập bước sân phủ nha, hai năm Tể tướng luyện thêm phần thông tuệ trầm , gương mặt cứng rắn nghiêm nghị, mãi đến khi thấy Ôn Hạ mới dịu . Đã lâu gặp, trong mắt chỉ sự cảm động của một , cha.
Ôn Hạ vui mừng gọi: "Đại ca!"
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Ôn Tư Lập câu nệ lễ tiết, khi hành lễ quân thần xong liền ôm nàng lòng, nhẹ nhàng vỗ vai nàng, trong mắt chỉ thương xót.
"Một năm nay chịu khổ ."
Ôn Hạ lắc đầu: "Muội , ngược là Nguyệt Nguyệt chịu khổ cùng ở biên quan, tỷ với tình như tỷ , chịu lạnh, giúp việc, chẳng gì để báo đáp tỷ cả."
Lý Giao Nguyệt bên cạnh, hai đoàn tụ, thấy Ôn Hạ , liền giả vờ thoải mái liếc xéo Ôn Tư Lập một cái, nhưng lặng lẽ quan sát vẻ mặt của .
Ôn Tư Lập sâu Lý Giao Nguyệt, ấn tượng ban đầu dường như cũng khác với hiện tại: "Đa tạ Quận chúa, khi hồi kinh, Ôn gia nhất định sẽ đích đến phủ tạ ơn."
Ôn Tư Lập thẳng vấn đề: "Muội cai quản Đam Thành quan chiến tranh , Hoàng thượng lo lắng Yên đế sẽ mượn chuyện của mà gây sự. Hiện giờ Bắc địa còn an , mẫu và Sơ Nhi kinh đô, cũng nên theo ý của Hoàng thượng, cùng hồi kinh ."
Ôn Hạ gật đầu: "Để đại ca đích chạy tới một chuyến, Hạ Hạ thật hổ thẹn."
"Không . Hạ Hạ của trưởng thành ." Ôn Tư Lập nàng, mỉm .
Ôn Hạ mười chín tuổi, càng thêm xinh động lòng , hàng lông mày thanh tú, đôi mắt dịu dàng chứa đựng cả non sông gấm vóc, còn là dáng vẻ con gái nhỏ yếu đuối ngày xưa, cử chỉ đều là vẻ đoan trang khuynh quốc khuynh thành.
Sơn hà tan vỡ, dân sinh điêu tàn.
Quốc thái dân an, rực rỡ như sông Ngân.
Đều đủ để đổi tâm cảnh và dung mạo nàng hiện tại.
Ôn Tư Lập : "Hoàng thượng công phá ba trọng trấn của Yên quốc, kiểm soát khu vực nguồn nước quan trọng ở Nam Châu của Yên quốc, Yên đế sẽ kiềm chế, giờ thể yên tâm ."
Ôn Hạ mỉm gật đầu, sai Bạch Khấu bọn họ chuẩn bữa tối.
Ôn Tư Lập quyết định sáng sớm ngày mai sẽ rời khỏi Tuyên Thành, tin tức từ miệng nha dịch nào truyền , khiến bách tính trong thành đều xếp hàng bên ngoài phủ nha, xách theo rau dưa và gà vịt nhà , nhất định tặng cho Ôn Hạ.
Bên ngoài phủ nha Ôn gia quân canh giữ, Ôn Hạ ngoài tạ ơn bách tính, bọn họ đều "Hoàng hậu nương nương lên đường bình an, Hoàng hậu nương nương trường thọ trăm tuổi".
Ôn Hạ cảm động trong lòng, vạt áo dài lướt qua dính đầy bụi bặm, nhưng chúng chẳng hề dơ bẩn, giống như những đám mây điểm xuyết.
Trở về phòng, Ôn Hạ buồn ngủ, một bộ váy dài mỏng manh, thừa dịp ánh trăng, thong thả bước sân.
Tay áo mềm mại bay theo gió, eo thon mềm mại, uyển chuyển di động, ánh trăng vẽ nên một bóng hình tuyệt .
