Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2112: Cái tát của Hắc Ảnh
Cập nhật lúc: 2025-10-29 01:20:25
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tây Nhĩ Nỉ ngờ Tư Mã U Nguyệt dễ dàng né tránh cú đ.á.n.h của . Nàng trông thực lực cao, nhưng phản ứng thật linh hoạt.
“Ta cho ngươi cơ hội, là tự ngươi nắm chắc.” Tây Nhĩ Nỉ cũng cảm thấy ngượng ngùng, bà hất cằm Tư Mã U Nguyệt, “Ta cũng với ngươi, rượu phạt dễ uống như .”
Nghĩ đến phận của nàng, nghĩ đến đang việc cầu ca ca của bà , Tư Mã U Nguyệt cố gắng đem sát ý trong lòng áp chế xuống: “Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu ngươi còn tiếp tục ăn lỗ mãng hoặc tự tìm đường c.h.ế.t, sẽ vui lòng thành cho ngươi! Hắc Ảnh, ném bà ngoài cho !”
Hắc Ảnh xuất hiện ngay bên cạnh Tây Nhĩ Nỉ, xách lấy quần áo bà vung ngoài, Tây Nhĩ Nỉ cứ như bay thẳng cửa.
“Động tác thật thô lỗ.” Tư Mã U Nguyệt trêu chọc , “Ngươi thương hương tiếc ngọc chút nào, coi chừng tìm tức phụ (vợ) đó!”
Hắc Ảnh vui liếc nàng một cái, đây chẳng là do nàng bảo ?
Tư Mã U Nguyệt cảm thấy gọi sai , đáng lẽ nên gọi Hoàn tới. Hắn chắc chắn sẽ hiểu, rằng tuy nàng , nhưng kỳ thật Tây Nhĩ Nỉ rời theo phương thức .
Thôi, ném thì cũng ném , tuy rằng việc sẽ gây một ít phiền phức về , nhưng ít nhất ngay giờ khắc , lòng nàng thấy thật sảng khoái.
Tây Nhĩ Nỉ ngờ bên cạnh Tư Mã U Nguyệt còn lợi hại như , kịp phản ứng ném văng ngoài. Cũng may bà phản ứng nhanh, khi rơi xuống đất, thể xoay một vòng trung, lúc tiếp đất lảo đảo, nhưng ít cũng xảy chuyện mất mặt.
"Con tiện tỳ nấu bếp ! Ta nhất định g.i.ế.c ngươi!"
“Rầm—”
Tiếng đóng cửa sầm lửa giận trong lòng bà càng bùng lên dữ dội, bà thầm thề trong lòng cho Tư Mã U Nguyệt c.h.ế.t thật khó coi!
Bất quá, bà cũng xúc động chạy g.i.ế.c Tư Mã U Nguyệt ngay, chút lý trí còn sót bà nhớ bên cạnh Tư Mã U Nguyệt còn một kẻ lợi hại, g.i.ế.c nàng , còn bàn bạc kỹ hơn.
“Két—”
Cánh cửa lớn nữa mở , Tây Nhĩ Nỉ tưởng Tư Mã U Nguyệt hối hận, định xin , liền đắc ý . nụ của bà còn kịp nở rộ đông cứng mặt.
Người từ trong cửa Tư Mã U Nguyệt, mà chỉ là nha theo bà thôi. Ngay cả nha cũng bằng cửa chính, còn ném , đối với bà mà , đây quả thực là sự sỉ nhục tột cùng!
Hai nha thấy bà , vội vàng chạy tới: “Phu nhân, chứ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tây Nhĩ Nỉ lạnh lùng liếc hai họ một cái, xoay rời . Hai nha cảm nhận sát ý trong ánh mắt bà , chần chờ một chút, vẫn vội vàng chạy theo .
Tuy trong mắt phu nhân sát ý, nhưng ít nhất hiện tại sẽ động thủ, chờ phu nhân nguôi giận, các nàng còn khả năng sống sót. nếu bây giờ theo, các nàng sẽ mất mạng ngay lập tức.
Tây Nhĩ Nỉ trở Tiêu gia, đùng đùng lửa giận tìm cha của Tiếu Linh.
“Thật tức c.h.ế.t ! Con tiện tỳ đó nó dám...” Câu kế tiếp của Tây Nhĩ Nỉ đột ngột im bặt khi thấy Tiếu Linh.
Bà , đây đúng là thư phòng của trượng phu mà, Tiếu Linh thế mà xuất hiện ở đây, đây chính là đầu tiên từ tới nay!
Tiếu Linh cũng nghi hoặc bà : “Nương, chuyện gì ? Ai tức giận?”
