Điều khiến Tô Yên cảm giác dường như từng lọt mắt xanh của đàn ông , thậm chí còn chẳng buồn liếc cô một nào.
Bàn tay giấu ống tay áo bất giác siết chặt .
Đỗ Phong Thanh ném một tập giấy tờ từ tay xuống góc bàn, ngay gần chỗ Tô Yên đang , giọng lạnh lùng, trầm thấp: " kiểm tra kê tài khoản của Đỗ Hằng Thanh, chỉ riêng các khoản chi cho hàng hiệu xa xỉ của phụ nữ và tiền chuyển khoản cá nhân lên đến gần hai trăm nghìn."
"Tiền mua sắm túi xách, quần áo các loại đều chuyển khoản thẳng tài khoản của cô Tô, cô Tô điều gì giải thích ?"
Ánh mắt của Đỗ Phong Thanh trong mắt Tô Yên lúc tựa như lưỡi d.a.o sắc bén, từng nhát rạch da thịt cô .
Người đàn ông mặt khác hẳn Đỗ Hằng Thanh. Anh lạnh lùng như băng đá, bao giờ nở nụ , cũng chẳng mảy may ga lăng với phụ nữ, càng sẽ nể mặt bất cứ ai.
Tô Yên cố gắng đè nén sự bất an và lo lắng trong lòng: "Hằng Thanh bảo những món đồ đó đều là tặng em. Sau em thấy hợp nên chỉ trả để đổi kiểu khác thôi mà..."
"Tuy là trai nhưng cũng quản chuyện tặng em những gì, chứ?"
Cô giả vờ bình tĩnh thẳng Đỗ Phong Thanh, chỉ sợ sẽ bắt cô trả tiền. Cô chẳng còn một xu dính túi, tất cả đều trông cậy Đỗ Hằng Thanh.
Gà Mái Leo Núi
Cũng tại Đỗ Hằng Thanh vô dụng, bình thường vẻ lắm tiền nhiều của nhưng hễ gặp trai thì nhát như cáy. cơ hội lúc của cô chỉ còn duy nhất Đỗ Hằng Thanh. Nếu , Đỗ Hằng Thanh ở nhà thế , cô chẳng lãng phí thời gian và công sức .
Ngón tay Đỗ Phong Thanh theo thói quen khẽ gõ lên mặt bàn, đôi mắt thường ngày ánh lên ý giờ đây nheo : "Cô Tô, khuyên cô nên từ bỏ ý định lợi dụng ."
Sắc mặt Tô Yên chợt biến sắc, Đỗ Phong Thanh vẫn dừng lời: " chỉ cho cô hai ngày. Nếu cô vẫn còn bám víu lấy , phiền cô trả bộ tiền Đỗ Hằng Thanh chi cho cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-519.html.]
Tô Yên lập tức sốt ruột, gắt lên với Đỗ Phong Thanh: "Dù là trai cũng thể bá đạo như !
Tiền tiêu cho , dựa mà đòi ?"
Lúc , vì cửa thư phòng đóng, Đỗ Hằng Thanh ở lầu lập tức thấy lời của Tô Yên, giọng điệu kích động.
Cậu cũng chẳng màng đến chuyện khác, vội vàng chạy lên lầu. Người là do dẫn đến, chỉ sợ Đỗ Phong Thanh trong lúc tức giận sẽ ném thẳng cô từ lầu xuống!
Hình tượng Tô Yên cố công gây dựng đó sụp đổ.
Giây phút , khóe môi đang mím chặt của Đỗ Phong Thanh khẽ nhếch lên, nốt ruồi lệ nơi khóe mắt cũng khẽ động theo cơ mặt, càng tôn lên vẻ yêu nghiệt đầy mê hoặc của .
Tô Yên từng thấy đàn ông mặt bao giờ, chút ngẩn ngơ. Người và Đỗ Hằng Thanh, họ thật sự là em ruột ư?
Người đàn ông quả thực quá đỗi trai...
Ánh mắt liếc thấy bóng đang thập thò ngoài cửa thư phòng, Đỗ Phong Thanh nhếch môi: "Chỉ dựa việc tiền tiêu là của . Cô Tô còn điều gì thắc mắc nữa ?”
Một câu lập tức kéo Tô Yên - giây còn đang đắm chìm trong vẻ ngoài xuất chúng của đàn ông, chợt bừng tỉnh trở về thực tại. Cô nén cơn tức giận chửi um lên, khẩy một tiếng: "Dù là tiền của , nhưng tiêu , tức là của . Anh là luật sư, lẽ nào hiểu rõ điều ?"
Thấy Đỗ Phong Thanh vẫn giữ vẻ bình chân như vại, cô nhịn mà châm chọc: "Không ngờ nhà họ Đỗ các trông vẻ giàu , thực chất keo kiệt đến mức tiếc từng đồng bạc lẻ ?"
Đỗ Hằng Thanh ngoài cửa thì ngây cả . Đây là Tô Yên mà quen , cái cô gái xinh , bụng đến mức thấy bà cụ qua đường cũng chạy tới dìu ư?