“Mệnh cách Đế Vương, mắt  của Tiểu Linh Nhi quả là  tồi ” Minh Vương  đầu  Đàn Linh Âm, “   cứ thấy   quen mắt thế nào  nhỉ?”
Đàn Linh Âm  mở to mắt, buột miệng hỏi: “Ngài cũng thấy   quen mắt ?”
Minh Vương nhướng mày: “Cũng?”
Đàn Linh Âm giải thích: “Chắc tại mặt   trông đại  quá, nên em cứ  cảm giác  gặp ở   ”
Hoắc Cảnh Nghiên khẽ chau mày, dám   mặt đại ?
Minh Vương liếc  Hoắc Cảnh Nghiên, thấy  quả thật chẳng  ấn tượng gì, bèn mỉm  với Đàn Linh Âm  : “Bản tôn   đây ”
Nói ,  bước  vòng xoáy đen ngòm. Lối  sâu hun hút nhanh chóng biến mất, những linh văn màu vàng giữa  trung cũng từ từ mờ   tan   khí.
Đàn Linh Âm  hai con quỷ nhỏ bên cạnh: “Hai  các ngươi, theo   đây ”
Cô ngưng tụ huyền lực đầu ngón tay, phá tan trận pháp vây hãm  dẫn hai linh hồn  ngoài.
Hoắc Cảnh Nghiên bước đến bên cạnh, lo lắng  cô: “Em   thương chứ?”
Đàn Linh Âm  toe toét: “Dĩ nhiên là  , em lợi hại lắm mà ”
Hoắc Cảnh Nghiên  cô lợi hại, nếu  thì  thể khiến Minh Vương  đích  đến gặp.
Quay  nhà tranh ở sân , hai linh hồn  vẫn đang lơ lửng bên cạnh  xác của họ.
Đàn Linh Âm : “Tuổi thọ của các ngươi  tận, tự   về  ”
Hai linh hồn vội quỳ xuống dập đầu cảm tạ Đàn Linh Âm,  đó chui    xác của .
Đàn Linh Âm tiến  gần, hai ngón tay thon dài khép , tỏa  ánh sáng vàng dìu dịu,   lượt điểm  ấn đường của hai  đàn ông. Cô dùng huyền lực để linh hồn và thể xác của họ dung hợp với  một cách  hảo.
Một lát , cả hai từ từ tỉnh .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khi phát hiện   thể chạm  cơ thể , hơn nữa còn  đau, hai  vội vàng quỳ rạp xuống  mặt Đàn Linh Âm.
“Ân nhân cứu mạng! Xin nhận của chúng  một lạy!”
“Đại sư lợi hại quá! Cảm ơn đại sư  cứu mạng!”
Hai  liên tục dập đầu xuống đất, nước mắt nước mũi tèm lem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-167.html.]
Chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi, họ  chỉ  thấy xác của chính , mà còn  nhốt chung với  bao nhiêu là quỷ.
Quan trọng nhất là, họ居然 còn gặp  cả Minh Vương!
Khoảnh khắc Minh Vương xuất hiện, họ cảm giác  sắp  dọa cho hồn bay phách tán đến nơi!
Vậy mà bây giờ   thể  về  xác, sống  một  nữa, chuyện  thật sự quá sức tưởng tượng!
Đàn Linh Âm trầm giọng nhắc: “Mặc quần áo    ”
Lúc  hai  mới phát hiện  chỉ đang mặc độc một chiếc quần lót, liền bò lăn bò càng chạy  khỏi nhà tranh.
Họ lao  sân , thấy Đường Đường đang  đó với mái tóc rối bù nhưng cũng chẳng   mà để ý, vội chạy  trong nhà tìm quần áo của .
Lúc , họ vốn định  nhà trong để “vui vẻ” với Đường Đường, ai ngờ  bất tỉnh một cách khó hiểu.
Khi hồn lìa khỏi xác, họ  thấy một bà lão  nhốt họ  một lá cờ đen.
Sau khi hai   đồ xong, Đàn Linh Âm cũng trở  sân .
“Ân nhân! Đại ân đại đức của ngài chúng    lấy gì báo đáp,  nguyện dâng hết tất cả tiền tiết kiệm của  cho ngài!”
“ cũng nguyện ý!”
Cả hai  mới c.h.ế.t  sống , giờ nghĩ  vẫn còn sợ mất mật.
Đàn Linh Âm hờ hững vứt  một tấm danh : “Số tài khoản của , chuyển tiền  ”
Hai  vội vàng lấy điện thoại , ngoan ngoãn chuyển khoản.
Chẳng mấy chốc, điện thoại Đàn Linh Âm nhận  thông báo tài khoản cộng thêm ba triệu và năm triệu tệ.
Cô  thấy nhiều, cũng chẳng thấy ít.
Dù  thì hai   bây giờ  thành thật hơn, lời   đều là thật tâm, tiền bạc cũng là vét sạch túi mà đưa.
Đàn Linh Âm  tướng mạo của hai , căn dặn: “Sau  tránh xa mấy chốn ăn chơi trác táng , nếu  vẫn sẽ gặp họa sát  đấy ”
Hai  rối rít gật đầu: “Tụi em nhớ ,    dám bén mảng đến quán bar nữa  ạ!”
"