Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1718: Thần Thụ Bất Ngờ
Cập nhật lúc: 2025-10-22 05:27:37
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt con linh thú , cuối cùng cũng hiểu tại những đó c.h.ế.t hết ở đây.
Nàng thầm so sánh thực lực của đối phương và của , phần thắng… .
, nàng sang Thanh Y bên cạnh, đôi chân định chạy trốn kìm . Bên họ vẫn cao thủ.
Có điều, đối phương hề tấn công ngay như nàng dự đoán, mà chỉ chằm chằm ba một lúc lâu, đó mới mở miệng: “Chủ nhân của mời đến.”
Nói xong nó , bước uyển chuyển… rời .
Tư Mã U Nguyệt liếc Tiểu Thất một cái, hai chớp mắt, đó theo con linh thú.
Thanh Y thấy hai như , bất đắc dĩ lắc đầu, cũng theo.
Con linh thú đó dẫn các nàng một đoạn xa, Tư Mã U Nguyệt thể cảm nhận đường vài luồng thở của linh thú, hơn nữa đều mạnh mẽ. Những thở đó từ khi địa bàn của chúng cho đến khi rời vẫn luôn khóa chặt các nàng, nếu do con linh thú dẫn đường, chắc lao .
“Những con linh thú của Thánh Quân Các chứ?” Tiểu Thất , “Nếu đúng thì phiền phức .”
Trong lòng nàng, Tư Mã U Nguyệt cuối cùng cũng sẽ đối đầu với Thánh Quân Các, bởi vì Thánh Quân Các tham gia việc diệt sát Tây Môn gia năm xưa, còn Đệ Nhất Cốc diệt Tông Chính gia và Âm Dương Cung, cũng tổn hại đến lợi ích và mất mặt Thánh Quân Các. Với tính cách của Thánh Quân Các, điều chắc chắn thể chịu đựng , tìm danh dự. Hơn nữa nếu Tư Mã U Nguyệt chính là hệ Linh Sư mà họ đang tìm kiếm, thì càng là kẻ thù đội trời chung.
Nếu những con linh thú đều là của Thánh Quân Các, đối với các nàng sẽ phiền phức, tuyệt đối là đối thủ đáng gờm!
Con linh thú thấy lời của Tiểu Thất, nhạo một tiếng, “Trên thế giới ngoài chủ nhân , còn ai thể sai khiến chúng ?”
Trong lời đó đối với Thánh Quân Các là đầy sự khinh thường.
Tư Mã U Nguyệt bĩu môi, thầm nghĩ thì các ngươi gì mà ở Thánh Quân Các.
Đi một lúc lâu, Tư Mã U Nguyệt cho rằng quãng đường họ xa lắm, nhưng đến nơi mới phát hiện, cách thánh thành xa.
Nghĩ đến bước thong thả của con linh thú lúc , trông vẻ đơn giản, nhưng mỗi bước đều ý tứ. Tư Mã U Nguyệt trong lòng kinh hãi, thầm nghĩ: “Súc địa thành thốn!”
“Đến , .”
Tư Mã U Nguyệt họ đến nơi nào, bước về phía , cảm giác như bước một khu rừng, bộ cơ thể đều sảng khoái hẳn.
“Đây là… sức mạnh của linh hồn.” Thanh Y cảm nhận thở phiêu tán trong khí, đây là ai.
Tiểu Thất cũng nhớ , nắm lấy tay Tư Mã U Nguyệt, kích động : “Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt, tên là ai ! Thứ trong khí , ngươi hít nhiều . Lát nữa chúng dụ dỗ nó , ngươi sẽ lời to!”
Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc thôi: “Nó lợi hại đến ?”
“Ngươi nó là gì ? Nó là linh hồn chi thụ ngang hàng với Thanh Y! Nếu thể hấp thu tinh hoa của nó, sẽ ích cho việc nâng cao sức mạnh linh hồn của ngươi!” Tiểu Thất hít sâu một , “Đây là thở của nó, ngươi hít thoải mái ?”
Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc thôi, cả một thần thụ ngang hàng với sinh mệnh thụ Thanh Y.
“Ha hả, tiểu tử , bao năm trôi qua, mà vẫn như .” Một giọng già nua vang lên bên cạnh, như thể đang ở ngay bên cạnh.
“Bạch gia gia, Bạch gia gia!” Tiểu Thất buông tay Tư Mã U Nguyệt , kích động nhảy cẫng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1718-than-thu-bat-ngo.html.]
