Tay nàng nắm chặt vạt áo, như đang   một bí mật động trời. Vừa dứt lời, cả  như thoải mái hơn, ngón tay dần thả lỏng,  thở dài một .
Ta bước nhanh đến gần, nàng   sập, lo lắng  , đôi mắt chớp chớp, hàng mi  ngừng rung động, như hai cánh bướm đang vỗ cánh,  vô cùng.
Ngón tay   kìm  mà nắm chặt vạt áo.
Ta   gần, nàng liền lùi  .
Bị  dồn đến mức  còn đường lui, nàng mới  im, ngây ngốc  .
Ta , sinh nhật vui vẻ.
Bỗng nhiên nổi hứng nghịch ngợm, hôn lên má nàng một cái.
Dù  cũng là Hoàng hậu của , sớm muộn gì cũng  hôn.
Hai má nàng lập tức đỏ bừng, ngay cả  thở cũng trở nên gấp gáp.
Nhìn thấy kết quả    hài lòng.
"Chờ  trở về." Ta nhẹ nhàng  bên tai nàng.
Nữ nhân, còn giả vờ nghiêm túc nữa chứ.
 là con nít.
17.
Người đang ở biên cương, xin miễn trả lời.
"Lý Quyền, ngươi đúng là - thường - thắng - tướng - quân của Trẫm đấy!" Ta  tủm tỉm  kẻ đang quỳ rạp  đất.
Lý Quyền  , vội vàng dập đầu lia lịa, cả  run lẩy bẩy: "Bệ hạ, thần  dám! Thần  dám ạ!"
"Ngươi còn mặt mũi   dám!"
Ta hất hết tấu chương chiến thắng  đưa  kinh thành lên đầu .
"Ngươi xem ngươi đánh trận kiểu gì! Tám trăm dặm khẩn cấp đưa về cái thứ ? Sao, Lý tướng quân  địch đánh đến thần trí mơ hồ, bắt đầu hoang tưởng, đảo lộn trắng đen  !"
"Bệ hạ! Xin  ..."
"Người , lôi Lý Quyền xuống, c.h.é.m đầu thị chúng!" Ta trực tiếp cắt ngang lời  xin tha, c.h.é.m luôn cho khuất mắt.
"Bệ hạ! Lý tướng quân ..."
Vẫn còn kẻ xin tha.
Ta liếc  một cái.
"Cũng chém."
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Một câu  nhẹ tênh.
Kệ, ai bảo  là bạo quân.
18.
"Bệ hạ, hiện nay Doanh Châu bốn bề thọ địch, bọn man di sắp đánh  !"
"Địch  bao nhiêu ?"
"Một vạn..."
"Ta  bao nhiêu ?"
"Sáu... sáu... sáu..."
"Sáu vạn?"
"Sáu... sáu nghìn..."
Ta im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-quan-bat-luc-hoang-hau-cung-dau/p4.html.]
Bây giờ  về hoàng cung còn kịp ?
"Bệ... Bệ hạ..." Ngụy Hành quỳ  mặt đất, giọng  run rẩy.
Biết thế lúc nãy  c.h.é.m hai tên võ tướng đó... Hu hu hu binh lực của ...
Giờ thì  , chỉ còn cách liều c.h.ế.t đánh một trận.
19.
"Ngụy Hành, ngươi dẫn hai trăm  hộ tống bá tánh Doanh Châu đến Lâm Thành lánh nạn,  khi mặt trời lặn  rời  hết."
"Cù tướng quân, ngươi dẫn năm nghìn   trì hoãn thời gian, nhớ kỹ, tận lực bảo  binh lực, đừng ham chiến đừng cố thủ, địch đông  ít, giao tranh trực diện chắc chắn thiệt hại."
"Bạch phó tướng, ngươi cùng tám trăm  còn , theo , tập kích doanh trại của chúng. Bọn man di chỉ  đánh đấm, đầu óc ngu si, chắc hẳn   Doanh Châu thương vong nặng nề, chúng nhất định sẽ thừa thắng xông lên, lực lượng phòng thủ doanh trại cũng sẽ suy yếu."
Nhìn vẻ mặt ấp úng của Ngụy Hành,  cũng hiểu    gì.
"Không cần lo lắng, trẫm  đến đây, thì  chuẩn  sẵn sàng hy sinh."
Ngụy Hành  , giọng  khó khăn, đầy bi thương: "Bệ hạ..."
" , nhớ truyền tin cho tên nội gián  bắt  đó, để chúng truyền tin cho bọn man di, cứ ... Trẫm sợ hãi bỏ chạy , còn về việc bịa đặt thế nào thì tự ngươi xem xét."
"Nhất định  phụ lòng Bệ hạ giao phó!" Ngụy Hành lĩnh mệnh khấu đầu,  khỏi doanh trại.
Bạch phó tướng và Cù tướng quân cũng  lượt rời , chuẩn   việc.
Cuộc chiến thực sự, bắt đầu.
20.
Đêm khuya,  cùng tướng sĩ mai phục  ngọn núi cách doanh trại man di  xa.
Quả nhiên như  dự đoán, đám man di  vì  đuổi cùng g.i.ế.c tận,  kéo hết quân , đại bản doanh chẳng còn mấy .
"Lát nữa đánh , đừng đánh rắn động cỏ,  tiên phái vài  nhanh nhẹn xử lý lính canh." Ta dặn dò Bạch phó tướng.
Trước đó bá tánh Doanh Châu di tản  đủ ,  đành  điều thêm một  binh mã.
Man di gian xảo, bốn phía đông tây nam bắc đều  quân phòng thủ, hiện giờ cùng  ở đây,  đến năm mươi ...
Giờ , chắc  khai chiến .
Lính canh  tháp canh   xử lý,   đống lửa  đốt lên để chiếu sáng, trong lòng nảy  một kế.
"Mấy  các ngươi,  quần áo của chúng, theo ." Ta tùy ý gọi vài tên lính trông  vẻ lực lưỡng.
"Bệ hạ, ..." Bạch phó tướng  , ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc.
Ta   giải thích thêm, chỉ tự  dùng trường kiếm c.h.é.m đứt một ít cành cây.
"Nhặt lấy, đốt lửa thiêu lương."
21.
Ta cùng mấy    trộn  đội tuần tra,     mấy vòng.
Kho lương ở phía tây bắc của doanh trướng chủ soái địch, cũng là nơi cách xa chỗ bọn man di ăn mừng hoan lạc.
"Lát nữa các ngươi tìm cơ hội xử lý đội tuần tra,   việc riêng cần ." Ta  nhỏ với Bạch phó tướng.
Ta kiếm cớ rời khỏi đội ngũ,  về phía kho lương.
Từ trong n.g.ự.c lấy  bầu rượu đựng dầu ăn, trộm  từ chỗ bọn man di lúc chúng nấu nướng, đang định đổ lên thì  một giọng  thô lỗ từ   ngăn .
Người  mặt là một tên lính bình thường vai u thịt bắp, râu ria xồm xoàm,  thứ tiếng xa lạ mà    hiểu.
Hắn từng bước ép sát, vẻ mặt đầy cảnh giác.
Nhìn ánh mắt đầy nghi ngờ của ,  chỉ  miệng,  lắc đầu.