Quỷ chó – kẻ mà cả học viện đều khiếp sợ – Khương Trà một tát đánh bay.
Thân thể nó văng xa hơn mười mét, đập mạnh một gốc cây đại thụ, khiến cây gãy ngang, phát âm thanh răng rắc chấn động cả gian.
Ba cái đầu chó cùng choáng váng.
Đầu thứ nhất: "Ta… đánh?"
Đầu thứ hai: "Vừa là máy bay ?"
Đầu thứ ba: "Đau quá, chấn động não ?"
Khương Trà chậm rãi bước tới bên gốc cây gãy, một chân đạp lên đầu chó. Quỷ chó khạc một ngụm m.á.u đen, thể run rẩy.
Nàng vén ống quần, từ đùi rút một con d.a.o quân dụng sắc bén.
Lão Đàm bên cạnh, tận mắt chứng kiến nàng chút do dự cắt một đường bụng quỷ chó, đó lạnh lùng thọc tay bên trong.
Quỷ chó tru lên một tiếng thảm thiết, giãy giụa chạy trốn.
"An phận một chút."
Khương Trà giơ nắm đấm, đập mạnh xuống.
Ầm!
Đầu chó đánh lún thẳng xuống đất.
Lão Đàm: "..." Vừa đắc tội vị thần nữ nhỉ?
Khương Trà nắm chặt trái tim của quỷ chó trong lòng bàn tay, khẽ bóp một cái.
Phụt!
Trái tim nổ tung, m.á.u đen b.ắ.n tung tóe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/364.html.]
Quỷ chó co giật vài cái, ngừng động đậy.
Ngay khi nó c.h.ế.t , vô oan hồn từ cơ thể nó thoát , hóa thành những đốm sáng li ti, nhanh chóng tan biến trung.
Thi thể mặt đất còn là quái vật ba đầu nữa, mà chỉ là ba con ch.ó đen nhỏ, thể lạnh lẽo, bất động.
Một chiếc vòng cổ từ cổ quỷ chó rơi xuống, lăn lóc nền đất. Khương Trà cúi xuống nhặt lên, ngón tay khẽ lướt qua hoa văn khắc mặt vòng.
Lại là bọ cạp độc.
Nàng im lặng chiếc vòng cổ trong tay, ánh mắt dần trầm xuống.
Sau đó, nàng cúi xuống, nhẹ nhàng vuốt mắt ba con ch.ó nhỏ, giúp chúng khép đôi mắt.
Mộng Vân Thường
Ba con ch.ó con từ khi sinh chọn trúng, trải qua vô thí nghiệm phi pháp, nguyền rủa, ép dung hợp thành một thể để luyện thành quỷ vương.
Nếu thành công, cả thành phố sẽ rơi hỗn loạn.
Thế nhưng, bọn chúng thể đầu thai, cũng thể luân hồi.
Khương Trà t.h.i t.h.ể của chúng tiếp tục kẻ lợi dụng, nàng lấy một lá bùa, khẽ niệm chú.
Lửa bùng lên.
Thi thể ba con ch.ó con thiêu rụi, hóa thành tro bụi.
Bầu trời phía học viện bỗng trở nên sáng sủa hơn.
Ánh trăng cũng dần tròn đầy.
Lão Đàm bên cạnh, từ đầu đến cuối vẫn trong trạng thái trợn mắt há mồm.
Khương Trà phủi tay, đầu , hỏi: "Ngoài thứ , nơi còn nguy hiểm gì khác ?"
Lão Đàm đột nhiên nhớ tới một chuyện, sắc mặt đổi, lộ vẻ kinh hãi: "Ta từng thấy một đáng sợ. Trên cổ hình xăm bọ cạp độc, ánh mắt vô cùng dữ tợn. Ta vẽ, thể vẽ cho ngươi xem."