Tiểu R: [Dù thì cái cửa hàng của nhân viên "chui" bằng cấp thật mà!]
Hồng Tử: [Phụ tá bác sĩ thì , 9000 tệ sẽ sắp xếp cho cô.]
Tiểu R: [Chà, lương bổng hậu hĩnh thật, cả đời từng thấy qua. Vài con mèo c.h.ế.t thì , đáng bận tâm, lương tâm vứt bỏ cũng chẳng . Cửa hàng "Diệu Kỳ" quả nhiên "thực lực" ghê gớm!]
Tiểu R: [Bằng bác sĩ đều là giả, mà.]
Hồng Tử: [Đừng bậy.]
Tiểu R: [Đừng sợ, sắp đến cửa hàng việc , mấy chuyện cũng bình thường thôi. Yên tâm ngoài , chúng cùng thuyền cả mà.]
Hồng Tử: [Haha.]
Tiểu R: [Mai đến phỏng vấn , kinh nghiệm.]
Hồng Tử: [Được, phụ tá bác sĩ.]
Tiểu R: [Cái ông bác sĩ đó , bằng của chính chủ, là giả đó, hahaha , dù lừa những tay mơ mới nghề thì thừa sức.]
Tiểu R: [À đúng , trong cửa hàng nhiều mèo bệnh thế, lỡ mang về bệnh tìm chúng thì , sợ họ kiện ?]
Hồng Tử: [Mai gặp mặt cho cô .]
Tiểu R: [Giờ cho thì , chứ, đến đó đông khách, để thấy mấy cái thì .]
Hồng Tử: [Mai gặp.]
Tiểu R: [Anh ngốc , để khác thấy thì ?]
Hồng Tử trả lời nữa. Một lúc , Tiểu R chửi thẳng luôn, thật sự nhịn nổi.
Yến Thù bao giờ thấy kẻ nào ghê tởm ngang ngược như , còn gửi bao nhiêu là sticker động, cô nàng thầm xót xa cho mấy cái sticker sinh động khi kẻ đáng khinh dùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-597.html.]
Yến Thanh im lặng một lúc: "Cứ để họ tự quyết định ."
Nếu họ dùng áp lực dư luận để đòi công bằng thì đúng là thể giúp đỡ. Còn nếu theo những cách khác thì dù vin việc đối phương bác sĩ thú y chứng chỉ hành nghề cũng vô dụng.
Gà Mái Leo Núi
Tối hôm đó, Yến Tu Văn xách đồ ăn khuya về. Khoảnh khắc mở cửa, suýt nữa thì tưởng nhầm nhà.
Phòng khách giờ cả tivi lẫn đủ loại đồ trang trí. Nơi vốn chỉ một màu đen, trắng, xám u ám, giờ đây đủ sắc màu, trông lòe loẹt hẳn lên.
Yến Thù đang thư thả đắp mặt nạ sofa, thấy Yến Tu Văn về liền bật phắt dậy như lò xo: "Chú út, chú về ạ!"
Miếng mặt nạ trắng bệch vẫn dán mặt, trông cô nàng chẳng khác gì một ma nữ bước từ phim kinh dị.
Yến Tu Văn liếc cô một cái, đặt hai phần đồ ăn khuya xuống: "Chị cháu ?"
Yến Thù chớp mắt, chỉ tay về phía phòng ngủ, ánh mắt dừng hai phần đồ ăn khuya . Mùi thơm nồng nàn xộc thẳng mũi khiến cô nàng đưa ánh mắt đầy mong đợi Yến Tu Văn: "Chú út, phần của cháu ạ?"
Đồ ăn khuya trông chỉ hai phần.
"Chú ăn ." Nói , Yến Tu Văn giày xong liền bước về phía phòng Yến Thanh, gõ cửa một cái thẳng .
Yến Thù liền lột phăng miếng mặt nạ mặt. Ai dè chú út còn mua đồ ăn khuya nữa chứ, đúng là sống riêng khác, sướng thật. Chứ ở nhà mà bố cô ở đó, gì chuyện thoải mái ăn uống đêm khuya thế .
Lúc trong phòng, Yến Tu Văn trầm giọng hỏi: "Em Mục Thuần là của Thái Mẫn ngay từ đầu ?”
Yến Thanh : "Có vấn đề gì ? Biết Mục Thuần là của ai thì vấn đề gì ?"
Rõ ràng là Yến Tu Văn hôm nay mới chuyện . Nếu đang điều tra một vụ án khác, tình cờ phát hiện Mục Thuần và Thái Mẫn gặp qua camera giám sát thì chẳng gì.
Thái Mẫn đang nhắm năng lực của Yến Thanh, cũng như nguồn sức mạnh vốn thuộc về trai đang ngủ yên trong cơ thể cô. Yến Thanh cũng nhân cơ hội để dứt điểm Thái Mẫn một và mãi mãi.
Yến Thanh hiểu tại Yến Tu Văn mãi chịu tay với Thái Mẫn. Hắn g.i.ế.c , luyện hóa hồn sống, đổi mệnh của khác, bản trường sinh bất tử, mà lòng tham vô cùng vô tận, cứ như xưng thần ?