Vụ cháy sáu năm , vì ba c.h.ế.t cháy, một treo cổ nên căn nhà đến giờ vẫn bỏ hoang. Thậm chí những hộ gia đình còn cùng tầng cũng dọn hết.
Yến Thù đang ngơ ngác chằm chằm ổ khóa rỉ sét, . Ngay giây , cô bỗng thấy Yến Thanh lấy một vật rõ hình dáng, đưa lỗ khóa xoay nhẹ. Chỉ một tiếng "tách" giòn tan, cánh cửa cũ kĩ bật mở.
Mắt Yến Thù tròn xoe kinh ngạc, ngờ chị “ngón nghề” độc đáo đến thế. Với “ngón nghề” , nếu là thời xưa, chị chẳng trở thành một nữ hiệp lừng danh, chuyên leo tường vượt nóc, cướp của giàu chia cho nghèo, như bước từ tiểu thuyết ?
Trở về nơi quen thuộc, theo gợi ý của Yến Thanh, bà La Viện bắt đầu tái hiện chuỗi sinh hoạt hằng ngày của , hệt như sáu năm về .
Về nhà, bà đặt rau thịt mua xuống, đem quần áo giặt trong ngày phơi, thu quần áo khô gấp gọn gàng.
Sau đó bà bếp rửa rau, sơ chế thịt, chuẩn cho bữa tối gia đình.
Vì con dâu thích uống canh, ngày nào bà cũng cẩn thận chuẩn ba món mặn và một món canh. Trong lúc đợi canh nóng, bà sẽ nhanh chóng quét dọn nhà cửa, lau bàn ghế sạch sẽ, đó vội vàng lấy công việc thủ công tỉ mỉ nhận về thêm ban ngày để kiếm chút tiền phụ giúp gia đình, mong vun vén từng chút một cho tổ ấm.
Khi món canh hầm sắp chín, bà mới bắt tay nấu các món khác. Chồng và con trai bà mê tôm cá, còn cô con dâu thích rau xanh, cả nhà ai cũng ăn cay.
Sau bữa tối, bà tất bật dọn dẹp và rửa bát đũa. Đêm đến, bà còn phân loại quần áo của cả nhà, cho máy giặt để sáng hôm tiện phơi phóng.
Thi thoảng, thấy chồng về mệt nhoài, vật ghế sofa buồn động đậy, bà xoa bóp, đ.ấ.m lưng giúp ông thư giãn gân cốt. khi bận thêm đồ thủ công, bà cũng thể quán xuyến xuể.
May mắn , cô con dâu cũng hiếu thảo. Thấy bố chồng Lưu Thú vất vả cả ngày vì gia đình, cô thường chủ động đ.ấ.m lưng, mát-xa giúp ông thư giãn, hâm nóng thức ăn để ông dùng.
Gà Mái Leo Núi
Chính vì thế mà hai vợ chồng càng thêm yêu thương, quý trọng con dâu chu đáo .
Về , vì việc quá sức mà đổ bệnh, bà La Viện nhập viện. Tuy nhiên, vì gia đình dư dả tiền bạc, bà dám thêm những xét nghiệm tốn kém, chỉ miễn cưỡng lấy ít thuốc về nhà.
Hôm , bà mệt lả . Về đến nhà, bà chẳng còn sức mà quét dọn gì, chỉ rửa rau thịt xong xuôi bắc nồi canh lên bếp hầm...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-423.html.]
Nói đến đây, La Viện khẽ nhíu mày, giọng chùng xuống: "Rồi đó..."
Yến Thanh và Yến Thù đều dán mắt bà, nóng lòng chờ đợi câu chuyện tiếp theo.
La Viện tài nào nhớ nữa. Bà sững tại chỗ, cố gắng lục lọi ký ức đến mức đầu đau như búa bổ, cảm giác căng tức khó chịu như nổ tung, khiến bà ôm đầu rên rỉ.
"Chị ơi, xem bà quên thật ." Yến Thù khẽ .
Thấy La Viện đau đớn, Yến Thanh do dự cất lời: "Hôm nay tạm dừng ở đây thôi, bác ạ. Ngày mai chúng cháu sẽ , giúp bác tìm ký ức."
Hôm nay ngoài vội vàng, đồ đạc cũng chuẩn đủ kỹ càng.
Sắc mặt La Viện vô cùng khó tả. Bà cảm ơn theo hai chị em rời , còn thì lặng một trong căn nhà trống trải, lạnh lẽo, cố gắng lục lọi ký ức nhưng cách nào cũng thể nhớ chuyện ngày hôm đó.
Vừa khỏi căn nhà, Yến Thù kìm mà hỏi: "Chị ơi, lúc nãy chị thẳng sự thật cho bà ạ?"
Thông tin tìm mạng cho thấy, vụ cháy năm xưa là do nổ gas khi đang đun nấu trong bếp. Trong khi đó, theo ký ức của bà La Viện, thời điểm đó chỉ mỗi bà ở nhà nấu cơm.
Rõ ràng là khi bắc nồi canh lên bếp, bà nhớ một việc gấp gáp cần ngoài, quên khuấy việc tắt bếp, dẫn đến hỏa hoạn.
Sau đó, vì quá day dứt khôn nguôi trong lòng, bà tìm đến cái c.h.ế.t bằng cách treo cổ tự tử.
Yến Thanh chậm rãi lên tiếng: "Không cần vội vàng, cứ từ từ thôi."
Rồi chuyện cũng sẽ dần sáng tỏ thôi...
Sau khi rời khỏi nhà La Viện, tối hôm đó, Yến Thù cật lực tìm kiếm mạng vô tin tức về vụ cháy sáu năm . Từ các cuộc thảo luận diễn đàn, ảnh chụp màn hình những lời bàn tán trong khu dân cư, đến đủ loại thông tin khác đều cô thu thập. Yến Thanh bên cạnh lặng lẽ xem cùng.