Yến Thanh định mở miệng, nhưng xong những lời đó, cô bèn cong môi khẩy, đáp: "Dù cũng chỉ là học lỏm từ cô Lâm đây thôi, vẫn thể giỏi bằng cô Lâm , e rằng sánh bằng dù chỉ một phần nhỏ."
Lời lẽ cay nghiệt của Lâm Vũ lập tức Yến Thanh nhẹ nhàng chặn .
Vốn dĩ còn định phúc cứu một mạng , coi như công đức hơn xây bảy tòa tháp, nhưng giờ thì Yến Thanh chỉ nhướng mày, thầm nhủ: "Mình cần gì cái công đức bảy tòa tháp đó chứ, cứ để cô gặp tai họa thì hơn."
Yến Thù bên cạnh mỉa mai tiếp lời: "Chẳng qua cũng chỉ là sinh một đứa con hoang, tiểu tam phá hoại gia đình khác mà cũng dám tự hào ? Cô nghĩ là cái thá gì mà đòi quản chuyện nhà họ Yến của chúng ?"
"Chị đường đường là cháu gái ruột Bà nội công nhận đàng hoàng, còn cái cục thịt từ bụng cô chui , đến cửa nhà họ Yến còn cửa bước ."
"Không chuyện gì thì nên tự phận của một chút , đừng học theo chó mà sủa bậy khắp nơi như ."
Yến Thù lúc chửi , công lực quả nhiên hề giảm sút chút nào so với năm xưa.
Yến Thanh Yến Thù, khóe môi khẽ cong lên thành nụ . Sao đến cả lúc chửi mắng cũng đáng yêu đến thế chứ.
Yến Thù hừ hừ vài tiếng, đó ôm chặt lấy cánh tay Yến Thanh, y hệt một cô gà đang bảo vệ con. Mục Thuần phía , khóe môi khẽ nhếch lên một nụ ẩn ý. Lâm Vũ , xem vẻ dễ lợi dụng. ...
Chẳng mấy chốc, trong sân chỉ còn Lâm Vũ và Mục Thuần. Mục Thuần thong thả uống cà phê, đó rót cho Lâm Vũ một tách khác, chậm rãi : "Chấp nhặt với những đó gì cho mệt? Dù Yến Thanh cũng chỉ là con nuôi, cùng huyết thống với nhà họ Yến mà thôi."
"Còn đứa con trai mà cô sinh , đó mới là dòng m.á.u đích thực của nhà họ Yến."
Lời của Mục Thuần đánh trúng tim đen của Lâm Vũ. Ngay lập tức, những lời đó trở nên cực kỳ lọt tai cô .
Ngay lập tức, Lâm Vũ cảm thấy mối quan hệ giữa và Mục Thuần trở nên gân gũi hơn nhiều. Cô hừ nhẹ một tiếng, đánh giá: "Cô đúng là giống những khác trong nhà họ Yến lắm, khéo ăn hơn đám nhiều."
Cô cầm tách cà phê mặt lên, nhấp một ngụm. Lập tức, Lâm Vũ nhăn mặt nhíu mày, kêu lên: "Đắng quá!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-602.html.]
Thật sự hiểu nổi tại mấy giàu thích uống cái thứ đắng ngắt đến .
Mục Thuần khẩy: " chỉ sự thật hiển nhiên thôi. Sớm muộn gì cô cũng sẽ kết hôn với chú hai. Mà kể cả kết hôn chăng nữa, con trai cô vẫn là m.á.u mủ chính thống của nhà họ Yến. Bà cụ bây giờ chịu nhận, chẳng qua là nể mặt thím hai mà thôi. Đợi chú hai ly hôn xong, lẽ nào Bà còn thể thật sự nhận đứa cháu trai ruột ?"
"Đó là đứa con trai duy nhất của chú hai. Cháu trai với cháu gái, bên nào nặng bên nào nhẹ?”
"Giả sử lùi một bước mà , kể cả bà cụ thật sự nhẫn tâm nhận thì cũng đến tuổi , còn sống bao lâu nữa chứ?"
Đứa con trai của Lâm Vũ chính là vốn liếng lớn nhất. Nắm chắc vốn liếng trong tay, thứ gì mà chẳng thể ?
Giới hào môn thế gia, bao nhiêu tấm gương quý nhờ con.
Lâm Vũ vốn dĩ vẫn còn đôi chút bất an vì thái độ kiên quyết của bà nội Yến, nhưng Mục Thuần thao thao bất tuyệt một hồi, trong lòng cô thấy nhẹ nhõm và vững hơn hẳn.
Cô nở nụ đắc ý: "Đương nhiên , sinh con trai đó mà, bà già đó mà nhẫn tâm nhận cho ."
Người giúp việc xung quanh sớm hết, lúc hai chuyện cũng chút kiêng dè, chẳng sợ ai lọt.
Sau khi chuyện với Mục Thuần, Lâm Vũ thêm WeChat của đối phương. Trong lòng vẫn chút yên tâm, cô liên tục gửi mấy tin nhắn cho chú hai Yến, nhắc nhở ông tuyệt đối nhượng bộ. Tài sản nhất định giành về phần lớn hơn, nếu , khi Yến Kiều Kiều lấy chồng, thứ sẽ mất trắng.
Chú hai Yến, vốn đồng ý để căn nhà tên Yến Kiều Kiều, ngay khi tin nhắn, liền lập tức đổi ý định.
"Bố nghĩ , Kiều Kiều là con gái, cũng lấy chồng, cứ để căn nhà tên bố thì an hơn."
Chú hai Yến dứt lời, sắc mặt thím hai Yến lập tức biến sắc: "Nó là con gái ruột của ông đó!"
Chú hai Yến mặt đổi sắc: "Kiều Kiều đương nhiên là con gái ruột của , nên mới tính toán cẩn thận cho con bé."
Gà Mái Leo Núi