Yến Thanh: [Anh rảnh ?]
Yến Thanh: [ chuyện với .]
Đỗ Phong Thanh thoáng bất ngờ, khóe miệng khẽ nhếch, đôi mắt đào hoa dài hẹp cong cong đầy ẩn ý. Ngón tay gõ nhẹ điện thoại: [Được, em chuyện ở ?]
Yến Thanh nhắn : [Chắc là chòi nghỉ trong khóm cây gần tòa nhà 2.]
Đỗ Phong Thanh: [Được.]
Hai nhắn xong, Yến Thanh liền viện cớ với bạn cùng phòng việc bận để rời .
Ít phút , Đỗ Phong Thanh tạm biệt đồng nghiệp đến chòi nghỉ trong khóm cây tòa nhà 2. Yến Thanh chờ sẵn ở đó.
Cuối thu, gió đêm se lạnh. Yến Thanh khoác lên bộ trang phục mỏng manh. Đỗ Phong Thanh theo bản năng cởi áo khoác, tiến đến gần Yến Thanh từ phía , nhẹ nhàng khoác lên vai cô: "Gió lạnh đấy, cẩn thận kẻo cảm."
Ngay khoảnh khắc áp sát, Yến Thanh cảm nhận rõ thở ấm nóng kề bên. Cô chút né tránh, ánh mắt đầy quyến luyến. Cô từ từ nhắm mắt ... như Yến Tu Văn , cô thật sự đối thủ của Thái Mẫn. Đối đầu với ả, cô khó đường lui. Có lẽ chỉ thôi, sẽ còn cơ hội nào nữa. Thôi thì, cứ buông thả bản một .
"Có chuyện gì tìm ?" Giọng Đỗ Phong Thanh trầm ấm vang lên từ phía .
Yến Thanh vẫn im lặng, đôi mắt vẫn khép hờ.
Gà Mái Leo Núi
Đỗ Phong Thanh lặng im một lúc, chỉ nghĩ cô đang cân nhắc cách mở lời.
Đêm tĩnh lặng đến lạ, chỉ gió thổi hiu hiu, như trêu đùa mái tóc của cả hai. Mái tóc dài của Yến Thanh khẽ bay, đuôi tóc cô nhẹ nhàng lướt qua cánh tay trần của Đỗ Phong Thanh, mang theo cảm giác nhồn nhột khó tả...
Anh cố nén cảm giác nhột nhạt , giọng khàn , khẽ gọi: "Thanh Thanh?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-614.html.]
Yến Thanh đột ngột mở mắt, ánh mắt tỉnh táo lạ thường, còn chút lưu luyến nào như ban nãy: "Đỗ Phong Thanh, thể đừng thích nữa ?"
Gió đêm bỗng nổi lên mạnh hơn, thổi tung mái tóc dài của Yến Thanh, và cũng như thổi rối cả trái tim Đỗ Phong Thanh.
Yến Thanh bình tĩnh Đỗ Phong Thanh, thu trọn biến đổi cảm xúc trong đôi mắt tầm của .
Ngay khoảnh khắc câu của Yến Thanh vang lên, trái tim Đỗ Phong Thanh đột ngột quặn thắt, một cảm giác nhói buốt xuyên thấu, như hàng vạn mũi kim mảnh nhọn đ.â.m ngừng. Tay siết chặt thành nắm đấm.
Anh lảng tránh vài câu như khi, nhưng vẻ mặt của Yến Thanh khác hẳn những cô từ chối đó.
Anh chợt nhớ đầu gặp Yến Thanh, lúc luôn cảm giác như gặp cố nhân. Cô giống bất kỳ ai từng gặp, cho nên mỗi tiếp xúc đó đều mang đến cảm giác thuộc như quen từ lâu , tựa như từ một kiếp nào đó, họ từng dạo bước cùng một con phố, cất lên những lời tương đồng.
Vì luôn cảm thấy thể buông tay, dường như một tiếng nội tâm luôn mách bảo rằng từ bỏ.
bây giờ, con gái đang ở ngay mắt , cô dùng một giọng điệu tỉnh táo và dứt khoát đến , bảo thể tiếp tục thích cô, còn thể tiếp tục nữa... Xung quanh chỉ còn tiếng gió rì rào và tiếng lá cây xào xạc trong tĩnh mịch.
Yến Thanh đón nhận ánh chăm chú của Đỗ Phong Thanh. Khoảnh khắc , cô như trở năm đó, cả thành phố tuyết phủ trắng xóa, trai trong bộ quân phục buông khẩu s.ú.n.g trong tay xuống. Cô nức nở thành tiếng, nước mắt tuôn trào khỏi khóe mắt, điên cuồng lắc đầu với nhưng thể ngăn quỳ gối xuống mặt . Hai đầu gối đó va mạnh xuống sàn nhà, phát tiếng động nặng nề, xương cốt va chạm rợn . Mắt cô đỏ hoe, quằn quại vùng vẫy.
Đỗ Phong Thanh chỉ trấn an cô, đôi môi chút huyết sắc khẽ mấp máy, thành tiếng: "Đừng sợ."
Thoát khỏi dòng hồi ức cuồn cuộn, bóng hình Đỗ Phong Thanh của quá khứ dần chồng khớp với đàn ông hiện tại đang mắt cô.
Trong ấn tượng của cô, Đỗ Phong Thanh luôn là đầy khí phách, dù là bây giờ. Chỉ khác là Đỗ Phong Thanh của những năm tháng cũ bao giờ thiếu bóng hồng vây quanh, vẫn thường ấm nhà họ Đỗ là một lãng tử tình trường đích thực.