Ra khỏi sân ,  qua một cánh cổng mặt trăng, họ đến một  sân khác, nơi dành riêng cho bảo vệ và  giúp việc nghỉ ngơi, ăn uống.
Trong sân trồng cây, còn   nhiều hoa cỏ và chậu cây cảnh.
Đàn Linh Âm  tới bên cây cổ thụ lớn nhất trong sân, đưa tay vuốt ve  cây xù xì. “Cây bạch quả  tuổi đời cũng ngót nghét năm trăm năm . Giờ đang là mùa hè mà lá nó cứ rụng suốt,    thấy lạ ?”
Trên mặt đất quả thật rải rác những chiếc lá xanh non, một cảnh tượng thật lạc lõng giữa mùa hạ.
Huyền Thanh vội đáp: “Rụng đầy đất thế  thì lạ thật chứ! Cây bạch quả ở Tử Vân Quan của con vẫn tươi  lắm!”
Ông cụ Đàn cúi  đám lá rụng  chân, chau mày: “Ta cứ ngỡ nó già , sức sống  còn như , hóa  là  chuyện bất thường ?”
Cây bạch quả   trồng sát tường. Đàn Linh Âm  vòng qua  cây đến sát chân tường, và khi  rõ thứ ở đó, ánh mắt cô đột ngột trở nên lạnh lẽo: “Quả nhiên là  kẻ phá hoại!”
Chỉ thấy  gốc cây, vốn là lãnh địa của cây bạch quả,  lòi  một loại dây leo mảnh mai, đang bám chặt   cây,  xu hướng bò dần lên cao.
“Vô lương tâm!  là quá vô lương tâm mà!” Huyền Thanh tức đến giậm chân, “Ai   trồng cây hút m.á.u ở đây cơ chứ!”
“Cây hút m.á.u là cây gì?” Ông cụ Đàn ngơ ngác hỏi.
Đàn Linh Âm giải thích: “Là cây tơ hồng, còn  biệt danh là cây hút máu, chuyên ký sinh ở rễ của các loài thực vật khác để cướp chất dinh dưỡng ”
“Thứ  tuyệt đối  thể trồng trong nhà, nhất là  trồng ngay  gốc cây bạch quả, vốn  mệnh danh là ‘cây rụng tiền’ ”
Nói , cô cúi xuống nhổ phắt dây tơ hồng ném xuống đất, ánh mắt lạnh như băng: “Kẻ   am hiểu về phong thủy nhà ở, và càng  rõ cách phá giải thế cục ”
Vẻ mặt Huyền Thanh cũng trở nên nghiêm trọng: “May mà cô phát hiện kịp thời, chứ để lâu ngày, e rằng đất kinh thành  sẽ  còn chỗ cho Đàn gia nữa ”
Đàn Linh Âm : “Tìm cho  một con d.a.o găm ”
Đàn Nhạc vẫy tay gọi một vệ sĩ đang  cách đó  xa,  đó lập tức chạy tới.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Đi tìm một con d.a.o găm  đây ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-102.html.]
“Vâng ”
Chỉ một lát ,  vệ sĩ  mang d.a.o tới.
Đàn Linh Âm  xổm xuống bên gốc cây, dùng d.a.o cẩn thận đào xới phần rễ của cây tơ hồng còn sót  trong đất.
Dung Uyển Thục lo lắng khuyên: “Con cẩn thận kẻo đứt tay. Để  tìm thợ vườn tới đào cho ”
Đàn Linh Âm vẫn cúi đầu, chăm chú  việc: “Người khác  con  yên tâm ”
Ánh đèn ở góc tường khá mờ, khiến cô   rõ lắm, động tác cũng chậm .
Đột nhiên, một vệt sáng chiếu tới, bóng hình cao lớn của  đàn ông đổ xuống, bao trùm lấy cô.
Đàn Linh Âm nghiêng đầu, thấy Hoắc Cảnh Nghiên đang giơ điện thoại, dùng đèn pin để soi sáng giúp .
“Thế   rõ hơn ?” Hoắc Cảnh Nghiên cúi xuống  cô, giọng  trầm ấm và dịu dàng.
Ánh đèn pin hắt  một vầng sáng dịu nhẹ, khiến khuôn mặt   chút mơ hồ, chỉ  thể thấy rõ đôi mắt đen sâu thẳm và sáng ngời.
Đàn Linh Âm mỉm  gật đầu: “Cảm ơn  Hoắc, rõ hơn nhiều  ”
Cuối cùng, khi  đào  hết gốc rễ cây tơ hồng , Đàn Linh Âm vịn   cây để  dậy.
 lúc xoay , cô   một cục đất  chân  cho lảo đảo: “A…”
Cả  cô đổ nhào về phía Hoắc Cảnh Nghiên đang  ngay cạnh.
Hoắc Cảnh Nghiên nhanh tay vòng qua eo cô, đỡ trọn cả  cô  lòng. “Không   ”
Giọng  của  vang lên bên tai, trầm ấm rót  lòng cô, dễ  đến lạ.
Đàn Linh Âm vội vàng  thẳng  : “Cảm ơn  Hoắc ”
Hoắc Cảnh Nghiên  kịp tắt đèn pin, ánh sáng từ điện thoại lướt qua gò má cô, soi rõ khuôn mặt trắng trẻo đang ửng hồng.