2
 
Có lẽ là thái độ lãnh đạm của   khiến An Nhiên rén. Chị  đúng là yên phận  mấy ngày, tuy nhiên cũng chỉ giới hạn ở trong nhà.
 
Hôm nay là ngày thứ ba   học. Khi đến lớp,  còn  kịp bỏ ba lô xuống   thấy tiếng thì thầm của vài bạn cùng lớp, thỉnh thoảng bọn họ còn liếc trộm  mấy cái.
 
Có gì , chẳng qua là mấy trò giả bộ đáng thương vặt vãnh của An Nhiên thôi. Chị  chỉ cần mấp máy môi mấy câu  đắp nặn  một ‘’ độc ác   tình   đuổi chị  cuốn gói  khỏi nhà.
 
Dù  trải qua một  nhưng  vẫn căm đến ngứa răng. Tuy      nhịn.
 
"Các  ăn sáng ? Tớ mang  nhiều, mời các  cùng ăn nè."  bày  nụ  tươi rói  đến  mặt bọn họ.
 
Các cụ  câu: tay hung  đánh mặt , dù bọn họ ngấm ngầm    mắt  đến mấy cũng  tiện thể hiện hẳn .
 
"K… cần , tớ ăn sáng ."
 
Một cô bạn tóc ngắn xua tay, lùi hai bước về  chỗ  của . Chỉ còn   đấy với một bạn nữ mập mạp.
 
 nhớ   tên là Lý Nhược Nhiên. Kiếp  lúc   bắt nạt   từng lau nước mắt cho .
 
"Tớ để ý   thích ăn bánh mì đậu đỏ đúng ,   từ chối  đấy!"
 
Mua chuộc lòng   hiệu quả, đến giữa buổi học hai chúng    đến mức  thể tay nắm tay cùng  nhà vệ sinh.
 
"Biết giả vờ giả vịt quá cơ. Tưởng mua chuộc  chúng  với mấy mẩu bánh mì đấy . Đồ toan tính."
 
"Đúng thế, An Nhiên  ngây thơ lương thiện như , ở nhà chắc  nó bắt nạt ghê lắm."
 
"Tớ   , Ninh Ninh từ nhỏ lớn lên ở nông thôn,  ngang ngược tý cũng là điều dễ hiểu. Tớ nhường nhịn con bé một chút cho xong. Cô chú  mệt mỏi với con bé lắm , tớ  thể khiến cô chú phiền lòng thêm nữa."
 
Nhà vệ sinh quả  hổ với danh xưng thánh địa buôn dưa.    trợn mắt chê bai bọn họ.
 
Lý Nhược Nhiên ở bên cạnh giật giật ống tay áo của , chân  lùi về ,  hiệu cho  rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-ung-cua-tham-lam/2.html.]
 
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Này mà  sợ? Đi thì  đúng ý An Nhiên quá!
 
Chị  chắc chắn   cũng đang ở đây, nếu  thì  cứ  đảo mắt liếc sang hướng , khóe miệng còn cong lên đầy đắc ý nữa chứ.
 
"Mọi  đang  cái gì mà vui vẻ thế?"
 
 nhảy bổ về phía bọn họ, trái ôm  ấp như  lắm.
 
Bọn họ thì ngược , bởi vì     lưng  nên ai cũng chột ,  dám  thẳng.
 
"Chị họ,   em ăn mất sốt bò bằm  chị giận nên hôm nay tạ tội với chị đây. Lúc sáng em năn nỉ mãi, cuối cùng bố  cũng đồng ý bữa tối mua sốt bò bằm , ba suất lận!"
 
Nghe thấy , mấy bạn nữ  há hốc mỏ kinh ngạc.
 
 đoán chắc trong đầu bọn họ đang nghĩ rằng     giống như lời An Nhiên .
 
Chưa dừng  ở đó, nhân tiện gặp dịp   ôm tay An Nhiên lắc trái lắc  như lấy lòng: "Chị họ, em chỉ    với chị một chút thôi, chị đừng ghét em  ?"
 
Quả dưa to quá, đội buôn dưa ăn  hết nên đành giải tán bớt, chỉ còn   trồng dưa.
 
 vẫn giữ nguyên tư thế  ,  khẽ  An Nhiên.
 
Sao, vui  nào?
 
"Giờ chỉ  tao với mày, mày còn giả vờ với tao  gì?"
 
Chị  hất tay  , mắt trợn trừng, ước gì thả một mồi lửa đốt cháy cả trường học lẫn .
 
"Chị họ  câu   đúng . Bàn về giả vờ thì đương nhiên chị vẫn hơn em một bậc."
 
"An Ninh, mày cứ chờ đấy!"