Thật sợ nàng giây tiếp theo sẽ bắt đầu chỉnh sửa tư thế  của .
“Khụ khụ…” Ta khẽ ho hai tiếng.
“Bệ hạ  khó chịu ở cổ họng ?” Nói xong, nàng  dậy rót một chén , “Người hãy uống chút nước cho đỡ, lát nữa thần  sẽ cho  mang lê đường phèn đến.”
Ta  nàng cau mày, giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng đang định  dậy  nữa, đưa tay vuốt phẳng nếp nhăn  trán nàng.
“Đừng học cha nàng, cứ động một tí là cau mày.”
Nàng ngẩn ,   nên trả lời thế nào.
Ta   ngoài cửa sổ, thời gian chắc cũng sắp tới .
“Ừm… lê hấp đường phèn, trẫm  uống do chính tay nàng .”
Từ Khanh Nhi cuối cùng cũng  hồn, đáp một tiếng “Vâng”,  đó vội vàng rời .
Ta cũng canh đúng thời gian, lén lút đến Ngự Thiện Phòng xem nàng,  nàng dụi đầu  lòng mẫu   lóc, nức nở  nhớ nhà.
Lão già Từ Nghịch Chu  động tác chậm chạp như rùa bò, chờ ông  đưa nhạc mẫu của trẫm đến, còn  bằng trẫm tự   tay.
Hừ hừ, trẫm đúng là một  phu quân .
Khi , Từ Khanh Nhi và nhạc mẫu  cùng bàn,  thấy  sự  ơn trong mắt Từ Khanh Nhi.
Ta  thích ánh mắt như , giữa phu thê cần gì  cảm ơn. Hoàng hậu của trẫm  khiến cho  trong thiên hạ đều  ghen tị.
 hiện tại  tiện  những điều , bởi vì  đang  nhạc mẫu kể chuyện ngốc nghếch của Từ Khanh Nhi hồi nhỏ.
Ừm, bao gồm cả việc nàng chạy lên núi lén lút ,   bụng đưa khăn tay cho nàng, kết quả nàng  ngã sấp mặt.
Từ Khanh Nhi kéo tay áo nhạc mẫu, nhỏ giọng bảo bà đừng kể nữa, nhưng nhạc mẫu của trẫm là ai chứ, là nữ trung hào kiệt, rượu  lời , cái gì cũng  ngăn , tuôn  hết.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Khó trách Từ Khanh Nhi  uống rượu là say, thì  là di truyền từ mẫu  nàng.
Ta  mà  nhịn  , một bên tiếp lời, một bên liếc  Từ Khanh Nhi, thấy nàng  ngăn  nữa, liền cúi đầu, mặt đỏ như quả táo, vẻ mặt  hổ  thể tả.
Nhạc mẫu đột nhiên đập bàn, mắng lớn: “Bệ hạ, nữ nhi nhà chúng  cái gì cũng , chỉ là tính tình  chút cổ hủ, rõ ràng hồi nhỏ còn hoạt bát lắm, nhưng càng lớn càng nghiêm túc, đến khi  phát hiện  thì  muộn, đều tại lão già nhà , một  trưng  cái mặt lạnh tanh  đủ… còn  kéo theo nữ nhi   bạn!”
Ta  nhịn , bật .
“Thấu hiểu, thấu hiểu sâu sắc…”
Từ Khanh Nhi thấy ,  dùng tay áo che mặt.
Rượu quá ba tuần, lúc chia tay, nhạc mẫu say khướt  , suy nghĩ một hồi  thở dài.
“Bệ hạ, Khanh Nhi tính tình chậm chạp, nếu  gì đắc tội, mong  hãy rộng lượng bỏ qua.”
“Ngài nghĩ nhiều , Khanh Nhi  bao giờ  hành động vượt quá giới hạn,   thể  là đắc tội.” Ta .
Nhạc mẫu  : “Trước đây khi con bé  gả  hoàng gia,   nghĩ, cả đời  nếu  thể tìm  một  phu quân sống với con bé hòa thuận, cũng là  …”
Ta đáp: “Ngài yên tâm,  sẽ hết lòng yêu thương và bảo vệ nàng .”
Nhạc mẫu đột nhiên  lớn: “Quân tử nhất ngôn cửu đỉnh, Bệ hạ, chén  thần phụ kính !”
Ta mỉm  nâng chén, uống cạn.
Quả nhiên là nữ nhi ruột, hai  con đến cuối cùng vẫn còn nhớ chút lễ nghi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-quan-bat-luc-hoang-hau-cung-dau/p11.html.]
Lúc nhạc mẫu rời cung,  thấy ánh mắt lưu luyến của nàng, liền ôm nàng  lòng.
“Nhìn nữa, sẽ biến thành đá vọng phu đấy.”
Từ Khanh Nhi hiếm khi  từ chối, chỉ là giọng   chút buồn bã: “Chia tay  , e là   khi nào mới  thể gặp .”
Ta  hiểu: “Nhớ thì  gặp, ai quy định  chọn thời gian?”
Nghe , nàng  đầu  .
Một lúc  mới lên tiếng: “Cảm ơn.”
Ta  mặt : “Giữa phu thê  cần  cảm ơn.”
Nàng đáp: “… Vâng.”
Không khí im lặng một lúc.
“Vậy, lê hấp đường phèn của trẫm ?”
Ta bê một chiếc ghế nhỏ,  nàng khoét ruột lê, cho đường phèn , hấp lê.
Nước trong nồi  lửa trong lò đun sôi sùng sục, khói trắng bốc lên nghi ngút, bao phủ lấy nàng.
Lúc ,  và nàng chẳng khác gì một đôi phu thê bình thường.
Có lẽ ánh mắt của  quá nóng bỏng, nàng  chút  thoải mái, lên tiếng hỏi: “Bệ hạ  cứ  chằm chằm thần  ?”
Ta : “Hoàng hậu  nhan sắc tựa tiên nữ, khiến    đến ngây ngất cũng là điều dễ hiểu.”
“Người  trêu chọc thần  .” Nàng  sang chỗ khác.
Ta  dậy, từ phía  ôm lấy nàng.
Cùng nàng chìm  làn khói trắng.
“Bệ hạ?”
“Cứ ôm một lúc như  .”
“Còn nữa, đừng gọi  là Bệ hạ nữa.”
“Vậy gọi là gì?”
“A Diễn? Phu quân? Chỉ cần   là những từ ngữ xa cách như Bệ hạ là .”
“… Vậy gọi là A Diễn?”
“Nếu Khanh Khanh thích,  cũng  .”
“A Diễn, ngọt ?”
“Giống như nàng .”
Từ Khanh Nhi  lời  của   cho nghẹn họng.
Ta  vẻ mặt phức tạp của nàng, ho khan một tiếng: “Chỉ là  đùa thôi, nàng đừng để tâm.”
“Ừm.” Khóe mắt nàng cong cong.