"Cô quên hầm chứa , cảnh sát sẽ tra   đấy."
 
Lý Mặc đổ phần xăng còn   hầm chứa,  châm lửa,    .
 
"Bây giờ  là đồng phạm , cô  cần  bịt miệng nữa ."
 
Thú vị đấy.
 
     .
 
"Vậy thì ? Cậu   gì?"
 
Lý Mặc nhún vai: " sớm   họ  những chuyện bẩn thỉu  , chỉ là   cơ hội tố cáo, vì chuyện của  trai mà  thậm chí  thể thi công chức, sớm  ngứa mắt   ."
 
"Dì  ở Thượng Hải, cô đưa  đến đó,  chúng  đường ai nấy ."
 
Cậu   chút sợ hãi  chằm chằm  , ngược  khiến    chút bối rối.
 
Bọn trẻ con bây giờ đều gan  thế  ?!
 
Ngọn lửa phía  ngày càng cháy lớn, xung quanh cũng bắt đầu vang lên tiếng la hét kinh hãi của dân làng,  đành  đồng ý với  , kéo  cùng rời khỏi đây .
 
11
 
Trên đường trở về, Tần Lạc vốn định đặt khách sạn cho Lý Mặc nhưng trong lòng  luôn  một cảm giác kỳ lạ.
 
Người  bình tĩnh đến mức, luôn tạo cho   một cảm giác  thể tin tưởng.
 
Sau khi suy nghĩ kỹ,  vẫn đưa   về căn hộ.
 
Vẻ ngoài của Lý Mặc   yêu thích,  để  kịp chuẩn  phòng, trong căn hộ   mấy cô gái độc  mời   về ở chung.
 
"Dù  gần đây chúng  cũng  g.i.ế.c ai,  cần lo xác  lộ, sợ gì chứ."
 
  luôn cảm thấy nhà họ  sinh  những kẻ như Lý Cương và Lý Phượng Hà, thì liệu    thể  đến ?
 
Đây   là  ác ý suy đoán, dù   và  họ cũng là loại "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã".
 
   khuyên  họ, cuối cùng Lý Mặc ở cùng một cô gái  bệnh trong căn hộ,    thể giúp chăm sóc cô .
 
Tần Lạc cùng  về phòng nghỉ ngơi,  đường  nhịn  mà trêu chọc:
 
"Lý Cương béo thế mà Lý Mặc   gầy, hai  em   hình khác biệt thật đấy."
 
Trong khoảnh khắc, một điểm nghi vấn bỗng lóe lên,  chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, một luồng sợ hãi chạy từ đầu đến chân, gần như khiến da đầu  tê dại.
 
Lúc  chị dâu , chị   nhốt trong tầng hầm tối tăm, chịu đủ  sự hành hạ của một  đàn ông.
 
 Lý Cương béo như thế,      hầm  chứ...
 
Vậy  đàn ông  hành hạ chị , rốt cuộc là ai?
 
Trong lòng  nảy sinh một phỏng đoán đáng sợ,  vội nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Lạc.
 
"Lúc  đến tìm em,   làng từ hướng nào?"
 
Tần Lạc  sắc mặt của  dọa cho giật , nhớ  một lúc  : "Anh  từ phía  làng, vốn định vòng   tìm em nhưng dân làng  phía   là núi hoang, chỉ  một con đường đó thôi."
 
Chỉ  một con đường, nhưng tại  lúc đó Lý Mặc  kéo  chạy về phía  chứ?
 
Nghĩ đến cô gái  đưa   về,  vội kéo Tần Lạc lao  ngoài:
 
"Không  ! Cô gái đó đang gặp nguy hiểm!"
 
12
 
Căn phòng Lý Mặc ở lúc đầu là do   chủ động chọn,  là ở nhờ  tiện,  chăm sóc cô gái  để báo đáp, nhưng bây giờ xem , rõ ràng là để tìm cơ hội  tay!
 
  chạy  nhắn tin trong nhóm cư dân, nhờ những  hàng xóm ở gần đến xem tình hình .
 
