33.
Cung môn mở rộng,  một  thúc ngựa   trở về.
Đêm khuya thanh vắng,    quấy rầy giấc ngủ của  khác nên cũng  cho hoàng môn thông báo.
Chỉ là việc nhẹ nhàng san bằng sào huyệt của địch thôi mà, chút công lao nhỏ bé ,  đáng nhắc tới.
Tối nay  còn bày đặt  tiệc tẩy trần, đám đại thần  kính rượu thì cũng nịnh hót, phiền phức vô cùng. Cũng   Từ Khanh Nhi   mà chịu đựng nổi mấy chuyện quanh co , mỗi  yến tiệc đều lo liệu   đấy,  chút sai sót.
Tiểu Lý Tử cứ lải nhải bên tai  suốt, ồn ào c.h.ế.t  ,  đuổi    mới  yên tĩnh.
Đứng một  trong Ngự thư phòng, cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Nhớ tới nụ hôn  lúc chia tay.
Muốn lẻn  Phượng Nghi cung xem Từ Khanh Nhi thế nào.
Phượng Nghi cung canh gác lỏng lẻo, để  dễ dàng lẻn  như .
Xung quanh tối đen như mực, chỉ  ánh trăng mờ nhạt cùng  đồng hành.
Ánh nến lay lắt, trong phòng nàng  mà vẫn còn thắp đèn.
Bóng dáng nữ nhân in  cửa sổ,  động tác  tay, hình như đang thêu thùa.
Ta nhíu mày.
Thêu thùa đêm hôm thế ,  cần mắt nữa ?
Ngón tay chạm  cửa, suy nghĩ hồi lâu,   rụt về.
Bây giờ mà , e là sẽ dọa nàng sợ, nếu nàng run tay,  kim đ.â.m thì…
Thật là  khiến   bớt lo mà.
Đứng  gốc cây  hồi lâu, thấy nàng xỏ kim, tay thoăn thoắt.
Cái gì mà đáng để nàng thức đêm   chứ?
Nếu là quà đón  về, thì cũng  thể miễn cưỡng chấp nhận.
Đêm nay  quấy rầy nàng nữa.
Vui mừng định rời , bước chân đầu tiên  đá  thùng nước.
… Rốt cuộc là cung nhân nào đặt thùng nước lung tung ?
Tiếng động tuy  lớn, nhưng  trong phòng chắc cũng   thấy.
Cửa mở , nữ nhân chỉ mặc một bộ y phục ngủ mỏng manh.
Ánh mắt  và nàng chạm , im lặng hồi lâu.
Một cơn gió thu thổi qua, ống quần  nước  ướt lạnh toát,  bừng tỉnh, bước nhanh , cởi áo choàng khoác lên  nàng.
Từ Khanh Nhi lúc  mới  hồn hành lễ.
"Bệ hạ  về  ạ?"
Không hiểu ,    trong giọng nàng  chút nghẹn ngào, nhưng  cố gắng kìm nén,  để lộ .
"Ừ." Ta đáp.
Từ Khanh Nhi nở một nụ  đoan trang: "Chúc mừng Bệ hạ,  chinh phạt phương Nam , đại thắng…"
"Ta    mấy lời ."
Ta mất kiên nhẫn ngắt lời.
"Những lời ,  khác  là đủ ."
Từ Khanh Nhi  chút lúng túng: "Vậy thần  nên  gì?"
"Những gì nàng nghĩ trong lòng."
Lại là một  im lặng dài.
"Bệ hạ,  đau ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-quan-bat-luc-hoang-hau-cung-dau/p7.html.]
Nàng do dự hồi lâu, cuối cùng cũng  kìm nén  nỗi nhớ nhung trong lòng.
"Chút thương tích ,  đáng là gì."
Ta nghiêm mặt .
Đau, đau c.h.ế.t  .
  là bạo quân, vẫn  giữ gìn uy nghiêm của  chứ.
Từ Khanh Nhi cụp mi: "Bệ hạ về sớm như , cũng  cho cung nhân báo , thần   mà   gì…"
Ta : "Là  sợ quấy rầy   nghỉ ngơi, nên mới  cho cung nhân thông báo."
Từ Khanh Nhi gật đầu: "Những ngày Bệ hạ xuất chinh, Thái hậu ngày đêm cầu nguyện, chỉ mong Bệ hạ bình an trở về. Chắc ngày mai   thấy Bệ hạ, sẽ  vui mừng."
"Còn gì nữa ?"
"…." Từ Khanh Nhi im lặng một lúc,   tiếp, "Lần  Bệ hạ một  xâm nhập  doanh trại địch, thật sự quá mạo hiểm, nếu xảy  chuyện gì bất trắc…"
"Thôi  , trời  khuya, nàng nghỉ ngơi sớm ."
Thật sự    nàng lải nhải những lời mà ngày mai Từ Nghịch Chu lão già  sẽ ,  xoay  định rời .
"Bệ hạ!"
Ta dừng bước: "Chuyện gì?"
"Bệ hạ bình an trở về, thần  cũng  vui."
"Ừ."
…
Trên đường hồi cung, ánh trăng mờ ảo bỗng trở nên sáng tỏ.
Kỳ lạ thật,  khóe miệng   cong lên thế .
Trời sắp sáng,  tự nhiên tỉnh giấc.
 đám đại thần     về,  cần  lâm triều.
Đêm qua trằn trọc mãi  ngủ , khó khăn lắm mới chợp mắt  một lúc,  mà trong mơ   là Từ Khanh Nhi.
Ban đầu hai  cùng  uống rượu  trăng, uống  một nửa, mặt Từ Khanh Nhi đột nhiên biến thành mặt lão già Từ Nghịch Chu , dọa  giật .
May mà  tỉnh dậy, nếu  trong mơ cũng   giáo huấn.
Giấc mơ thứ hai vẫn là Từ Khanh Nhi.
Ta mơ thấy nàng  Ngọc Kiều hãm hại,  may rơi xuống hồ, còn  thì lạnh lùng  .
Nàng  cung nhân cứu lên, từ đó mắc bệnh hàn. Đến mùa đông năm , nàng vĩnh viễn ngủ  ở Phượng Nghi cung.
Ta  dọa cho tỉnh giấc.
Giấc mơ thứ ba vẫn là Từ Khanh Nhi.
Ta mơ thấy nàng sinh hạ một hoàng tử nhỏ, suốt ngày bi bô vây quanh , gọi  là phụ hoàng, ngoan ngoãn vô cùng.
Nàng  mà ghen tị,  đầu  cố ý  để ý đến .
Ta dỗ dành hồi lâu, nàng mới vui vẻ trở .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Giấc mơ  cứ tiếp diễn cho đến khi trời tờ mờ sáng.
Tỉnh dậy, vẫn cảm thấy  chân thực.
Từ Khanh Nhi ngày thường trông nghiêm nghị cổ hủ, trong mơ  mà  yêu kiều đáng yêu đến thế.
Đáng tiếc, cũng chỉ  trong mơ mới thấy  nàng như .
Đi vấn an mẫu hậu, phát hiện Từ Khanh Nhi  ở Vĩnh Thọ cung từ sớm.
Mẫu hậu nắm tay  hỏi han đủ điều, rơi nước mắt  ít.
Ta  mẫu hậu lo lắng, đành    vài bước, chứng minh    cả. Từ Khanh Nhi cũng ở bên cạnh an ủi mẫu hậu,  những lời cát tường.