"Anh mà  ở đây thì còn   bạn gái   lưng   chơi trò  em tương tàn ép yêu ở đây."
 
Tần Lạc  dậy, khuôn mặt điển trai tinh xảo oán hận  ,  mỉa một tiếng.
 
"Là   thỏa mãn  em ?"
 
" khẩu vị của em cũng  đổi nhanh quá nhỉ, ở bên   mà còn để ý đến loại hàng  ?"
 
  theo ánh mắt của , lúc  mới phát hiện Lý Cương đang trần như nhộng  trói gô  vứt ở góc tường.
 
"Chuyện  em  thể giải thích..."
 
Đầu óc  ong ong,  nắm lấy tay  .
 
"    nên giải thích ,    ...   thủ như ?"
 
Rõ ràng lúc ở bên , gặp  nắp chai  mở ,   đều  nép  lòng  ấm ức một hồi, nhất quyết bắt  cùng  mắng cái nắp chai là đồ  xa.
 
Sao  mặt    thể trói  ? Hơn nữa  kỹ thuật , trông còn khá chuyên nghiệp, trói     đúng là lãng phí.
 
Tần Lạc vẫn  hết giận, lườm  một cái:
 
"Trước đây      với em  ,  thực  là một phú nhị đại."
 
" sản nghiệp nhà  ở Nhật Bản, cụ thể là..."
 
Anh  im lặng một lát,  thốt  hai chữ:
 
"Yakuza."
 
"..."
 
 nghẹn lời, khóe miệng giật giật: "Vậy  đây  mặt em..."
 
Tần Lạc đảo mắt một cái: "Vì tình yêu mà diễn xuất   ?"
 
8
 
Nửa đêm còn ,  đều dành để giải thích cho Tần Lạc đầu đuôi câu chuyện  đến đây.
 
Và cả việc  cố tình mặc quần tất lưới màu đen, thật sự chỉ để giấu d.a.o găm mà thôi.
 
Sau một màn hôn hít ôm ấp, sắc mặt   mới khá hơn một chút, bĩu môi kéo  dậy.
 
"Lần   thể   cho   một tiếng  ,  còn tưởng em  cần  nữa chứ."
 
"..."
 
Khóe miệng  giật giật, thì  thấy một tiếng ọe, thì  là Lý Cương đang  lén ở bên cạnh.
 
"Đồ ẻo lả c.h.ế.t tiệt, đúng là mất mặt đàn ông!"
 
Hừ!  nổi nóng, đá thẳng  chỗ hiểm của  .
 
"Mày là cái thá gì mà dám  bảo bối nhà tao?"
 
Lý Cương đau đớn kêu thảm,  hình béo ú  ngừng quằn quại, mặt heo tái mét.
 
"Mày dám đánh tao á? Tin tao gọi  tao đến xem bà  xử mày thế nào !"
 
Tần Lạc ọe một tiếng: "Ối giồi ôi, một 'đứa trẻ' gần bốn mươi tuổi,  đánh còn  gọi  ?"
 
 nhờ   nhắc nhở, suýt nữa thì  quên mất mụ già súc sinh Lý Phượng Hà đó.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
 phòng của bà  trống , trong sân im phăng phắc, lối  hầm chứa đang mở, bên trong mơ hồ truyền đến tiếng .
 
 và Tần Lạc  , cầm d.a.o găm   trong.
 
Lối   nhỏ,   co   mới  xuống , chỉ hơn chục bậc thang là đến một cái hang  đào trong đống đất.
 
Bên trong thoang thoảng một mùi khó chịu, cửa   một đống vật  rõ, là cơm thừa canh cặn và chất thải của , lúc  ruồi bọ đang bay vo ve.
 
Tần Lạc ọe một tiếng, bịt mũi xông  ngoài.
 
Động tĩnh ở đây  nhỏ, tiếng  ở sâu bên trong lập tức ngừng ,   thấy tiếng hét thất thanh của Lý Phượng Hà: "Ai ở đó!"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-ung-cuoi-vo-toa-nha-sat-nhan-11/chuong-3.html.]
Đèn  bật lên,  thấy bà  chau mày xông tới, tay còn kéo một sợi xích sắt, đầu  xích một cô bé,   trần trụi, tóc tai bù xù.
 
