Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1996: Một lũ không biết xấu hổ!
Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:05:27
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa nàng sắp , đám đều luống cuống. Nếu nàng thật sự chạy thoát, bọn họ sẽ vĩnh viễn lỡ mất Thanh Tuyết Liên.
Chờ lâu như nó mới nở hoa, gặp kẻ trộm nó , bây giờ thể là vật vô chủ. Nếu mất , tìm ở ? Làm gì còn đóa Thanh Tuyết Liên thứ hai cho bọn họ hy vọng thăng cấp Đế Quân?
Ngay cả mấy kẻ đoán đó là vật phẩm của Minh Giới cũng đè nén sự khiếp sợ và e dè, lao về phía Tư Mã U Nguyệt.
Tư Mã U Nguyệt ý niệm động, vô Cổ Chiến Hồn xuất hiện, nghênh đón đám . Chiến đấu nổ trong nháy mắt, bộ núi tuyết đều rung chuyển theo. Đặc biệt là ai để Tư Mã U Nguyệt rời khỏi tầm mắt, nên kẻ nào chịu hư chiến đấu.
Rất nhanh, bên ngoài núi tuyết trở nên lồi lõm tan hoang. Tư Mã U Nguyệt cứ nghĩ với cường độ chiến đấu , núi tuyết cũng sẽ gọt thành bình địa, ngờ ngọn núi tuyết vẫn hảo tổn hao gì. Những lực lượng công kích đó khi chạm đến núi tuyết đều thứ gì đó nuốt chửng!
“Thật là một lực lượng cường đại!” Nàng thầm cảm thán.
Đây chính là trận chiến của các cường giả nửa bước Đế Quân! Thế mà ngọn núi thể ảnh hưởng, thực lực của Cửu U nhất tộc quả nhiên cường đại.
“Thất thần ngay lúc , là mất mạng đấy!” Bà lão đột nhiên xuất hiện mặt nàng, một trảo tóm lấy cổ nàng.
Từ lúc U Nguyệt giải quyết kẻ địch đó đến khi bà lão xuất hiện, đến một giây. Xem bà vẫn luôn chằm chằm nàng!
“Ngươi dám chạm , lá gan của ngươi cũng lớn thật!” Tư Mã U Nguyệt với bà . Bà lão cảm thấy nụ đó gì đó cổ quái, nhưng kịp nghĩ kỹ, cảm thấy một luồng nóng rực bò lên bàn tay. Chỉ trong nháy mắt, bàn tay của bà liền biến mất.
Ngọn lửa từ cổ Tư Mã U Nguyệt phụt , leo lên cánh tay bà lão. Bàn tay biến mất, cánh tay cũng hóa thành tro tàn.
Thật là ngọn lửa lợi hại!
Bà lão kinh hãi, nhưng phản ứng cực nhanh, gần như cùng lúc ngọn lửa bùng lên, bà tự chặt đứt cánh tay từ bả vai, đồng thời lùi gấp về , rời xa nàng.
“Là ngọn lửa đó!” Người xung quanh đều cảm nhận nhiệt độ của Tiểu Tước Tước, trận chiến khựng trong giây lát.
Phục Hy ở ngay bên cạnh Tư Mã U Nguyệt. Hắn tuy thể chiến đấu với đám , nhưng Thần Long Lệnh bảo vệ, tạo thành một vòng bảo hộ, giúp vạ lây trong trận chiến.
Tuy kẻ chú ý đến vòng bảo hộ của , nhưng hiện tại ai tập trung . Chỉ cần giải quyết xong Tư Mã U Nguyệt, cũng sẽ bắt.
Phục Hy nữa thấy ngọn lửa của Xích Diễm, kích động thôi, định vươn tay sờ, liền Tư Mã U Nguyệt trừng mắt cảnh cáo.
Hắn ủy khuất rụt tay về, bĩu môi. Cái cũng thể trách , lực lượng Thần Long khiến thấy Chu Tước liền cảm thấy thiết, !
Tư Mã U Nguyệt chuyển sự chú ý về phía bà lão. Tuy mất một cánh tay, nhưng sắc mặt bà cũng quá khó coi, quả đúng là cường giả.
Không thể , đạt đến trình độ của bọn họ, quả thực lợi hại. Ngọn lửa của nàng ngay cả cấp bậc như Địch Hi Diêm Nhai cũng thể may mắn thoát khỏi, mà bà chỉ mất một cánh tay.
“Nửa bước Đế Quân quả nhiên lợi hại. Chỉ tiếc, ngươi Đế Quân, bằng , ngươi còn thể chống đỡ ngọn lửa của thêm một chút!” Tư Mã U Nguyệt .
