Lần đầu tiên  thấy nàng , khi đó    là Hoàng đế.
Lúc   chỉ là Tam hoàng tử trong cung,   sủng ái lắm, nhưng cuộc sống cũng coi như thoải mái.
Ta đang lang thang  mục đích  một ngọn đồi nhỏ,  tình cờ gặp một thiếu nữ  xổm  gốc cây  ngừng .
Với tư cách là một hoàng tử,  đưa cho nàng một chiếc khăn tay.
"Lau ."
Nàng ngẩng đầu  , khuôn mặt nhỏ nhắn còn non nớt ướt đẫm nước mắt, hàng mi ướt sũng, đôi mắt to chớp chớp,  ngoan ngoãn.
Khiến    mà thấy thương.
Nàng nhận lấy khăn của , lau lung tung lên mặt, giọng  khàn đặc vì : "Đa tạ công tử."
Ta vốn định  việc   cần lưu danh, nhưng  đường rời  một cách tiêu sái, vì   đường nên  ngã sấp mặt.
"Phụt."
Quay đầu  , tiểu cô nương  đang phá lên ,   bắt gặp còn  nũng.
Danh dự cả đời của !!!
6.
Ta vốn nghĩ, cả đời  cứ  một vị vương gia nhàn tản, tiêu d.a.o tự tại là  .
 Thái tử tạo phản  trấn áp, những   khác đều chìm đắm trong tửu sắc, phụ hoàng vì chuyện  mà qua đời.
Khi  đẩy lên ngôi Hoàng đế, trong lòng    sụp đổ.
Từ nay về ,  vai  là bá tánh muôn dân, là vận mệnh quốc gia.
Sau  khi gặp  cô gái nhỏ đó, nàng đang ngoan ngoãn  bên cạnh Từ Nghịch --  , Từ Tể tướng,    , lạnh lùng như băng.
Toàn  tỏa  khí chất " lạ chớ gần".
Hệt như một… bản  của Từ Nghịch Chu.
7.
Trong buổi tuyển tú, đủ loại mỹ nhân  trong đại điện, khiến   hoa cả mắt.
Ta liếc  Từ Khanh Nhi.
Nàng thần sắc nghiêm nghị, quả nhiên  phong thái của một mẫu nghi thiên hạ.
Ta  hiểu, rõ ràng lúc  là một cô nương nhỏ hoạt bát như , bây giờ  trở nên cứng nhắc thế .
Thu hồi tâm trí, hoạn quan  bắt đầu giới thiệu gia thế của các tú nữ.
Ta tùy tiện chỉ  một cô gái trông cũng tạm , hỏi Từ Khanh Nhi: "Hoàng hậu thấy nữ tử  thế nào?"
"Thông minh đoan trang, cũng ." Câu trả lời của nàng  chút sơ hở.
Ta   tên của một nữ nhi khác của đại thần.
"Nền nã đoan chính,  tệ."
Ta liên tiếp hỏi vài , câu trả lời nhận  đều là "cũng ", " tệ".
Ta đảo mắt  quanh đại điện, ánh mắt dừng    một tú nữ ăn mặc lòe loẹt.
"Nữ tử  tâm cơ thâm trầm, e rằng..." Từ Khanh Nhi hiếm khi cau mày.
"Chính là nàng ." Ta cắt ngang lời nàng.
8.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-quan-bat-luc-hoang-hau-cung-dau/p2.html.]
Sở tú nữ quả nhiên là    trúng.
Cao thủ trong việc gây phiền phức cho Hoàng hậu.
 mà quá dính .
Ta dạo chơi Ngự Hoa Viên,  thể thấy nàng đang múa  gốc cây;  phê tấu chương trong Ngự Thư Phòng,  thể  thấy tiếng đàn của nàng;  tan triều về tẩm cung nghỉ ngơi, nàng đến đưa điểm tâm cho ;  đến chỗ Hoàng hậu, nàng nhất định  chen chân  cùng...
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Ta nhịn   nữa, triệu Sở tú nữ thị tẩm.
Không  ý gì khác,  đây  triệu nàng thị tẩm, đơn thuần là sợ Từ Khanh Nhi ghen.
  nhiều ngày trôi qua, nữ nhân m.á.u lạnh   mà   một lời.
Cho dù nàng   Sở tú nữ một câu cũng  chứ!
"Bệ hạ~"
Giọng  nũng nịu kéo  trở về thực tại.
Nghe mà nổi da gà.
Ta ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ tử  mặt  trát phấn dày như vôi vữa, trắng bệch, nhưng  môi  tô son đỏ chót...
Xúi quẩy.
Ta  thể nhịn  nữa, đuổi Sở tú nữ .
Giọng của nữ tử   dễ  bằng Từ Khanh Nhi; ngũ quan  tinh tế bằng Từ Khanh Nhi; tiếng đàn   bằng Từ Khanh Nhi; điểm tâm  ngon bằng Từ Khanh Nhi; ngay cả điệu múa—
Không đúng, hình như   từng thấy Từ Khanh Nhi múa.
Kệ , vốn dĩ  cho nữ nhân đó  cung là để gây chút phiền phức cho Từ Khanh Nhi, kết quả  tự rước họa  .
Quỷ tha ma bắt!
Ta chỉ  một  thê tử dịu dàng hiền thục chu đáo thôi!
9.
Sáng hôm  khi dùng bữa sáng, hiếm khi thấy Từ Khanh Nhi tâm trạng  , mặt mày đều mang theo ý .
Nữ nhân  chắc chắn đang  nhạo   ?
Lần thứ ba thấy nàng .
Nữ tử thì  nhiều một chút   , suốt ngày ủ rũ mặt ủ mày ê,  c.h.ế.t  .
Bất kể nàng  đang  nhạo   , cũng   cả.
Nhìn nàng vui vẻ, hình như cũng  tệ.
10.
Ta là bạo quân.
Ta là bạo quân!
Bạo quân đấy!
Sao  thể dễ dàng  !
Sao  thể vì một nữ nhân mà d.a.o động tâm thần?
…
"Đi dò la xem, tại  Hoàng hậu  vui vẻ như ." Ta  lệnh cho hoạn quan.
Không  , dù  bạo quân cũng đều hỉ nộ vô thường,  tuyệt đối  thể thừa nhận  là vì thấy Từ Khanh Nhi vui vẻ nên  mới vui vẻ.