Nào ngờ khi đến nơi,  chuyện  quá muộn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bao-ung-cuoi-vo-toa-nha-sat-nhan-11/chuong-4.html.]
Trong phòng chỉ còn  một chiếc xe lăn dính máu, vết m.á.u loang từ trong phòng, kéo dài  đến cửa.
 
Bác bảo vệ đến vỗ vai : "Người   đưa đến bệnh viện ,  nguy hiểm đến tính mạng, nhưng..."
 
Ông  thở dài, kéo  sang một bên.
 
"Tứ chi của cô gái gần như  còn một mảng da lành lặn, tên súc sinh đó dùng d.a.o rạch khắp  con bé, thật quá tàn nhẫn!"
 
Có thể khiến một tay sát nhân già về hưu thốt  hai từ "tàn nhẫn",    thể tưởng tượng  cảnh tượng đó .
 
"Hắn  ở ?"
 
Bác bảo vệ lắc đầu.
 
"Mọi   tiếng la hét  chạy đến,    trèo cửa sổ chạy mất , thảo nào tên súc sinh   chọn phòng ở tầng một."
 
" cháu yên tâm, bác  khóa chặt cổng chính ,     ngoài  ."
 
Đã   ngoài ,  chỉ  thể trốn ở một góc nào đó trong khu chung cư.
 
 thông báo cho   chuẩn , tức giận đến run .
 
Biết  lúc đầu nên g.i.ế.c luôn thằng chả cho ! Không ngờ tên súc sinh   diễn sâu đến thế!
 
Đợi bắt  ,  nhất định sẽ khiến  sống  bằng chết!
 
 kéo Tần Lạc về phòng, ngay lúc đẩy cửa,   bỗng kinh hãi kêu lên, dùng sức kéo  , khiến  ngã sõng soài  mặt đất.
 
"Cẩn thận!"
 
Một thùng chất lỏng màu đỏ bất ngờ đổ xuống từ  đầu, khi rơi xuống đất còn phát  tiếng kim loại va chạm.
 
Lại là nước m.á.u trộn lẫn với lưỡi d.a.o lam.
 
Chỉ muộn một chút thôi, những thứ   găm  đầu  .
 
Chưa kịp  hồn,  thấy  tường phòng khách cũng   mấy chữ bằng máu…
 
[Bất ngờ , ngạc nhiên ?]
 
13
 
Không chỉ phòng khách, các phòng khác trong nhà  cũng  tạt nước máu, khuôn mặt  các tấm ảnh thậm chí còn  gạch chéo.
 
Và  giường trong phòng ngủ,  một chiếc bộ đàm.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
 nghiến chặt răng, kìm nén ham  xé xác  ngay lập tức,  cầm bộ đàm lên, đầu dây bên   vang lên một tiếng  khẽ.
 
"Thế nào,  thấy món quà  tặng cô ?"
 
"Sao  tặng trực tiếp cho ? Hay là  chỉ thích cái cảm giác chui rúc trong cống rãnh  thôi?"
 
Lý Mặc im lặng một lúc,  đột nhiên cất giọng âm u:
 
"Vậy mà   cô đoán đúng ."
 
"Hôm đó nếu    trai  bắt gặp,  lẽ bây giờ  là thế giới riêng của hai chúng  ."
 
  kịp  gì, Tần Lạc ở bên cạnh  giật lấy bộ đàm chửi ầm lên:
 
"Cút xéo, ai thèm  thế giới riêng với mày!"
 
"Ngon thì  đây solo !"
 
"Khu chung cư  khóa cổng , mày   ngoài  ."
 
Nào ngờ Lý Mặc  hề sợ hãi, ngược  còn đe dọa chúng :
 
"Không  cả,  ai   đến đây,   c.h.ế.t cũng sẽ  nghi ngờ đến ,  tin cô cũng sẽ  báo cảnh sát  nhỉ?"
 
Sắc mặt   đổi,  về phía chiếc tủ đông đựng xác ở góc tường, hẳn là     thấy.