“Cảnh Nghiên,  đột nhiên gọi  đến nhà họ Đàn  gì thế?” Huyền Thanh  xuống cạnh Hoắc Cảnh Nghiên, bưng chén   bàn lên uống một .
Hoắc Cảnh Nghiên đáp: “Là tiểu thư Đàn  gặp ngài ”
Đàn Linh Âm bình tĩnh  Huyền Thanh, giọng điệu nghiêm túc: “Ngài từng đến đây xem phong thủy?”
Huyền Thanh gật đầu: “ , nhưng đó là chuyện của mười năm  . Sau  mỗi   đến đều là để uống  đánh cờ với cụ, chứ  xem xét gì nữa ”
Đàn Linh Âm  cảm giác Huyền Thanh    , nhưng  sợ ông học nghệ  tinh, tự cho  là thông minh mà  đổi bố cục trong nhà.
Cô : “Mời đại sư Huyền Thanh  theo , trong sân  vài thứ    đổi ”
Huyền Thanh   vội vàng  dậy  theo.
Hoắc Cảnh Nghiên cũng  lên: “ cũng  xem ”
Cụ Đàn vội giục: “Mau đỡ  dậy, chúng  cũng  xem ”
Đàn Nhạc và Dung Uyển Thục vội đỡ ông cùng   ngoài.
Đàn Linh Âm và Huyền Thanh  , hai   khỏi sảnh chính, men theo hành lang  mái che   sân .
Đàn Linh Âm   mái hiên, đưa tay chỉ về phía hồ nước song long hí thủy ở phía : “Đại sư Huyền Thanh, ngài    điều gì ?”
Hai hồ nước   đào  mặt đất theo hình rồng, miệng rồng đối diện , ở giữa đặt một cái lu cổ, bên ngoài lu  điêu khắc nổi những hoa văn hình sóng nước. Thủy tức là tài, thế song long hí thủy vốn  ý nghĩa là hai con rồng cùng hút nước, thu hút tài lộc từ khắp tám phương đổ về.
Huyền Thanh bước nhanh xuống khỏi hành lang,  vòng quanh hai hồ nước và cái lu ở giữa xem xét kỹ lưỡng.
Ông  đầu  Đàn Linh Âm, giọng bối rối: “Tiểu thư Đàn, rốt cuộc cô   xem cái gì?   mấy vòng  mà chẳng thấy gì bất thường cả!”
Đàn Linh Âm chỉ đành lắc đầu, xem  vị tiền bối  đúng là học nghệ  tinh thông .
Cô vịn tay  lan can, một động tác xoay  linh hoạt  nhảy xuống sân.
“Cục cưng, cẩn thận!” Dung Uyển Thục thấy con gái cứ thế nhảy xuống thì thót tim, sợ cô  ngã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-101.html.]
Đàn Linh Âm  đầu , nhếch cằm  tinh nghịch: “Mẹ đừng lo, con giỏi võ lắm!”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cô  đến bên cạnh Huyền Thanh, cúi đầu  hồ nước  mặt.
“Uổng cho ngài là đại sư, thế  mà cũng   ?” Giọng  trong trẻo của cô gái trẻ mang theo một tia bất lực.
Huyền Thanh nóng ran cả tai, ngượng ngùng hỏi: “Rốt cuộc là  chỗ nào  ?  thật sự   !”
Đàn Linh Âm duỗi tay chỉ  một trong hai hồ nước hình rồng: “Ngài  xem, bên trong miệng rồng  cái gì?”
Lúc chạng vạng, tất cả đèn lớn đèn nhỏ trong sân đều   bật lên, chiếu rọi khắp nơi sáng trưng ""
""Huyền Thanh  , nheo mắt  theo hướng tay chỉ của Đàn Linh Âm.
Trước đó  để ý, giờ  kỹ,    khỏi sững sờ, hai mắt trợn trừng: “Thôi chết! Mắt rồng  mất ? Thằng khốn nào thất đức thế  !”
Anh  vội vã chạy sang pho tượng rồng còn  bên hồ, kinh ngạc thốt lên: “Bên  mắt rồng vẫn còn, tại   thế ?”
Hoắc Cảnh Nghiên và những  khác cũng   tới, tất cả đều đổ dồn ánh mắt về phía hồ nước.
Đàn Linh Âm cất giọng trầm tĩnh: “Mất  đôi mắt, con rồng  sẽ  còn linh tính, cũng mất luôn khả năng chiêu tài ”
“Sở dĩ chúng giữ  mắt của con rồng còn  là vì   Đàn gia sụp đổ chỉ  một đêm. Nếu cả hai con rồng đều  chột, thế cục sẽ biến thành ‘hao tài cục’, Đàn gia sẽ thất thoát một khoản tiền khổng lồ ngay lập tức, và đương nhiên sẽ nhận  điểm bất thường ”
“‘Song long hí thủy’ vốn là thế cục chiêu tài, nhưng giờ chỉ còn một con rồng, tiền tài  bao nhiêu sẽ  thất thoát  ngoài bấy nhiêu, biến thành ‘tán tài cục’ ”
“Kẻ   Đàn gia suy tàn trong vô thức, đúng là lòng  hiểm độc!”
Huyền Thanh cau mày,  sang hỏi ông cụ Đàn: “Ông ơi, ngoài cháu , nhà   mời thầy phong thủy nào khác  ạ?”
“Không ,  cháu xem giúp , ông mời  khác  gì nữa,” ông cụ Đàn quả quyết.
Huyền Thanh sốt sắng : “Vậy  mau tìm  gắn mắt rồng , khôi phục  thế cục thôi ”
“Không vội,” Đàn Linh Âm bình tĩnh ngắt lời, “Chúng   xem chỗ tiếp theo ”