Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2124: Truyền tống trận trên Tuyết Sơn
Cập nhật lúc: 2025-10-29 01:20:56
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“U Nguyệt, chúng tìm ở đây hai vòng , thấy bóng dáng Thần d.ư.ợ.c cả. Những nơi sâu hơn chúng cũng dám , nhưng nếu Thần d.ư.ợ.c ở đó, thì bên ngoài cũng cảm ứng chút gì chứ.” Tần Cần .
Tư Mã U Nguyệt đó vẫn luôn cho rằng Thần d.ư.ợ.c hẳn là ở trong núi tuyết , và Tuyết Nữ trong truyền thuyết lẽ chính là Thần dược. ở đây chẳng Tuyết Nữ nào, cũng nguy hiểm gì, càng chút thở nào của Thần dược.
Ngay cả Tiểu Thất cũng cảm ứng , tám chín phần mười là Thần d.ư.ợ.c ở đây.
cứ thế mà rời ? Nàng cam tâm, cũng từ bỏ.
“Ta đến ngọn núi ở giữa nhất xem .” Nàng .
“Không !” Lão Tưởng, Nề Hà và Tần Cần cùng lúc lên tiếng ngăn cản.
“Núi tuyết cũng đáng sợ như trong truyền thuyết, tại thể đến đó?” Tư Mã U Nguyệt ngờ phản ứng của họ lớn như .
“Những truyền thuyết đó dĩ nhiên thật, nhưng nguy hiểm thì thật.” Lão Tưởng .
“Chúng gặp nguy hiểm, là vì Lão Tưởng dẫn chúng tránh những nơi nguy hiểm.” Nề Hà , “ nơi sâu nhất bên trong, ngay cả ông cũng dám .”
“Chúng từng gặp nguy hiểm ở chứ?” Mạch Ngữ hỏi.
“Tuy thấy, nhưng nơi nhiều điểm truyền tống.” Tần Cần , “Những đến đây biến mất, đều là truyền tống . Lão Tưởng.”
Lão Tưởng sang một bên, xách lên một con Minh thú giống thỏ từ trong tuyết, đó ném về phía xa mặt họ. Con Minh thú còn kịp rơi xuống đất biến mất ngay mắt.
“Trời ạ, thật sự truyền tống trận!” Mạch Ngữ nhích gần Nề Hà.
“Nó sẽ truyền tống đến ?” Vu Lăng Vũ hỏi.
“Không . Có lẽ là đến nơi nào khác. Tóm , những rời , từng xuất hiện ở Vô Gian Địa Ngục.” Nề Hà Tư Mã U Nguyệt, “Ngọn núi trong cùng , ngay cả Lão Tưởng cũng chắc . Nếu ngươi cứ khăng khăng , chỉ đành cưỡng chế đưa ngươi .”
Tư Mã U Nguyệt Nề Hà đùa, nếu cố chấp, thật sự sẽ đưa . Nếu đ.á.n.h , dù Hắc Ảnh bọn họ, chắc chắn sẽ thành công. ở nơi thế , e là chỉ động thủ, tất cả bọn họ sẽ truyền tống mất.
“Tôn Thượng chỉ cần Thần d.ư.ợ.c mới đưa thứ ngươi ? Có cách nào khác ?” Tần Cần hỏi.
Tư Mã U Nguyệt lắc đầu, nàng ngọn núi tuyết cao nhất, cuối cùng gật đầu: “Chúng về thôi.”
Nàng thói quen bắt khác trả giá cho hành vi của . Nếu tiến thêm bước nữa, họ vì nàng mà gặp nguy hiểm, thì cũng là vì ngăn cản nàng mà lâm nguy hiểm. Cả hai đều điều nàng .
Nề Hà thấy nàng đồng ý về, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, : “Sau khi về chúng nghĩ cách khác. Thực sự thì để tông môn mặt, Tôn Thượng ít nhiều cũng sẽ nể mặt.”
“Ừm.” Tư Mã U Nguyệt miễn cưỡng . Không tìm Thần dược, tâm trạng của nàng thật sự lên nổi.
Bọn họ rời khỏi núi tuyết, men theo đường cũ về. Nửa tháng , cuối cùng cũng về đến Cần Sơn.
“A ——”
“A —— Chuyện gì thế ?”
Những tiếng kêu t.h.ả.m thiết liên tiếp truyền đến, đều hướng phát âm thanh.