“Bạch lão.” Thanh Y cũng cung kính gọi một tiếng.
Linh hồn chi thụ còn già hơn cả cây sinh mệnh!
“Thanh Y, bây giờ ngươi cũng trở thành cây sinh mệnh thật sự.” Giọng của Bạch lão hưng phấn, “Không ngờ chúng đều sống đến hôm nay.”
“Bạch gia gia, ông ở !” Tiểu Thất thấy linh hồn chi thụ, liền chu miệng hỏi.
Một luồng bạch quang bao bọc lấy họ, giây tiếp theo các nàng xuất hiện ở một nơi khác.
Khác với thể khổng lồ của Thanh Y đây, Tư Mã U Nguyệt chỉ thấy một gốc cây già cỗi, vài ôm xuể, cao cũng chỉ vài mét, đó vài chiếc lá màu trắng.
“Bạch gia gia, ông thành thế !” Tiểu Thất thấy linh hồn chi thụ, hốc mắt lập tức đỏ hoe, chạy đến ôm lấy cây, nhẹ nhàng vuốt ve vỏ cây già cỗi, nước mắt lã chã rơi.
“Ha hả, đừng buồn.” Linh hồn chi thụ từ cây nhanh chóng mọc một chồi non, vuốt ve khuôn mặt nàng.
“Bạch gia gia, ông thành thế ? Tán cây của ông ? Cành cây của ông !” Tiểu Thất đau lòng thôi, vốn tưởng thể gặp bạn cũ, ngờ thấy cảnh tượng như .
“Đừng nữa con gái, thể sống sót gặp , chúng nên vui mừng mới .” Linh hồn chi thụ an ủi.
“Bạch lão, ông …” Thanh Y qua, vuốt ve nếp gấp của cây sinh mệnh, giọng cũng chút nghẹn ngào.
“Thanh Y, ngươi cũng trưởng thành.”
Thanh Y chớp mắt, kìm nước mắt , hỏi: “Bạch lão, chuyện gì , ông thành thế ?”
“Ai…” Cây sinh mệnh thở dài một , đột nhiên nhận thở của Tiểu Thất đúng, một luồng sức mạnh nhẹ nhàng lướt qua cơ thể nàng. “Ngươi khế ước với con ?”
“ .” Tiểu Thất gật đầu, chỉ Tư Mã U Nguyệt : “Đây là khế chủ của .”
“Sao ngươi khế ước với con ? Chẳng lẽ là ép buộc?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Không , Bạch gia gia, Nguyệt Nguyệt là để cứu .” Tiểu Thất kể tình hình lúc đó, Thanh Y ở bên cạnh chứng, linh hồn chi thụ mới gây khó dễ cho Tư Mã U Nguyệt.
Có điều, Tư Mã U Nguyệt vẫn cảm nhận một luồng sức mạnh rót thức hải của , thấy cảnh nàng khế ước với Tiểu Thất ngày đó, và cả những lúc ở chung với Tiểu Thất. Rất nhanh luồng sức mạnh đó thu về.
“Không tệ, hiếm một con như ngươi.”
Tiểu Thất nắm lấy cành cây sinh mệnh, : “Bạch gia gia, ông còn ông ! Sao thành thế ? Có Thánh Quân Các gì ông ?”
“Không gì.” Linh hồn chi thụ nhiều.
Thanh Y đưa sức mạnh xuống lòng đất, ngay đó kêu lên: “Ngươi giam cầm!”
“Cái gì? Bị giam cầm? Bạch gia gia, ông giam cầm ở đây? Có là do Thánh Quân Các ?” Tiểu Thất lập tức nhảy dựng lên, “Ta Thánh Quân Các là thứ lành gì! Không ngờ họ dám hại ông như !”
Tư Mã U Nguyệt thấy phản ứng của Thanh Y và Tiểu Thất lớn như , liền hỏi: “Chuyện gì ?”
Tiểu Thất lập tức lướt về bên cạnh Tư Mã U Nguyệt, nắm lấy tay nàng : “Nguyệt Nguyệt, ngươi cứu Bạch gia gia ! Bạch gia gia đáng thương quá!”
Tư Mã U Nguyệt vỗ nhẹ tay nàng, : “Với còn cần điều ? các ngươi thể cho , chuyện gì xảy ?”