Tiếng  cũng là từ đó mà .
 
9
 
Thấy , Lý Phượng Hà liền vớ lấy cây búa tạ bên cạnh.
 
"Con tiện tì , mày dám tìm đến tận đây !"
 
Bà     lao  đánh , nào ngờ  chạm      tung một cú đá trúng ngay mũi, "á" một tiếng  ngã nhào.
 
 nhân cơ hội đá văng cây búa, cầm d.a.o găm đ.â.m  đùi bà .
 
Lập tức, tiếng la hét như heo  chọc tiết vang vọng khắp sân.
 
"Mày! Mày đúng là điên ! Cứu mạng,  ai  cứu với!"
 
"Sẽ   ai đến ."
 
  lạnh, vẩy m.á.u  dao: "Bà   tại  ?"
 
"Bởi vì họ tưởng là  đang la hét nên sẽ chẳng thèm để ý , đây   là do bà dạy ?"
 
Mặt Lý Phượng Hà tái mét, lết  về phía  một cách thảm hại:
 
"Mày  ! Bọn tao  cần tiền nữa, mày  trách thì trách  trai mày bán mày đến đây,  thể trách bọn tao !"
 
 ngắt lời bà ,  lắc đầu:
 
" , là  tự nguyện đến đây đấy."
 
Tấm ván gỗ phía   mở , Tần Lạc kéo Lý Cương, định đá   xuống nhưng vì quá béo nên  kẹt ở giữa.
 
"Tên súc sinh  định chạy,   phát hiện ."
 
Vừa     đông đủ,  bế cô bé   ngoài,  dùng xích sắt buộc cổ hai  con    với , treo lên trong chuồng bò.
 
Sau khi  xong,  mới  xổm xuống hỏi:
 
"Các  còn nhớ Lưu Thúy Thúy ?"
 
Mặt Lý Cương trắng bệch ngay lập tức.
 
"Là... là con đĩ đó  báo cảnh sát, là nó bảo mày đến đây  , là con đĩ đó bảo mày đến báo thù tao!"
 
Hắn   dứt lời,  dứt khoát vung tay, cắm thẳng con d.a.o  giữa hai chân  .
 
"Sao miệng lưỡi bẩn thỉu thế? Tôn trọng chút , Lưu Thúy Thúy là chị dâu của ."
 
  lối  hầm chứa, nhớ  những lời  họ kể , lòng căm hận ngày một lớn.
 
"Chị  chỉ   đường như  ngày,   các  bắt , nhốt ở đây, hành hạ đến chỉ còn một  thở, chị    gì sai chứ?"
 
10
 
Đợi một lúc lâu  thấy trả lời,  giơ búa lên, nện mạnh  đầu gối của hai .
 
"Sao   gì? Chân gãy  nên    nữa ?"
 
Tiếng la hét của hai  ngày càng lớn,  xé một mảnh vải, ôm lấy phân bò nhét  miệng họ,   sang vẫy tay với Tần Lạc.
 
Anh  gật đầu, vớ lấy một thùng xăng, đổ thẳng  sân.
 
"Trời sắp lạnh , lũ súc sinh ghê tởm các  cũng nên xuống địa ngục thôi."
 
 chụp  cảnh thảm thương của hai  con họ gửi cho chị dâu,   chút do dự châm que diêm, ném  phía .
 
Tuy nhiên, ngay giây , một bóng  từ căn nhà phía  chạy .
 
"Chuyện gì thế ! Các , các    gì!"
 
Lúc   mới nhớ ,  mà  quên mất Lý Mặc.
 
Cậu  trông nhếch nhác,  ngôi nhà đang bốc cháy ngùn ngụt  mắt,     đang cầm d.a.o găm, dường như  hiểu  điều gì, bỗng bước lên vài bước, giật lấy nửa thùng xăng còn  trong tay .