“Quá cuồng vọng!” Một lão giả bên cạnh giận dữ, ngưng tụ linh lực bao bọc , lao về phía nàng. khi đến cách nàng đầy mười centimet, lão khựng .
Quá nguy hiểm! Lão cảm nhận , nếu tiếp tục, sẽ ngọn lửa nuốt chửng!
Đây rốt cuộc là ngọn lửa gì? Sao lợi hại đến thế!
“Ngọn lửa của nàng quá lợi hại, chúng cần gần! Tấn công từ xa!” Bà lão hét lên, “Nàng hiện dám để ngọn lửa rời khỏi , chúng đến gần sẽ !”
Ánh mắt Tư Mã U Nguyệt trầm xuống. Bà sai, nàng hiện tại quả thực dám để Tiểu Tước Tước rời khỏi . Một khi rời , nàng sẽ lập tức tóm, giống như bà lão .
“Chúng hợp lực g.i.ế.c nàng , đó hãy tính chuyện phân chia Thanh Tuyết Liên!” Kẻ khác đề nghị. Không ngờ, mười mấy vị tôn giả đều vây phía nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1996-mot-lu-khong-biet-xau-ho.html.]
Tư Mã U Nguyệt thầm lạnh, nhiều cường giả cấp tôn giả như cùng đến đối phó , đám đúng là màng thể diện!
Nàng liếc quả cầu , Minh Giới vẫn tới, mà đám động thủ. Xem nàng chỉ thể Hồn Tháp lánh nạn một chút, chờ Minh Giới tới . Chỉ là nếu , Hồn Tháp sẽ bại lộ.
đến nước , bại lộ thì bại lộ, còn hơn là mất mạng!
Vu Lăng Vũ thấy Tư Mã U Nguyệt vây ở giữa, xông tới, nhưng nàng gọi .
Tư Mã U Nguyệt truyền âm cho , nàng sẽ Hồn Tháp, bảo đừng qua đây, để tránh lộ sơ hở, đả thương.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vu Lăng Vũ bực bội, lúc mà nàng còn tâm tình truyền âm? Có tình huống nguy cấp thế nào !
cũng theo lời Tư Mã U Nguyệt. Dù nàng tính toán, cũng thể trơ mắt nàng công kích mà khoanh tay .
Hắn đ.á.n.h bật đối thủ của , lắc một cái đến bên cạnh nàng, cả hai cùng đám lão già khóa chặt.
“Huynh qua đây gì!”
“Đương nhiên là ở cùng nàng. Vạn nhất gì ngoài ý , cũng thể ở cùng nàng!”
Tư Mã UNguyệt nắm lấy tay : “Huynh qua đây , đành miễn cưỡng mang cùng .”
Vu Lăng Vũ : “Vậy nàng bảo vệ thật đấy!”
Giờ nào mà còn ở mặt tình ý ! Diêm Nhai và những khác thầm cằn nhằn, nhưng rảnh tay để giúp bọn họ.
Xem nàng tự tin như , hẳn là cách đối phó đám ?
nghĩ , bọn họ thấy thể nào. Nhiều lão già như cùng khóa chặt, cho dù nàng át chủ bài, thì thực lực tuyệt đối thế , cũng khả năng!
“Chịu c.h.ế.t !”
Mười mấy lão già cùng ngưng tụ linh lực tấn công tới, luồng sức mạnh bàng bạc đó đủ để hủy diệt cả một phương trời đất! Ngay lúc Tư Mã U Nguyệt chuẩn đưa Vu Lăng Vũ Hồn Tháp, những đòn tấn công đó đột nhiên dừng giữa trung.
Hành động của Tư Mã U Nguyệt cũng đồng thời ngừng .
“Xì ——”
Một đạo linh lực tiêu tán.
“Xì ——”
“Xì ——”
Trước ánh mắt kinh ngạc của , mười mấy đạo linh lực đồng loạt tan biến, như từng xuất hiện.
“Không, ?” Phục Hy trợn to mắt xung quanh Tư Mã U Nguyệt, “U Nguyệt, thì ngươi lợi hại như ! Ngươi gì, mà hóa giải hết ngần linh lực?”
Tư Mã U Nguyệt cũng ngơ ngác: “Ta gì !”
“Xem chúng lánh đời quá lâu, đến nỗi bây giờ kẻ dám đến tận nơi của chúng quấy rối. Còn dám g.i.ế.c của Cửu U nhất tộc , các ngươi quả nhiên thật to gan!”