“Lại kẻ đến gần suối nguồn.” Tần Cần quen với những tiếng kêu la , bao nhiêu năm qua, nàng bao nhiêu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2124-truyen-tong-tran-tren-tuyet-son.html.]
Bên cạnh suối nguồn là nơi họ dự định hạ trại đêm nay, nên họ đổi lộ trình, vẫn về hướng đó.
Rất nhanh, họ thấy những đang ăn mòn.
Đoàn đó hơn hai mươi , mười mấy bên ngoài suối nguồn lo lắng , vài sợ đến ngây dại. Mấy khác thì ở xung quanh suối nguồn cách đó xa, một ăn mòn hơn phân nửa , ngay cả tiếng kêu t.h.ả.m cũng phát nổi, chỉ thể rên rỉ yếu ớt.
Bên cạnh những đó, còn mấy bộ xương trắng mới.
Đám canh bên ngoài thấy Nề Hà bọn họ tới, đều cảnh giác, nhưng vẫn bụng nhắc nhở: “Các ngươi cũng đến lấy nước suối ? Nơi thể đến gần , các ngươi đừng .”
Tư Mã U Nguyệt chút ấn tượng với những , lúc ở Tội Lâu, họ là nhóm cần giao phí gia nhập đoàn. Nàng nhớ mục đích của họ chính là đến Cần Sơn lấy nước suối.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Mà mấy thực lực mạnh theo họ, thấy Tần Cần, lập tức tiến lên hành lễ: “Ra mắt Tần quản sự.”
“Miễn lễ.” Tần Cần xua tay.
Rõ ràng là Hộ pháp của Tội Lâu, mà trong mắt khác chỉ là một quản sự. Tư Mã U Nguyệt nàng mà thấy buồn .
“Bọn họ là?” Người cầm đầu kinh ngạc mấy lão giả .
“Vị chính là quản sự của Tội Lâu.” Mấy lão giả giới thiệu.
“Tần quản sự?” Người nọ sững sờ, Tần Cần với ánh mắt nóng rực, “Bọn họ cô lợi hại, cô thể cứu bọn họ ?”
“Trước khi các ngươi đây nghĩ tới nơi nguy hiểm ?” Tần Cần trầm mặt hỏi.
“Chúng cần nước suối đó.” Ánh mắt cầm đầu đan xen lo lắng và hối hận, xem cũng như . “Nước suối thể cải tử sinh, nhục bạch cốt, lấy nó về cứu một vị trưởng bối quan trọng trong gia tộc, cho nên bắt buộc . mà… nhưng mà…”
“ mà ngươi ngờ, khí xung quanh suối nguồn thật sự sẽ ăn mòn thể .” Tần Cần .
“Phải. Bây giờ bọn họ kẹt ở trong, đang dần ăn mòn, còn chúng chỉ . Tần quản sự, của Tội Lâu các cô hiểu rõ Tử Thần Cốc nhất, cô cách cứu họ ?”
“Năm triệu.” Tần Cần , “Một .”
“Được.” Người cầm đầu chút do dự, xem là một kẻ giàu .
Tần Cần cũng sợ quỵt nợ, dám đối đầu với Tội Lâu hiện giờ mấy ai. Nàng lấy một sợi roi dài màu bạc, đến bên suối nguồn, nhắm mắt .
“Sao nàng nhắm mắt ?” Mạch Ngữ nắm chặt cánh tay Nề Hà hỏi.
“Ban ngày, suối nguồn nguy hiểm hơn ban đêm, mắt thấy những thứ đó sẽ ảnh hưởng đến phán đoán của nàng. Nàng nhắm mắt , dùng ký ức và cảm quan sẽ an hơn.” Nề Hà giải thích cho Mạch Ngữ, đồng thời cũng giải đáp thắc mắc cho Tư Mã U Nguyệt.
Tuy là , nhưng Tư Mã U Nguyệt vẫn lo lắng cho Tần Cần, chằm chằm bóng dáng nàng, sợ nàng xảy chuyện.
rõ ràng lo lắng của nàng là thừa thãi, Tần Cần di chuyển thể, uốn lượn kỳ dị như tối qua để tiến khu vực quanh suối nguồn. Sau khi giữa những đó, nàng mới mở mắt .
“Cứu… Cứu…”
Những ngã đất khó nhọc Tần Cần, ánh mắt tràn đầy khát vọng sống, hy vọng nàng thể cứu họ.
“Sinh mệnh thật đắt giá.” Tần Cần cảm khái một câu, vung roi trong tay quấn lấy một , đó ném văng ngoài.