“Còn là...” Tây Nhĩ Nỉ buột miệng định , nhưng cha Tiếu Linh dùng ánh mắt ngăn , “Cũng gì, chỉ là lúc xử lý sự vụ gia tộc bực thôi. Sao con ở đây?”
“Không hai bảo con học xử lý chuyện gia tộc ? Con đến để học tập, chút hiểu hỏi cha.” Tiếu Linh trả lời, đó khuyên bà: “Mấy chuyện đó cũng cần quá để ý, thì đổi khác là , cần tự tức giận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2112-cai-tat-cua-hac-anh.html.]
“Được, .” Tây Nhĩ Nỉ thuận miệng đáp, “Hai cha con nếu còn việc thì lát nữa đến.”
“Không cần , con hỏi cha xong cả .” Tiếu Linh , “Sổ sách ông nội đưa lúc con còn xem xong, nương cứ cùng cha chuyện, con về xem sổ sách đây.”
Nói xong, ôm lấy đống sách bàn rời .
Tây Nhĩ Nỉ mỉm rời , chờ khuất, mới sang với cha : “Linh Nhi của chúng thật sự đổi !”
“ , hiếm thấy thật.” Cha Tiếu Linh hài lòng , tốn bao nhiêu tinh lực, cuối cùng cũng uổng phí. “Nàng mới gì? Con nhỏ nấu bếp chịu rời ?”
“Nó chỉ là rời !” Nhắc đến Tư Mã U Nguyệt, lửa giận của Tây Nhĩ Nỉ bùng lên. Bà đem chuyện tìm Tư Mã U Nguyệt kể một , đến đoạn là nghiến răng nghiến lợi, hận thể lập tức cho g.i.ế.c nàng để hả giận.
cha của Tiếu Linh trầm mặc, cũng lập tức phái giúp bà như .
“Người ... chúng tạm thời vẫn là đừng động đến.”
“Vì ?” Tây Nhĩ Nỉ liền nổi giận, “Không , nếu nó chịu rời thì giải quyết luôn ? Hơn nữa nó còn vũ nhục như , thể chịu đựng việc nó còn sống đời!”
“, trải qua chuyện hôm nay, cảm thấy chúng vẫn nên tạm gác chuyện thì hơn.”
“Vì ?”
“Linh Nhi tuy rằng hiện tại bắt đầu học tập sự vụ gia tộc, nhưng tâm tính vẫn định. Nếu lúc kích thích, chừng sẽ kích khởi tâm lý phản nghịch của nó.”
“Vậy chúng cứ mặc kệ, nỗi nhục chịu cũng mặc kệ luôn ?”
“Đương nhiên . Sao thể để nàng chịu ủy khuất . Ý là chuyện thể hoãn một chút, chờ tâm tính của Linh Nhi định, cảm thấy nàng còn quan trọng nữa, chúng động thủ.”
“Vậy chờ tới khi nào? Ta nuốt trôi cục tức !” Tây Nhĩ Nỉ vui.
“Là chuyện nàng hả giận quan trọng, là tương lai của Linh Nhi quan trọng?” Cha Tiếu Linh quát lên, “Hiện tại cứ để nó sống thêm mấy ngày, nàng g.i.ế.c nó cũng .”
Tây Nhĩ Nỉ tuy rằng tình nguyện, nhưng vì hài tử của , bà cũng chỉ đành nhịn.
“Đến lúc đó bắt về, đích g.i.ế.c nó!”
“Chỉ cần nàng vui, thế nào cũng .”
Tư Mã U Nguyệt chờ mấy ngày, cứ ngỡ của Tiêu gia sẽ tiếp tục đến gây phiền phức, ngờ bọn họ chẳng động tĩnh gì. Giống như chuyện ngày hôm đó căn bản từng xảy .
Vì rước thêm phiền phức, những ngày đó nàng đều cửa, chỉ chờ Tây Nhĩ Mặc trở về, thuận tiện chờ tin tức bên phía Tiếu Linh.
Ngay lúc nàng sắp mất hết kiên nhẫn, chuẩn sử dụng phương án dự phòng, thì rốt cuộc cũng hai tin tức truyền về.
Tây Nhĩ Mặc trở , và đến Tiêu gia, bởi vì... Tiếu Linh bệnh.
Bệnh của Tiếu Linh kỳ quái, một chút dấu hiệu nào, cũng triệu chứng gì, cứ thế mà ngã bệnh dậy nổi. Chuyện đám Tiêu gia lo sốt vó, y sư, luyện đan sư, độc sư mời ít, nhưng một ai nguyên nhân?
Cho nên Tây Nhĩ Mặc trở về liền đến xem .