Lý Giao Nguyệt từ trong phòng , cảnh tượng hồi lâu ngẩn ngơ, ghế do Hương Sa mang tới, thậm chí dám chớp mắt.
Từ đến nay, mỗi khi hậu cung yến tiệc, nàng luôn thích nhảy múa theo tiếng đàn của Vương Oánh, nhưng điệu múa của nàng giống như tạp kỹ, nào như bóng dáng Ôn Hạ mắt khiến khó quên.
Cả sân thơm ngát, bóng dáng xinh ánh trăng như tiên nữ giáng trần.
Điệu múa của Ôn Hạ hề dung tục, hề lấy lòng, giống như một con chim công sống động đang vui vẻ xòe cánh.
"Sao từng thấy Hạ Hạ nhảy múa?" Lý Giao Nguyệt kinh ngạc hỏi Hương Sa.
Hương Sa bóng dáng nữ tử trong sân cũng chìm đắm trong sự ngẩn ngơ, mỉm đáp: "Nương nương từ nhỏ nhảy múa, khi đó vui, thấy đứa trẻ tới phủ nhảy múa, thích điệu múa đó, liền giữ đứa trẻ để học."
Ôn Hạ chín tuổi mỗi ngày đều bầu bạn với vũ đạo, với tiếng đàn, giấu hết điều vui trong những điệu múa đó.
"Sau đó, Nương nương cung, liền nhảy múa nữa, là Hoàng hậu nên đoan trang thận trọng." Hương Sa vô cùng tiếc nuối trong mắt.
Ôn Hạ lâu nhảy múa, động tác xoè cánh cuối cùng kịp thu , thể loạng choạng một cái, Lý Giao Nguyệt chạy tới đỡ lấy.
Đêm trăng hoa, hương thơm thoang thoảng.
Khuôn mặt trắng nõn ửng đỏ, Ôn Hạ thở nhẹ, mỉm hỏi Lý Giao Nguyệt: "Vừa chỗ nào ? Ta lâu nhảy, đều lụt nghề ."
"Nào chỗ nào , quả thực là tiên nữ trời giáng xuống!"
Ôn Hạ khẽ mỉm .
"A chịu nổi, đừng với như !" Lý Giao Nguyệt bế Ôn Hạ kiểu công chúa, ôm ngang nàng trở về phòng: "Ta thích tên đại ca lạnh lùng nữa, thích nữ tử cũng tệ, mau trở về để hôn một cái!"
Ôn Hạ và Hương Sa, Bạch Khấu đều chọc .
Đêm nay, nàng mệt mỏi nhưng trọn vẹn chìm giấc ngủ.
Ngày hôm , Ôn Tư Lập chuẩn xong đội ngũ hồi kinh, Ôn Hạ cũng thu dọn thoả, dậy bước khỏi cửa phòng.
Một đoàn đang định lên xe ngựa, bên ngoài phủ nha truyền đến tin cấp báo từ Bắc địa, trực tiếp đưa đến tay Ôn Tư Lập - vị tả tướng.
Ôn Tư Lập mở thư xem, lông mày càng lúc càng cau .
"Đại ca?" Ôn Hạ lo lắng hỏi: "Trong mật hàm gì?"
"Hoàng thượng trúng kế gặp nạn..." Ôn Tư Lập đưa thư cho Ôn Hạ.
Ôn Hạ từng dòng chữ, sắc mặt tái nhợt, hai tay run rẩy.
Kỳ Diên chiếm Nhai Bi hương liền chọn địa thế lợi để bày trận, dụ quân Yên trận, đánh tan địch quân. Quân Yên rút lui trăm dặm, quân Thịnh tấn công thứ hai phục kích, bốn phương tám hướng đều là mai phục, quân Thịnh trúng kế.
Đây là kế dẫn quân tròng mà Hoắc Chỉ Chu trả cho Kỳ Diên.
Mà bầu trời, chim ưng đen chao liệng quân Thịnh, tám vạn tinh binh quân diệt, Kỳ Diên cũng biến mất trong Ngân Khánh nhỏ bé .