Cụ Đàn  tiếp: “Còn một chuyện nữa. Nhân tiện hôm nay,  cũng   rõ nguyên nhân vì  nhà họ Đàn mấy năm nay  tuột dốc  phanh, để tránh   nghĩ lão già  chỉ hứa suông ”
“Thật  là do phong thuỷ trong nhà   kẻ tiểu nhân phá hoại.  hôm qua, ngay khi cháu gái  trở về, con bé  tự tay giải quyết hết những thứ dơ bẩn đó. Vì , nhà họ Đàn   sẽ   xuống nữa. Mọi  tiếp tục hợp tác với chúng , tương lai chắc chắn sẽ   gian phát triển  lớn ”
Những lời   thốt , cả sảnh tiệc đều c.h.ế.t lặng.
Ai mà ngờ , một cô nhóc mới mười tám tuổi  am hiểu cả phong thuỷ, thậm chí còn  thể xử lý gọn gàng thứ tà ma  ám hại nhà họ Đàn suốt bao năm qua?
 lúc , một giọng  sang sảng từ ngoài cửa vọng : “Lời   sai chút nào! Đàn đại sư quả thực là một nhân vật tầm cỡ tổ sư của giới Huyền học!”
Mọi  còn đang ngơ ngác thì một bóng   bước .
Tất cả khách mời  mặt ở đây đều là những nhân vật m.á.u mặt ở thủ đô,  ai là   đến danh tiếng của Huyền Thanh đại sư.
“Huyền Thanh đại sư tới!”
“Huyền Thanh đại sư   gì ? Ông  gọi ai là đại sư thế?”
Giữa hàng trăm ánh mắt kinh ngạc, Huyền Thanh đại sư sải bước đến  mặt Đàn Linh Âm, vén vạt áo bào  trang trọng quỳ rạp xuống đất.
“Huyền Thanh bái kiến Đàn đại sư!”
Dung Uyển Thục và Đàn Nhạc đang  cạnh Đàn Linh Âm giật b.ắ.n , vội vàng né sang một bên. Cái lạy , bọn họ  dám nhận.
Cả sảnh tiệc bỗng chốc im phăng phắc, tất cả  ánh mắt đều đổ dồn về phía Đàn Linh Âm và Huyền Thanh.
Bị    chằm chằm bằng ánh mắt như đèn pha, Đàn Linh Âm vội xoay  đỡ Huyền Thanh dậy, cô hạ giọng hỏi: “Ông  gì ? Vừa  cửa  quỳ là ?”
 Huyền Thanh vẫn kiên quyết   lên, ông căng thẳng cất lời: “Trình độ của Đàn đại sư về Ngũ thuật trong Huyền học  đạt tới cảnh giới thượng thừa. Kẻ bất tài  là Huyền Thanh, tha thiết  bái ngài  thầy, cúi xin ngài thu nhận con  đồ !”
Nói , ông  một chút do dự mà dập mạnh đầu xuống sàn đá hoa cương.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Cốp!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-114.html.]
Tiếng động giòn tan vang lên, kéo theo tiếng một chiếc điện thoại của ai đó rơi xuống đất.
Lúc ,   mới bừng tỉnh, những tiếng xì xào bàn tán kèm theo những tiếng hô kinh ngạc  thể tin nổi bắt đầu nổi lên.
“Huyền Thanh đại sư điên  ?”
“Có khi nào  lẫn  ?”
“Hoá  Huyền sư  tuổi cũng sẽ  chập mạch …”
“Huyền Thanh đại sư đường đường là một bậc thầy mà   xin một con nhóc ranh  đồ , đúng là chuyện ngược đời!”
Tai Huyền Thanh  thính, ông  đầu  về phía đám đông, nhíu mày quát: “Lão phu vẫn còn minh mẫn chán! Càng   chuyện lú lẫn!”
“Các  mà còn  năng hàm hồ,   nhà  chuyện gì thì đừng hòng tìm đến !”
Mọi  lập tức im bặt, rối rít xin : “Huyền Thanh đại sư bớt giận, chúng  lỡ lời, chúng  lỡ lời…”
Huyền Thanh    Đàn Linh Âm, ánh mắt chân thành khẩn thiết: “Ngài  bằng lòng thu nhận   đồ  ? Tuy    tuổi,  lẽ  thể phụng dưỡng chăm sóc lúc ngài về già, nhưng  cam đoan sẽ là một  đồ  !”
Đồ   thể lo liệu cho sư phụ đến cuối đời, quả là một điều đáng tiếc!
Đàn Linh Âm thật sự  ngờ màn bái sư của Huyền Thanh  diễn  trong tình huống oái oăm thế . Kế hoạch ban đầu của cô là xem bói cho vài vị khách  để họ tin tưởng  khả năng của . Sau đó, Huyền Thanh xuất hiện bái sư sẽ càng  hình ảnh của cô thêm cao lớn, đáng tin.
Bây giờ thì  ,   đều nghĩ Huyền Thanh  điên.
 chuyện  đến nước , cô  thể  nhận đồ .
Đàn Linh Âm cúi  đỡ lấy cánh tay Huyền Thanh, giọng  dịu : “Huyền Thanh,  đồng ý nhận ông  đồ . Mau  lên  ”
Huyền Thanh mừng rỡ vội vàng  dậy,  đó lấy từ trong n.g.ự.c áo  một chiếc hộp gỗ nhỏ. “Đây là lễ bái sư của đồ , xin sư phụ vui lòng nhận cho ”
Đàn Linh Âm nhận lấy chiếc hộp, định bụng đặt sang một bên thì  Huyền Thanh giục giã: “Sư phụ,  mau mở  xem  ạ!”