“Đàn Nhã Nguyệt!! “ Thầy Lưu gầm lên giận dữ,  “Em  năng vớ vẩn cái gì thế! “
 “Không  bằng chứng mà dám bịa đặt trắng trợn, ngày mai bảo phụ  của em đến trường gặp  một chuyến! “
Đầu óc Đàn Nhã Nguyệt ong lên. Thật  chính cô  cũng  hiểu tại     thể   những lời như   mặt bao nhiêu . Rõ ràng  khi đến trường, cô   hạ quyết tâm  cư xử như một tiểu thư khuê các,   hở răng,  năng nhỏ nhẹ.
Thế mà  , cô  chỉ cảm thấy một luồng m.á.u nóng xộc lên não, cứ thế mà ăn  hàm hồ.
 “Thầy ơi, em… em  sai  ạ, em xin  thầy! “
Đàn Nhã Nguyệt vội vàng cúi gập  xin , đầu gần như chúi hẳn xuống đất.
Lý Nhạc Nhạc  bên cạnh  mà choáng váng. Cô   ngờ vị thiên kim thật của nhà họ Đàn   to gan đến thế, xem  cũng thuộc loại n.g.ự.c to   não.
Sau   cứ khéo léo nịnh nọt Đàn Nhã Nguyệt một chút, chắc chắn sẽ   ít lợi lộc.
 “Nào, chuyển mấy thứ   trong . “  lúc , bóng dáng thầy hiệu trưởng Triệu Đức Minh xuất hiện ở cửa lớp.
Thầy Lưu Trình vội vàng bước tới,  “Thưa hiệu trưởng, thầy  đến  ạ. “
Thầy Triệu  ha hả,  “ ,  đến đưa đồ dùng học tập cho đại… cho Đàn Linh Âm. Em   ở ? “
Đàn Linh Âm giơ tay lên,  “Ở đây ạ. “
Thầy Triệu lập tức tươi  rạng rỡ,  “Nhanh, các  mang đồ qua cho em  . “
Hai   cùng vội vã bê đồ đến bàn của Đàn Linh Âm. Thầy Triệu cũng  theo , vẻ mặt ân cần hỏi han,  “Em xem thử mấy thứ  còn thiếu gì , để   mua thêm ngay. “
Đàn Linh Âm lật xem chồng sách giáo khoa  bàn,  cầm mấy món văn phòng phẩm mới tinh lên ngắm nghía.
Lúc  cô mới  dậy ,  “Cảm ơn thầy hiệu trưởng  quan tâm, đồ dùng đủ cả  ạ. “
Mặt thầy Triệu lộ rõ vẻ vui mừng, nhưng khi  đến chỗ  của cô, thầy  cau mày,  “Sao em   trong góc thế ? Thế   ? “
Thầy  định  sang  chuyện với thầy Lưu Trình thì  Đàn Linh Âm cắt ngang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-29.html.]
 “Thưa hiệu trưởng, là em tự   ở đây ạ. Cạnh cửa sổ  thoải mái. “
Thấy vẻ mặt cô vẫn tươi , thầy Triệu cũng   thêm gì nữa. Thầy chỉ dặn dò,  “Sau   thiếu thứ gì thì cứ  với  một tiếng,  sẽ lo liệu cho em. “
Đàn Linh Âm mỉm  gật đầu,  “Cảm ơn thầy. “
 “Không  gì,   gì! “ Thầy Triệu  ha hả  mới rời khỏi lớp học.
Tất cả học sinh trong lớp đều  Đàn Linh Âm như thể cô là sinh vật lạ. Bọn họ  tài nào hiểu nổi, tại  thầy hiệu trưởng Triệu, một nhân vật m.á.u mặt bậc nhất thành Nam,   thể cung kính với Đàn Linh Âm đến thế?
Nhìn nụ   mặt ông  kìa, sự nịnh nọt gần như  thể nở  hoa  !
Giữa những ánh mắt dò xét của  , Đàn Linh Âm vẫn bình thản  xuống, bắt đầu sắp xếp sách vở của .
Cô nhớ trong thời khóa biểu, tiết tiếp theo là tiết Ngữ Văn.
Nhìn quyển sách giáo khoa Ngữ Văn mới tinh, khóe miệng cô khẽ cong lên.
Vừa  quyển sách cũ của cô   lật đến sờn gáy, thỉnh thoảng trong giờ học nghịch ngợm, cô còn tiện tay vẽ  ít bản phác thảo linh phù lên đó.
Bị Đàn Nhã Nguyệt vứt  cũng , để đỡ  phân tâm lúc học.
Buổi tự học buổi sáng nhanh chóng kết thúc, thầy Lưu Trình cũng rời .
Trong nháy mắt, cả lớp đồng loạt  đầu  về phía Đàn Linh Âm.
Móng tay Đàn Nhã Nguyệt gần như bấm sâu  da thịt, ánh mắt tóe lửa vì ghen tị khi  Đàn Linh Âm ""
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
""Dựa  ? Dựa  cái quái gì mà một đứa trẻ mồ côi như cô,  khi  nhà họ Đàn đá  khỏi cửa, vẫn nhận  sự quan tâm của hiệu trưởng Triệu Đức Minh chứ?
Lẽ nào giữa Đàn Linh Âm và thầy hiệu trưởng  chuyện gì mờ ám  thể cho  khác ?
Nhận  ánh mắt soi mói của cô , Đàn Linh Âm chỉ liếc một cái lạnh lùng, khóe môi nhếch lên thành một nụ  khẩy.
Kể từ  khi  sắc quỷ nhập  trong mơ, cả thể xác lẫn tâm trí của Đàn Nhã Nguyệt đều   đổi.
"