Cô hướng về phía bài vị, cúi đầu một cái thật sâu. Lần , tất cả các bài vị đều yên tĩnh,  hề động đậy.
Ông cụ Đàn thấy  mới yên tâm, ông đặt bài vị về chỗ cũ  lùi  một bên: “Vậy thì  vái thôi ”
Huyền Thanh cũng : “ ,  chỉ  thể  vái thôi ”
Đàn Linh Âm liền chắp tay  ngực, kính cẩn cúi : “Đàn Linh Âm xin bái kiến liệt tổ liệt tông ”
Sau khi cô vái mấy lạy, ông cụ Đàn ở bên cạnh đưa cho cô ba nén hương: “Thắp hương  cháu ”
Đàn Linh Âm cắm hương  lư,  xong thì  thấy tiếng  hài lòng của ông cụ Đàn bên cạnh.
“Tốt , nghi thức nhận tổ quy tông đến đây là kết thúc!” Ông cụ  ha hả, bước tới nắm tay cô: “Đi nào, đỡ ông  ngoài ”
Mấy  rời khỏi từ đường, Đàn Linh Âm  sang  Đàn Mộc Phong vẫn luôn  bên cạnh: “Anh, em  chuyện   với  ”
Đàn Mộc Phong lập tức  toe toét: “Nói ,  mua gì nào? Anh trai mua cho em hết!”
“Em  đùa ,” Đàn Linh Âm  hùa theo, vẻ mặt cô trở nên nghiêm túc. “Em  hỏi, gần đây   chọc  thứ gì  sạch sẽ ?”
Nụ   môi Đàn Mộc Phong vụt tắt,  nghiêm mặt hỏi : “Sao thế? Trên    thứ bẩn thỉu ?”
“Giữa hai hàng lông mày của   một luồng hắc khí lẩn khuất, là yêu khí ” Đàn Linh Âm giơ tay lên bấm đốt, tính toán một lúc   chính xác ngày: “Năm ngày ,   tiếp xúc với ai?”
Đàn Mộc Phong vội vàng hồi tưởng: “Để  nghĩ xem nào, năm ngày    đến quán bar một chuyến…”
Huyền Thanh cũng vội  kỹ tướng mạo của Đàn Mộc Phong, ngón tay nhanh chóng bấm đốt tính toán: “ là  thứ bẩn thỉu thật! Anh bạn, gần đây  phạm  đào hoa sát !”
Dung Uyển Thục  bên cạnh nhỏ giọng hỏi: “Phạm đào hoa   chuyện  ? Thằng bé mãi  tìm  bạn gái,  còn chẳng ngại nếu nó tìm bạn trai nữa là…”
Đàn Linh Âm nghiêm mặt giải thích: “Mẹ ơi, phạm  đào hoa sát   chuyện  . ‘Vận đào hoa’ thực chất chẳng  vận may gì, hầu như  là ‘đào hoa nát’ thôi ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-116.html.]
Dung Uyển Thục “a” lên một tiếng, vội vàng nắm lấy tay Đàn Linh Âm: “Vậy con mau giúp  con xem thế nào . Nó   còn  tiếp quản sản nghiệp Đàn gia, tuyệt đối  thể xảy  chuyện gì  ”
Đàn Linh Âm vỗ nhẹ lên tay bà trấn an: “Mẹ yên tâm,  con ở đây,  trai sẽ    ”
Đàn Mộc Phong nghĩ mãi mà đầu óc đau như búa bổ: “Thật sự  nhớ  nổi. Hôm đó ở quán bar  uống nhiều quá,  đó về nhà bằng cách nào  cũng quên mất …”
Đàn Linh Âm truy hỏi: “Vậy   nhớ  khi tỉnh dậy đầu óc choáng váng, miệng đắng lưỡi khô, cả  như  rút cạn nước ?”
Đàn Mộc Phong kinh ngạc  cô, gật đầu lia lịa: “! Anh nhớ rõ cảm giác đó,  còn tưởng do  say rượu nên mất nước.  giờ nghĩ  thấy  đúng lắm. Mà  em  ?”
Đàn Linh Âm chìa tay : “Đưa tay cho em ”
Đàn Mộc Phong ngoan ngoãn đưa tay . Ngón tay thon dài của Đàn Linh Âm đặt lên cổ tay ,  dùng sức ấn mạnh  huyệt đạo.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Á! Đau! Đau quá!” Đàn Mộc Phong lập tức kêu oai oái, đau đến mức  giậm chân tại chỗ.
Đàn Linh Âm buông tay , sắc mặt cô lạnh như băng: “Quả nhiên là do yêu vật !”
“Rốt cuộc là  ?” Đàn Mộc Phong  xoa cổ tay  căng thẳng hỏi: “Tại  cổ tay   đau như ?”
Giọng Đàn Linh Âm lạnh buốt: “Con yêu vật đó  rót yêu khí  cơ thể . Giờ đây, luồng yêu khí   hòa  một với m.á.u thịt của  . Vừa  em dùng huyền lực truyền  mạch của , yêu khí trong   cảm thấy sợ hãi nên mới phản kháng, khiến  đau đến  chịu nổi ”
Đàn Mộc Phong sờ sờ cổ tay : “Con yêu vật đó  gì? Tại     với ? “
""Đàn Linh Âm  chằm chằm  khuôn mặt thư sinh nho nhã của  trai, cất lời:  “Con yêu vật đó  nhắm trúng vẻ ngoài của ,  chiếm đoạt  xác . “
 “Cái gì! “ Dung Uyển Thục kêu lên thất thanh, cảm giác như đất trời sụp đổ ngay  mắt.
Con gái thất lạc mười tám năm mới tìm về , con trai nuôi nấng hai mươi lăm năm giờ   yêu quái để mắt tới,  bà  mà khổ thế  cơ chứ!
Đàn Nhạc vội vàng đỡ lấy vợ,  “Bà xã, em đừng kích động quá, kẻo  hại sức khỏe. “
Dung Uyển Thục  sang  Đàn Linh Âm và Huyền Thanh, giọng run run:  “Huyền Thanh đại sư, cô và Âm Âm đều là Huyền Sư, chắc chắn hai   cách giải quyết,  ? “